Tiên Lộ Phong Lưu
Chương 25 : Truyền chân dương
Ngày đăng: 18:42 18/04/20
Trần Tiểu Thiên cắn răng, lộ ra một nụ cười tàn bạo. Nụ cười này thoạt nhìn như nụ cười trên mặt người, nhưng nhìn kỹ lại càng giống như một con ác lang đang nhẹ răng nhếch miệng.
- Ngươi...
Nguyệt Sương chỉ nói được một từ thì đã bị chăn lại. Trần Tiểu Thiên giật nội y của nàng, xé rách quấn thành một khối, rồi nhét vào miệng của nàng.
Hoi thở nóng bỏng phả vào mặt Tần Nguyệt Sương, phả lên thân thể gần như đóng băng của nàng. Áo nàng bị giật rách từng mảnh vụn, nhưng nàng chỉ ú ớ, một từ cũng nói không nên lời.
Nghe được luồng hơi nhàn nhạt của thiếu nữ trên người Tần Nguyệt Sương, Trần Tiểu Thiên mất hết lý trí, chỉ hành động đơn thuần theo bản năng nguyên thủy. Dục hỏa trong cơ thể của hắn ngày càng bùng cháy mạnh. Viên đan dược trong cơ thể hắn kích thích ra chân dương vượt xa với dự đoán của Nguyệt Sương. Trong cơ thể Trần Tiểu Thiên không có hàn độc, chân dương mỗi lần bị thôi phát, lập tức kích thẳng vào các huyệt đạo bị che ngự. Sự thống khổ mà hắn cảm nhận có hơn phân nửa là truyền tới từ điều này. Lúc này huyệt đạo đã mở, đoàn nhiệt lượng lập tức thiêu đốt đan điền, rơi xông xáo khắp người, khiến cho thân thể hắn sinh ra phản ứng bản năng.
Bao nhiêu ngày trước khi xuyên việt, quan hệ với Uyển Nhi mãi mà không phát tiết được khiến Trần Tiểu Thiên như phát điên. Giờ đây lửa dục bị kích thích, hắn cảm giác cả người như sắp vỡ tung ra. Khí lực của Trần Tiểu Thiên lúc này vô cùng lớn, hắn lột xé áo giáp của Nguyệt Sương một cách dễ dàng, rồi kéo nàng tới bụi cỏ và chăn đệm lót dưới đất.
Nguyệt Sương dù dũng cảm gan dạ đến đâu cũng vẫn là thiếu nữ. Nhìn ánh mắt của Trần Tiểu Thiên, nàng không nhịn được co rúm người sợ hãi. Nhưng ngay sau đó, nàng trở nên kiên nghị hơn. Dưới bì giáp, Tần Nguyệt Sương chỉ mặc một lớp quần áo mỏng, chất liệu giống với quần áo của bọn quân sĩ, thô ráp rẻ tiền, ngang hông còn buộc một tấm ván gỗ cố định xương sườn bị gãy.
Trần Tiểu Thiên không gấp gáp lột phăng nội y của nàng, mà đem nàng lật qua, cho mặt gục xuống tấm trải. Sau đó, hắn quật hai cánh tay nàng ra sau lưng, dùng dây da cừu trói chặt. Hắn lúc này mặc dù dục hỏa phần thân, ý chí hôn mê, nhưng còn tồn lại mấy phần bản năng đối phó nguy cơ. Tiện nhân nay một thân đầy công phu, một khi lấy lại sức lực, trời đất này dù lớn cũng không có địa phương cho hắn dung thân.
Sau khi cột luôn tay chân của Nguyệt Sương, bàn tay Trần Tiểu Thiên lần mò lên ngực, bắt đầu vui đùa với hai khối thịt kiên cường và tuyệt mỹ của nàng.
Nguyệt Sương nhìn hắn chằm chằm, hai con ngươi đen láy hiện giờ như có hai ngọn lửa đốt cháy phừng phừng.
Trần Tiểu Thiên kéo Nguyệt Sương cho vắt lên đùi mình, xé mở ngực áo nàng. Trước mắt hắn, hai cái mũi chuột chù mềm mại mộng huyễn rung rinh qua lại, trắng trắng, hồng hồng. Nguyệt Sương sắc mặt từ trắng chuyển hồng, cuối cùng phảng phất như muốn ứa máu. Trần Tiểu Thiên khiêu khích nắm hai điểm hồng trên đầu v* nàng, vuốt ve một cái, xong bỗng dưng dùng sức kéo dài, véo mạnh trả thù.
