Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 6 : Đụng độ đảo lục á - Thượng vụ hôn mê !

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Nói rồi, anh kéo cô đi ra khỏi cửa, khi đi ngang qua bàn thư ký, Angel đã đợi sẵn từ khi nào. Cô ấy nhìn Thượng Vũ cười cười, như kiểu cô đã biết trước được mọi việc.



Đợi Tiêu Hàn đi rồi, Phương Hạo mới dám lên tiếng. Anh tiến lại chỗ Lạc, kéo kéo tay áo anh, ngơ ngác hỏi:



- Lạc, đó là chị dâu?



Lạc vênh mặt trả lời:



- Hạo thiếu còn phải hỏi à?



Phiêu vỗ tay bốp bốp:



- Nhanh đi, sắp đến giờ giao dịch rồi. Lão đại không có thói quen đi trễ giờ.



Nói rồi Phiêu đi ra trước, sau đó là Lạc, cuối cùng là Phương Hạo vừa đi sau vừa la hét:



- Đợi tôi, đợi tôi nữa.



2 tiếng sau...



Khu Sindam là một trong 3 khu phức tạp nhất của bờ Lục Á cách thành phố A 5 tiếng đi tàu.



Tối nay Tiêu Hàn sẽ có cuộc giao dịch với trùm ma túy Simdam - thủ lĩnh Bitap.



Kình là một tổ chức ám vệ sát thủ và buôn bán vũ khí, đó chính là mặt hắc đạo của Tiêu Hàn. Nhưng rất lạ, những việc làm ăn phi pháp của anh đều không bao giờ để lại kẽ hở. Kể cả tập đoàn Tiêu thị, công an đều không thể điều tra được một điểm nào bất thường trong kinh doanh.



Đó chính là điểm người đời phải nể phục Tiêu Hàn!



Ngồi trên con tàu King - con tàu thượng lưu độc nhất vô nhị ở vùng biển Thái Bình Dương. Sức chứa của nó lên đến hàng ngàn người, phòng ốc tối tân, dịch vụ hiện đại hết mức có thể. Con tàu này chạy xuyên suốt đi về không ngừng nghỉ từ thành phố A đến Lục Á và từ đảo Lục Á về thành phố A.



Lý do vì sao giới thượng lưu lại hay đi đến đảo Lục Á như vậy?



Vì ở đây ngoài có một đỉnh tháp cầu tài lộc công danh nổi tiếng linh thiêng, lại có thêm một thành phố Lục Á ăn chơi xoa đọa khét tiếng dân thượng lưu. Ở Lục Á các chế độ luật pháp dường như không được áp dụng, cảnh sát hay các tổ chức làm việc cho nhà nước hoàn toàn không hề được xem trọng. Nên đó cũng là lý do nơi đây được gọi là thiên đường của những trụy lạc.



Đảo Lục Á được chia làm 3 khu, một của thủ lĩnh Bitap, một của đế thiếu Triệu Dung, phần còn lại do một người bí ẩn nắm giữ.



Ngồi trong phòng VIP của tàu King, Thượng Vũ ngơ ngác không biết vì sao mình lại đi theo Tiêu Hàn. Cô lúc đó chỉ là vô thức gật đầu mà thôi, nào biết được anh sẽ mang cô đi làm ăn?



Thượng Vũ biết rõ Tiêu Hàn có những mối làm ăn phi pháp, cô đã đôi ba lần nghe được anh nói chuyện trực tuyến với vài người. Nhưng đến cùng là cô cũng không quan tâm lắm, vì bổn phận cô chỉ là làm công ăn lương nào rảnh rỗi để lo những việc của người trên.



Nhưng hôm nay chính thân cô lại theo Tiêu Hàn đi làm ăn, a trái tim nhỏ của cô có chút lo sợ bất an..



5 tiếng sau, cô đến đảo Lục Á.



