Tiền Duyên Kiếp Này Gặp Gỡ

Chương 7 :

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Thành phố.



Thượng Vũ sau khi hôn mê được Tiêu Hàn nhanh chóng đưa lên trực thăng về thẳng thành phố A.



Mọi việc dọn dẹp còn lại giao cho đám Phương Hạo giải quyết. Trên cơ bản đảo Lục Á sau này có thêm một ông vua mới, người ngoài gọi ông vua ấy là Tiêu Lão Đại.



Bệnh viện Nhân Ái.



Thượng Vũ nằm trên phòng VIP tầng 2 của bệnh viện, bên ngoài rất nhiều ám vệ canh giữ an ninh.



Tiêu Hàn ngồi trên ghế dựa, mắt nhìn chăm chăm cô gái xinh đẹp đang nằm trên giường.



Anh biết cô hiện giờ không yêu anh, cũng không có chút nào tình cảm với anh. Giữa anh và cô là sự trói buộc về một giao dịch trả thù.



Cô...không nhất thiết phải thay anh đỡ một mạng!



2 ngày 1 đêm kể từ khi cô hôn mê, mọi kết quả kiểm tra sức khỏe đều không có gì đáng ngại. Vết thương sau lưng trên cơ bản đã được điều trị kịp thời không để lại biến chứng nguy hiểm. Nhưng có lẽ do mất máu quá nhiều nên trong thời gian ngắn cô không tỉnh lại được.



Mà trong 2 ngày này Tiêu Hàn luôn túc trực ở bệnh viện, các vấn đề của công ty và tổ chức đều giao lại cho Phiêu và Lạc. Riêng Phương Hạo vẫn ở lại đảo Lục Á tiếp nhận quyền cai quản vùng đất mới.



Người con gái đang nằm trên giường, 2 mắt khẽ giật giật. Đuôi mắt nhếch lên, cô từ từ mở mắt....



Mùi sát trùng đập vào mũi, cộng thêm đau nhức từ dưới lưng truyền lên khiến Thượng Vũ khẽ cau mày, cô rên lên một tiếng nhẹ:



- Ai ui....ui...



Tiêu Hàn đưa tay nắm lấy tay cô, gương mặt anh nhăn nhó vì đau lòng. Lại sợ chạm mạnh đến cô nên anh chỉ xoa xoa bàn tay nhỏ của cô.



- Thượng Vũ em sao rồi?



Thượng Vũ cố lách người ngồi dậy, nhưng bất thành vì vết thương sau lưng quá đau.



Ôi mẹ ơi, đau đến mức muốn lấy mạng người mà!



Tiêu Hàn lại giữ cho cô nằm thẳng xuống giường, anh lo lắng nói:



- Em nằm đó đi không được cử động, vết thương trên lưng chưa lành được đâu.



Thượng Vũ không nói gì, cô chỉ nhăn nhó mà gật đầu.



Tiêu Hàn bấm nút trên đầu giường, 2 phút sau một đoàn bác sĩ đi vào.



Thượng Vũ đưa mắt nhìn đoàn người, cô có ấn tượng đầu tiên mạnh mẽ nhất với cô gái tóc ngắn ngang vai, gương mặt thanh tú.



Cô gái ấy đi đến chỗ cô lướt qua Tiêu Hàn, trong mắt có vài tia cười...



- Cô Chu, cô cảm thấy đau nhiều không?



Thượng Vũ ai oán, nói như muốn khóc:



- Đau..bác sĩ đau lắm.



Cô gái gật đầu, mỉm cười trấn an cô:



- Cố gắng nhé, vết thương còn mới hiện tượng đau nhức vẫn còn. Mặc dù đã được cấp cứu kịp thời nhưng vẫn không thể lành ngay được.



Tiêu Hàn lạnh giọng, hỏi:



- Mẫn, cô ấy bao lâu có thể đi lại bình thường?



Thượng Vũ mặc dù đang rất đau nhưng vẫn để ý đến lời nói của Tiêu Hàn.



Mẫn? Tiêu tổng quen với cô gái này à?



Mẫn ngước đôi mắt đẹp lên nhìn Tiêu Hàn, môi động nhẹ:



- Chưa đâu, vẫn còn chờ đến khi không còn đau hẳn đã. Hiện giờ cô ấy vẫn nên nằm trên giường, sức khỏe nữ giới vốn không được như anh đâu.



Ô, họ quen biết có vẻ thân thiết quá nhỉ?



Tiêu Hàn gương mặt hòa hoãn một chút, anh lại nhìn về phía Thượng Vũ:



- Có thêm được giảm đau cho cô ấy không?



Mẫn cười cười:



- Được. Em sẽ cho y tá truyền giảm đau cho cô ấy.




- Một chút ngọt được không?



Thượng Vũ vô thức gật gật.



