Thương Tâm Tiểu Tiễn [Luận Anh Hùng]

Chương 58 : Cơ đầu (đầu cơ mưu)

Ngày đăng: 14:07 18/04/20


Bạch Sầu Phi cười giận dữ, nói với Vô Tình:



- Nếu như hắn chỉ có thể xem là một cái “đuôi cơ mưu”, vậy ngươi chính là “đầu cơ mưu” đúng không?



- Ta à? Ta chẳng là gì cả.



Vô Tình lạnh nhạt nói:



- Nếu quả thật có cơ mưu, vậy chỗ đặc sắc của nó dĩ nhiên là tập trung ở “thân cơ mưu”.



Bạch Sầu Phi lẩm bẩm:



- Thân cơ mưu?



Lúc này Thư Vô Hý bỗng lên tiếng:



- Bà nội ngươi chứ! Ta biết bang hội của ngươi có Thái tướng gia nâng đỡ, cho nên kiêu ngạo khắp nơi cũng không ai dám chọc. Không đạp lên cái đuôi của đại gia ta thì ta cũng không nói, nhưng nếu ngươi vô cớ giam giữ hành hình người vô tội lương thiện, còn đuổi giết trên đường, chuyện như vậy bị ta biết được, cho dù tướng gia có đích thân tới, ta cũng kính mời vạn tuế gia đứng ra xét xử. Đây không phải làm xằng làm bậy sao?



Bạch Sầu Phi vội nói:



- Đúng, đúng, đúng, nào có chuyện như vậy. Trước đây một đoạn thời gian, tôi có mời mấy vị khách xa tới kinh thành, nhưng đều là bà con xa của Long Bát thái gia. Tôi chỉ phụng mệnh tiếp đãi mà thôi, xin Thư gia chớ hiểu lầm!



Thư Vô Hý hừ lớn một tiếng:



- Là hiểu lầm thì tốt. Vậy ngươi còn muốn gì? Nơi này còn có thứ gì ngươi cần? Có muốn đi vào ổ chó của ta, lục soát từ phòng ngủ đến hố chó ăn đại tiện hay không?



Bạch Sầu Phi khom người nói:




Lương Hà đưa tài liệu ra, trong đó ghi chép lại biểu hiện của Quy Đương trong cuộc ám sát tại Tiểu Tác Vi phường mà hắn giám sát:



- Phái hắn đi chết, để hắn hi sinh vì nhiệm vụ một cách vinh quang, đó là tiện nghi cho hắn rồi.



Tôn Ngư đương nhiên biết ngụ ý của “hai mặt nịnh hót” và “lập trường dao động”. Sát thủ số mười bốn Quy Đương đúng là không chỉ nịnh hót Lương Hà, cũng ra sức tâng bốc mình, đồng thời cũng nhiều lần tìm cách nịnh bợ Bạch Sầu Phi. Có điều, Bạch Sầu Phi ngay cả lúc đắc chí cũng không hề thõa mãn sa đà, cũng không rãnh chú ý tới loại nhân vật như hắn.



Tôn Ngư đương nhiên sẽ không từ chối. Hắn muốn tránh khỏi hiềm nghi, cũng biết cách tự bảo vệ mình, cho nên hắn không thể bảo vệ Quy Đương, đành phải để đối phương đi chịu chết.



Vì vậy, “Kim Tiễn Tiên” Quy Đương đã trở thành kẻ hi sinh.



Nhưng hiệu quả của việc “hi sinh” này dường như không được “rõ ràng” cho lắm, bởi vì mọi người cũng không quá tin Vương Tiểu Thạch sẽ làm như vậy, mà Bạch Sầu Phi lại từng có “tiền án”.



Chuyện càng mất hứng hơn, vào giờ phút quan trọng này, lại có người “cứu đi” hai con tin dùng để uy hiếp Vương Tiểu Thạch, hơn nữa trước đó không hề có một chút cảnh báo nào.



Bạch Sầu Phi lập tức ra lệnh cho Tôn Ngư đi xem thử.



Tôn Ngư cũng lập tức đi ngay, một đường chạy đến Bát gia trang.



Bát gia trang canh phòng nghiêm ngặt, bên trong có một đại nhân vật trong triều, trong võ lâm và hai phe hắc bạch, đó là Long Bát thái gia.



Chú thích:



* Tam suy bao gồm “thân suy”, “gia suy” và “vận suy”. Tứ cách sắp xếp tam suy, có thể thấy người Trung Quốc rất coi trọng thứ tự. Tư tưởng truyền thống Trung Quốc luôn đề cao tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Trong đó quan trọng nhất là bản thân, sau đó là gia đình, cuối cùng mới đến quốc gia thiên hạ. Bản thân không tốt thì nảo có gia đình hạnh phúc, gia đình không hạnh phúc thì đừng nói gì đến lý tưởng quốc gia, thiên hạ thái bình.



Lục vượng bao gồm “đinh vượng” (con người), “tài vượng” (tiền bạc), “súc vượng” (gia súc), “mục vượng” (chăn nuôi), “nông vượng” (nông nghiệp), “quả vượng” (cây trái). Trung quốc mấy ngàn năm là xã hội nông nghiệp, mọi người cầu “thịnh vượng” phần lớn đều có liên quan đến trồng trọt chăn nuôi.