Ôi mẹ ơi, đây là đảo ư? Nó không khác gì thành phố phồn thịnh nơi cô đang sống là mấy, có khi lại còn hiện đại hơn.



Đến bây giờ cô mới gặp lại Tiêu Lão đại, từ khi lên tàu đến giờ anh chỉ tạc ngang qua phòng cô hai lần nhưng lần nào cô cũng giả vờ ngủ. Nói đúng ra, cô không biết phải nói gì với anh nên tốt nhất là tránh mặt tránh đụng chạm nhiều.



Vì là khoang thượng hạng nên khi xuống tàu cô được xuống trước. Tiêu Hàn nãy giờ vẫn im lặng đứng bên cạnh cô chờ tàu nhập cảng. Đến khi được xuống tàu, anh lại nắm tay cô một đường mà đi xuống, sau lưng là Lạc, Phiêu và Phương Hạo nói siêu nhiều.



Ôi cái cảm giác này, thật là kích thích sự ham mê quyền lực trong con người cô. Cô không biết vì sao nhưng dù là kiếp này hay kiếp trước, cô đều luôn tin vào bản thân mình sẽ làm nên việc lớn, đứng trên vạn người. Nhưng vẫn là ý nghĩ vu vơ, nào có thành hiện thực.



Đặt chân đến đảo Lục Á, vừa đi xuống đã thấy xe đợi sẵn từ lâu, một chiếc Cadilac sáng bóng sang trọng.



Thượng Vũ một lần nữa xuýt xoa không ngừng. Cô tính cả 2 kiếp thì chưa một lần đứng được gần đến những xe hơi đang trọng như này, kiếp trước chiếc xe cùng cô lao xuống vực là chiếc xe của bố cô, rất cũ kỉ và hay hư hỏng. Ấy thế mà Trương Lân lại dùng tiền của bố mẹ cô mua cho ả Bích Y một chiếc BMW bạc tỷ!



- Thượng Vũ, sao em không lên xe?



Nghe tiếng Tiêu Hàn gọi, cô như giật tỉnh lại, biết mình có chút thất thần, cô vội vội vàng vàng chui vào trong xe, tiếp sau đó là Tiêu Hàn cũng ngồi vào theo.



Tiêu Hàn nhận tập tài liệu từ Lạc đang ngồi phía trước. Tay dở tập tài liệu, mắt liếc nhìn Thượng Vũ đang ngây ngốc ngắm cảnh ven đường, anh khàn giọng lên tiếng:



- Em thích cảnh này à?



Thượng Vũ thật thà gật đầu:



- Đẹp lắm.



Tiêu Hàn trong mắt đầy vẻ sủng nịnh, anh nói:



- Lần sau đưa em đến nơi đẹp hơn.



Từ phía sau vọng đến tiếng nói ngọt ngào phát lạ của đàn ông:



- Chị dâu, lần sau em đưa chị đi Đan Mạch, ở đó cảnh đẹp hơn ở đây nhiều.



Cô quay lại phía sau, nhìn nhìn 2 người đàn ông đang mỉm cười toe toét:



- Đẹp thật không?



Phương Hạo bắt được chủ đề, liến thoắng không ngừng:



- Tất nhiên rồi, công viên giải trí là tuyệt vời nhất. À bánh, trời ơi bánh ngon không gì tả nổi....



Phía dưới một tên nói không ngừng, phía trên một người bắt đầu đen mặt.



Tiêu Lão Đại khó chịu, anh lớn tiếng hỏi:



- Phương Hạo, cậu đi công viên giải trí?



Phương Hạo vẫn chưa nhận ra được sự khác thường, anh vẫn rất vui tươi:



- Tôi đi rồi, trong chuyến giao hàng 2 tháng trước còn gì, có cả Juniver nữa.



Tiêu Hàn mặt đã đen, bây giờ còn đen hơn:



- Cậu đưa phụ nữ đi giao hàng?