Tiêu Hàn cúi thấp xuống thêm chút nữa, anh càng cúi xuống, theo phản xạ Thượng Vũ càng ngã ra sau. Đến khi đầu chạm gối mềm, cô mới hốt hoảng quay mặt đi chỗ khác, hai tay chống trước ngực anh:



- Tiêu Tiêu.... tổng...tôi...tôi....



Tiêu Hàn giọng khàn khàn:



- Em trốn à?



Thượng Vũ lắc đầu xong rồi lại gật đầu, cô lí nhí:



- Không.... nhưng tôi...tôi...



Anh xoay mặt cô về đối diện với anh, môi cong lên thành một đường cung đẹp mắt:



- Tôi và em nên thực hiện giao dịch đi là được rồi, trước lạ lẫm sau lại quen thuộc. Em thấy như thế nào?



Thượng Vũ gương mặt dần ửng đỏ, cô biết cái giá cô phải trả cho cuộc giao dịch này là như thế nào. Cô vốn đã chuẩn bị tâm lý từ trước, thế nhưng nếu nói bây giờ xảy ra quan hệ xác thịt....à cô có chút choáng ngộp.



Thân xử nữ....ô....cô 2 kiếp vẫn là xử nữ đấy!



Tiêu Hàn nhìn cô, hơi thở nóng ấm phả dần đều lên môi cô. Cái tư vị này....nó lạ lẫm quá.



- Thượng Vũ, giao dịch của chúng ta chính thức có hiệu lực.



Buông lời, môi anh chạm khẽ đến môi cô. Cảm giác va chạm thịt khiến Thượng Vũ có chút hoảng hốt, hai tay cô vô thức bấu vào áo sơ mi của anh, vo nhăn nhúm thành một mảng.



Tiêu Hàn ấn chặt người cô xuống nệm lại đưa lưỡi tách môi cô ra.



Thượng Vũ lúc đầu có chút khó chịu nhưng sau lại hòa hợp hơn, mà cái sự hòa hợp này chính cô cũng cảm thấy bất ngờ.



Đầu lưỡi anh nhẹ nhàng tiến vào, đảo đều một vòng quanh khoan miệng cô. Có lúc nghiêm túc, lúc lại như đùa bỡn, khiến cô thần hồn điên đảo.



Môi lưỡi day dưa trêu đùa, từng tiếng " chậc chậc " vang lên như khiêu đốt tâm hồn người nghe được.



Thượng Vũ lúc đầu bị động, sau lại nhiệt tình hơn rất nhiều. Hai tay cô ôm lấy cổ anh, đưa môi cao hơn cho anh dễ dàng mút mát.



Lại liên tiếp môt loạt tiếng chậc chậc của môi lưỡi day dưa, cả hai như đấm chìm vào dục vọng.



Đợi đến khi Thượng Vũ hít thở không thông anh mới buông cô ra.



Day dưa anh đưa môi hôn xuống cầm, xuống cổ. Cổ trắng ngần, ẩn hiện xương quai xanh khiêu gợi dưới lớp áo bệnh nhân hồng nhạt.



Tiêu Hàn tham lam hôn hit, từng dấu hôn của anh như mộc ấn chứng tỏ vùng đất này do anh sở hữu.



Tay trái nhẹ nhàng đưa lên, khẽ chạm vào một bên ngực của cô. Cái va chạm đột ngột khiến cô giật nảy mình.



Tiêu Hàn giọng khàn đục, anh thở gấp:



- Cho anh....Thượng Vũ.



Cô hai mắt tròn xoe nhìn anh, không phải nói cô dễ dãi nhưng trước một người đàn ông hoàn hảo như thế này. Cô có thất thân cũng không tiếc a....



Nhưng đó cũng là ý nghĩ, lý trí cô vẫn không thể chấp nhận quá nhiều.



- Tiêu tổng....



Tiêu Hàn giật mình, anh khẽ cứng đờ, môi mím chật. Lại nhìn người con gái đôi má ửng đỏ phía dưới.



Anh....lỗ mãn quá, cô vẫn là bệnh nhân chưa hồi phục đấy!



Thở một tiếng dài, Tiêu Hàn chống hai tay cao hơn, anh ngồi dậy, tháo giày, nằm xuống bên cạnh cô.



Khẽ xoay ngiêng người, anh ôm cô vào lòng. Môi thủ thỉ bên tai cô:



- Tôi xin lỗi, là do tôi không tốt. Em ngủ đi, ngoan!



Một nụ hôn lại rơi xuống sau gáy cô, cảm giác kích thích ngưa ngứa khiến lông non toàn thân cô dựng ngược.



Trái tim đập ting loạn một vài nhịp, môi bất giác lại nở một nụ cười....đẹp đẽ và có chút mãn nguyện.



Đêm dài, trong phòng người thích, bên ngoài có kẻ ôm hận càng sâu.