Biến hóa phát sinh ngoài ý muốn, trong tình trạng Trần Tiểu Thiên hoàn toàn không biết. Sinh tử linh căn thu nạp tử khí sinh ra chân dương, nhưng chưa có phương pháp truyền tống thích đáng. Cho dù có lần hắn đã vô tình truyền cho Nguyệt Sương lúc đánh lại thích khách, nhưng chỉ tình cờ, hiệu quả không tốt, chân dương trong quá trình truyền qua đã thất lạc hơn phân nửa.
Nhưng khi hai người dùng phương pháp kết hợp âm dương này, âm bao bọc và điều hòa dương, chân dương chậm rãi tràn qua giúp thân thể Nguyệt Sương trực tiếp hấp thu điều hòa âm hàn, cơ hồ không có bất kỳ hao tổn thất lạc nào. Mặc dù lượng rất nhỏ, nhưng hiệu quả lớn. Nó như làn nước ấm áp, đem hàn độc trong kinh lạc nàng từ từ áp chế, hóa giải hết.
Điều làm Nguyệt Sương xấu hổ và giận dữ chính là, thứ chân dương khắc chế hàn độc này, lại bị cái tiểu nhân hèn hạ dùng cái khí quan đáng xấu hổ nhất đưa vào trong cơ thể mình. Hàn độc mặc dù tạm thời bị áp chế, nhưng máu tươi của nàng cứ tiếp tục chảy xuống giữa chân, bò dọc theo hai đùi tuyết trắng.
- Ta muốn giết hắn! Giết hắn!
Nguyệt Sương không ngừng lập lại câu nói đó trong lòng.
Cảnh tượng diễn ra Thật lâu. Nguyên âm của Tần Nguyệt Sương càng lúc càng tràn ra thật nhiều, theo sức hút mãnh liệt âm dương, truyền vào cơ thể Trần Tiểu Thiên. Nó hòa với chân dương trong cơ thể, chạy tới từng lóng xương thớ thịt của hắn, khiến chúng vồng lên, co thắt như đang biến đổi mãnh liệt. Trong lúc vô tình, sinh tử căn của Trần Tiểu Thiên đã thực hiện một thứ công pháp mà người tu đạo rất sính dùng: Song tu đại pháp.
Không biết qua bao lâu, đan điền của Trần Tiểu Thiên như tràn đầy tinh lực. Mọi thứ ánh sáng như tối sầm lại. Trần Tiểu Thiên gấp rút thở. Nếu theo người thường, hành động kịch liệt thế này đã sớm khiến hắn bỏ súng buông gươm, phát tiết hết lửa dục trong người. Nhưng cái bênh “kim thương bất đảo” mang theo đến dị giới đã hại hắn, khiến hắn cứ cố gắng mãi, cố mãi mà không thể phát tiết.
Nguyên âm chứa hàn độc của Tần Nguyệt Sương cuối cùng cũng bị đánh tan. Sự tan rã của thứ hàn độc chất chứa tận đan điền này của nàng khiến cho cơ thể nàng co giật và tạo sức hút dữ dội. Sự co thắt điên cuồng không ngờ có tác dụng mạnh đến Trần Tiểu Thiên, khiến cơ thể hắn dũng mãnh lao tới, chấn động kịch liệt. Cùng lúc đó, một luồng chân dương như nham tương bộc phát bị cuốn theo tinh dịch tội lỗi rót tận nơi sâu thẳm của thiếu nữ, giải tỏa cơn khao khát bấy lâu nay của hắn.
Tư thế căng cứng lắng đọng lại, luồng chân dương như thủy triều tràn vào trong cơ thể Tần Nguyệt Sương, dẫn tới đan điền, xoay tròn như xoáy trốt cực kỳ nhanh, hút cuốn, phá tan và gột sạch hết hàn độc ngưng kết trong kinh mạch tạng phủ của nàng. Quá nửa kinh lạc trong cơ thể Tần Nguyệt Sương hiện giờ đã thành đường bằng phẳng, hơi thở của nàng vận chuyển trở nên thông thuận, tự nhiên hơn. Loại cảm giác này giống như đứa bé từ nhỏ an vị trên xe lăn, đột nhiên đạt được năng lực bay lượn.
-----o0o-----