Phiêu ngồi kế hên huých huých tay Phương Hạo, lúc này ạnh mới nhận ra điều bất thường:



- À..à..em chỉ..chỉ...


Lần này Ruv hạ giọng hòa hoãn:



- Tiêu Lão Đại chẳng hay Ruv tôi có thể mời ngài về nhà đàm đạo một chút được không?



Tiêu Hàn nhìn nhìn Thượng Vũ, biết cô giận lắm, anh đáng lý muốn giải quyết nhanh gọn nhưng tên Ruv đã không biết điều, anh cũng không muốn cho hắn chết yên ổn.



Tiêu Hàn nhìn về Phương Hạo. Phương Hạo cười hề hề nói với Ruv:



- Mời ngày Ruv đây dẫn đường.



Toàn bộ ám vệ buông vũ khí, đứng chờ lệnh Tiêu Hàn.



Ruv đi trước, hắn ngồi lên lưng một con sư tử đen to. Tiêu Hàn cũng ngồi lên một con, anh đưa tay dìu Thượng Vũ ngồi cùng. Tất cả còn lại đều đi song song theo.



Đi được 5 phút, con sư tử có dấu hiệu gầm gừ. Thượng Vũ hai tay run cầm cập, cô thật sự sợ chết lắm, kiếp này cô chưa trả thù được cơ mà!



Tiêu Hàn vỗ vỗ tay cô, anh nhỏ giọng:



- Không sao, không vấn đề gì.



Phía trước vang lên một khúc nhạc khó hiểu, con sư tử to bỗng nhiên gầm một tiếng thật lớn. Tiếng nhạc vang to hơn, con sư tử lại như điên cuồng. Nó gồng mình lên hắc văng Tiêu Hàn cùng Thượng Vũ xuống đất.



Thân thủ nhanh nhẹn, Tiêu Hàn một tay ôm Thượng Vũ vào lòng, giúp cô ngã tiếp đất không bị thương.



Phía bên này Phương Hạo không kịp ứng phó đã bị lính của Ruv vay đến. Lạc một tay giao súng cho Tiêu Hàn, tay còn lại nhả súng vào con sư tử đang điên cuồng gầm gừ.



Từ xa một viên pháo đỏ bay tới hướng con sư tử, Tiêu Hàn buông tay Thượng Vũ, anh bay đến chộp nhanh lấy que pháo đỏ bỏ dưới chân dụi cho tắt không còn một mảng cháy nào. Đang bị kích khích cộng thêm hoản loạn con sư tử đã được thuần phục gần như mất khống chế, nó chỉ nhìn thấy trước mắt Tiêu Hàn vung que pháo.



Cả thân sư tử to gần bằng một con voi nhỏ chạy bổ nhào về phía Tiêu Hàn. Tiêu Hàn lúc bấy giờ lại đang chỉa mũi súng vào Ruv.



Cục diện rối rắm đến cực điểm, ngay khi con sư tử bổ nhào về phía Tiêu Hàn, thì Thượng Vũ từ xa đã chạy nhanh đến.



Cô cố sức chạy thật nhanh, thật nhanh.....



" Đùng đùng đùng đoàng đoàng ", tiếng súng bắn vang trời, Lạc nhắm thẳng vào đầu con sư tử bắn hai phát chí mạng giết chết nó trong gang tấc.



Không may, móng vuốt của con sư tử điên cuồng vồ trúng lưng Thượng Vũ ngay lúc cô chạy nhào đến chỗ Tiêu Hàn.



" Xoạc " 3 đường thẳng song song, trên lưng Thượng Vũ máu chảy ra không ngừng. Cô ngã nhào về phía Tiêu Hàn.



Chỉ muộn chút nữa thôi, một chút nữa thôi, nếu cô đến muộn con sư tử đã vồ mất Tiêu Hàn rồi. May quá không sao, kim chủ của cô không sao!



