Thương Em Vào Lòng

Chương 27 :

Ngày đăng: 19:55 18/04/20


Sau khi Quân Khải phóng xuất, Dư Hạc đã người đầy mồ hồi, cậu nhíu mày, biểu tình hơi cứng ngắc.



Quân Khải hôn hôn khóe môi cậu, sau đó cầm lấy phân thân của Dư Hạc, cao thấp vuốt ve.



“A –” Dư Hạc không khỏi phát ra một tiếng ngâm, cổ rướn lên, thắt lưng cũng hơi ưỡn, khóe mắt đuôi mày đều hiện lên một tia phiếm dục.



Rốt cục cũng đạt cao trào, Dư Hạc chỉ cảm thấy máu toàn thân đều dồn xuống cả ở hạ thân, không tự chủ được thở dốc một tiếng, sau đó rốt cục yên tĩnh lại. Hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà, dồn dập thở.



Quân Khải ôn nhu vén gọn mái tóc rối tung của cậu lại, nhẹ giọng cười, “Thoải mái không ?”



Dư Hạc bĩu môi, “Tuyệt không, đau chết.”



Vì thế ý cười của Quân Khải càng sâu, anh giúp Dư Hạc lau người xong, sau đó nằm xuống cạnh cậu, lấy chăn đắp kín người cả hai, cảm thụ nhiệt độ ấm áp từ cơ thể đối phương.



“Tiểu Hạc, nếu nói một cách buồn nôn thì, nếu có thể cứ như vậy mà ôm em thì quả thật là một chuyện hạnh phúc nhất trên đời.” Quân Khải một tay ôm lấy hông Dư Hạc, lẳng lặng nhìn trần nhà.



“Lại đoạt lời em.” Dư Hạc bất mãn trừng mắt nhìn anh một cái.



“Chuyện kia…” Cậu cọ cọ bên cổ Giản Quân Khải, sau đó ngước mắt nhìn anh, “Sớm biết cuối cùng vẫn sẽ về lại nhà anh ngủ, em đã không quay lại lấy sách giáo khoa, ngày mai lại phải cầm đến, bài tập cũng chưa làm nữa!”



Quân Khải cười cười, “Ai kêu em cứ lộn xộn này kia.”



Dư Hạc mím môi, không nói.




Quân Khải nhún vai, “Bọn họ hình như đã tìm em mấy lần rồi, nhưng lần nào đến nhà cũng không có ai.” Nói tới đây anh làm như có chút chột dạ cười, “Lần này vừa khéo gặp phải anh, nên đã nói với anh về chuyện tiền bồi thường. Người đó nói khoảng chừng mồng một tháng năm sẽ tiến hành bồi thường tính theo thước vuông, nhà của em diện tích quá nhỏ, chỉ có bốn mươi mấy thước vuông, đại khái chỉ có thể bồi thường trên dưới 65 vạn. Tất nhiên em cũng có thể kiếm thêm mấy chục vạn bằng việc tham gia vào dự án xây dựng của bọn họ, tùy em lựa chọn. Anh đã cho họ số điện thoại của mình, chừng nào được thì hãy em nói chuyện với họ.”



Dư Hạc cau mày, ngưng thần như đang tự hỏi cái gì.



“Còn có a tiểu Hạc, đã kêu là em mua di động đi, không mua thì anh không thể liên lạc với em được.”



Dư Hạc rốt cục cũng phục hồi tinh thần, “Ừm, biết rồi, ngày mai em đi mua.”



Quân Khải lúc này mới vừa lòng gật đầu, anh mở to hai mắt, ướm hỏi, “Vậy em rốt cuộc muốn trực tiếp lấy tiền bồi thường, hay là…”



“Em hiện giờ nào có tiền tham gia dự án của bọn họ a!” Biểu tình của Dư Hạc có vẻ rất bình tĩnh.



Quân Khải lập tức nở nụ cười, “Bán đi, bán là tốt nhất, bán rồi em có thể hoàn toàn dọn tới đây.”



Dư Hạc trừng mắt nhìn anh một cái.



Anh lại tức khắc bỏ thêm câu, “Cùng lắm thì hai đứa mình chia tiền thuê nhà, dù sao tiền thuê cũng không đắt.”



_______



Thay vì bộ 365 ta giới thiệu là H đầy đủ, thì bộ này ta sẽ không spoil trước là truyện có H như không có… *huýt sáo đánh trống lảng*