Tiêu Hàn hoảng hốt nhìn về phía Thượng Vũ, xung quanh người của Ruv kéo đến, anh một tay ôm lấy cô tay còn lại nhả súng không ngừng.



- Thượng Vũ, em tỉnh dậy đi, em không được ngất đi, không được ngất.



Thượng Vũ nghe tiếng anh gọi, cô mơ màng mở mắt.



Cố gắng lấy tay xoa ngay vết máu chảy khiến bản thân đau đớn mà tỉnh táo trở lại.



Nhìn xung quanh bốn phía, Lạc và Phương Hạo đang đấu súng không ngừng. Nhìn lại Tiêu Hàn, anh vừa ôm lấy cô vừa nhả đạn điên cuồng. Lại nhìn lên phía trước, tên Ruv đang nấp sau lưng một tên lính.



Ngay sát bên cạnh, lính của Ruv vây đến. Bọn nó tay liên tục bóp cò vào Tiêu Hàn mà ám vệ xung quanh Tiêu Hàn đã rơi đài đi một nửa.



Lại cảm nhận được cái gì đó chạm vào eo cô, Thượng Vũ đưa tay dò tìm, hóa ra đó là súng ngắn mini của Tiêu Hàn. Tay cô rút ra khẩu súng nhắm vào tên lính đang che cho Ruv.



Do khoảng cách quá xa mà thần trí cô lại không hoàn toàn tỉnh táo nên khi nhả 2 phát đạn, đều không trúng mục tiêu.



Tiêu Hàn nhìn cô, anh đưa tay bắn về phía kia.



" Bằng đoàng "



Tên lính ngã xuống, Ruv quay đầu tháo chạy.



- Tiêu tổng...hắn chạy...chạy...



Từ xa một viên đạn sượt ngang qua vai Tiêu Hàn, anh trúng đạn.



Phương Hạo như điên nhìn về hướng đạn phát ra, một tên bắn tỉa đang núp trên nốc tòa nhà cao trọc trời.



Đi đến gần xác một ám vệ cầm khẩu súng nổ. Nhắm chuẩn sát, " Đùng đùng ", tốc độ kinh hoàng, tầng thượng bị phát nổ.



Phương Hạo hét lên:



- Nhanh đi Lạc, Tiêu Hàn bị thương rồi.



Tiêu Hàn ôm Thượng Vũ lại, anh để cô đứng úp trước người mình. Cho mặt cô úp vào vai của anh, lại dùng sợi dây cương sư tử quấn cô chặt vào với anh.



Xé một mảng áo sau lưng cô tránh cho bụi của áo len chạm vào vết thương. Nhìn vết thương trên lưng cô, anh nghiến răng hai mắt sọc tia đỏ.



- GIẾT!!!



Viên đạn từ khẩu P226 bắn xuyên qua lớp không khí cắm phập vào đầu não Ruv, kết liễu mạng sống của hắn tại thế gian này.



Ruv ngã quỵ, toàn bộ lính của hắn đều buông súng bỏ chạy.



Từ trên cao 3 chiếc trực thăng quân dụng bay đến, Triệu Dung cùng Phiêu vẫy tay với mọi người.



Phương Hạo dưới này vừa bắn một tên vừa hét:



- Các cậu đi du lịch à? Sao không đi dạo thêm một vòng nữa.



Nói rồi anh cùng Lạc chạy đến chỗ Tiêu Hàn.



Tiêu Hàn một tay ôm Thượng Vũ, tay kia lại vỗ vỗ vào má cô.



Thượng Vũ mơ màng tỉnh giấc, trong cơn mê cô thấy mình là một Thái tử phi cao quý, sóng vai cùng Thái tử một vương quốc nào đấy hình như không có trong lịch sử cổ đại. Mở mắt ra, gương mặt Tiêu Hàn hiện lên trong mắt cô.



Sao..sao giống đến như thế?



Tiêu tổng...anh là Thái tử của cô sao????