Tiết Gia Tiểu Nương Tử

Chương 12 : Tò mò

Ngày đăng: 22:48 21/04/20


Diệp Nha hoảng sợ, tuy bây giờ nàng có mặc quần áo, nhưng Tiết Thụ lại

để trần hai cánh tay và đùi, nếu bị người khác nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào đây?



Đang lúc hoảng loạn, chợt nghe Tiết Bách nói: “Nhị thúc, thúc tới chơi sao?” sau đó mời người vào phòng đông.



Diệp Nha vội vàng bắt Tiết Thụ mặc quần áo vào, lại nhỏ giọng hỏi hắn: “A Thụ, nhà chúng ta có họ hàng thân thích sao?” Hai ngày này bọn họ

không có nói với nàng, cũng không có ai tới chơi, nàng tự động lý giải

thành Tiết gia chỉ có ba huynh đệ.



Chuyện tốt bị đánh gãy, Tiết Thụ cực kỳ mất hứng, buồn bực nói: “Có, cả nhà nhị thúc, chỉ có điều nhà bọn họ ở đầu tây.”



”Người trong nhà nhị thúc tính tình như thế nào?” Làng Hồ Lô cũng

không lớn, cho dù ở đầu tây cũng có thể đã nghe nói chuyện của nàng,

hoặc là chuyện Tiết Tùng bị thương, nếu như thế, nhị thúc sao lại có thể không đến thăm được? Chẳng lẽ quan hệ hai nhà không tốt sao?



Tiết Thụ mặc quần áo xong, thấy Diệp Nha đã đứng trên đất, chỉ phải

theo xuống dưới, nói lầm bầm: “Nhị thúc tốt lắm, hồi bé còn thường dẫn

ta đi chơi, nhưng nhị thẩm đặc biệt không tốt, không cho nhị thúc đến

nhà chúng ta, mỗi lần đến đây nàng sẽ mắng nhị thúc, nhị thúc nói không

lại bà ấy, đại ca mới khuyên thúc ấy không cần thường xuyên đến đây nữa. Đúng rồi, Xuân Hạnh cũng rất tốt, muội ấy đặc biệt rất khéo tay, thường làm giày cho chúng ta, chỉ có điều đệ đệ Hổ Tử lại rất ham chơi phá

phách, thường xuyên bắt nạt muội ấy...”



Phòng đông.



Tiết Sơn Lương tỉ mỉ hỏi thăm thương thế Tiết Tùng, biết hắn không sao nữa, cuối cùng cũng thả lỏng, dòm phòng tây nói: “Chúng ta mới từ nhà

nội của Hổ Tử trở về, nghe nói con đã cưới vợ cho lão nhị? Cháu ấy đang ở đâu?” Trong nhà cháu trai như thế nào, hắn rất rõ ràng, căn bản là

không có tiền cưới vợ, hay là có chuyện mờ ám gì?



”Nhị thúc, con biết thúc đang lo lắng cái gì, thúc yên tâm đi, muội ấy là cô nương tốt, cam tâm tình nguyện muốn sống với nhị đệ. Con vốn định chờ thúc trở về sẽ nói cho thúc, không ngờ tới bởi vì thương thế lại

làm chậm trễ. Đúng rồi, buổi sáng muội ấy đã đi theo nhị đệ lên thị trấn mua đồ, bây giờ chắc cũng mệt mỏi nên ngủ rồi, buổi trưa thúc và mọi

người hãy đến đây, chúng ta cùng ăn một bữa cơm, cũng để làm quen luôn.” Tiết Tùng sắc mặt bình tĩnh nói.



Tiết Sơn Lương trầm mặc một lát, cuối cùng thở dài, “Con là một đứa

hiểu chuyện, nếu con đã nói như vậy, ta cũng sẽ không lo lắng nữa. Vậy

đi, ngày mai chúng ta nhất định sẽ đến đây, các con cũng không cần tốn

kém ăn uống làm gì, chỉ là người một nhà gặp mặt thôi. Vậy mọi người

nghỉ ngơi đi, ta cũng phải trở về đây.” Nếu không đi, cọp mẹ sẽ đuổi tới cửa.



”Vậy thúc đi thong thả, tam đệ, đệ ra tiễn nhị thúc đi.” Tiết Tùng biết hắn lo lắng cái gì, cũng không giữ lại.



Diệp Nha nghe được Tiết Tùng giải vây cho nàng, rất cảm kích. Dù sao

nàng cũng là con dâu mới cưới, nếu ngủ trưa bị truyền ra ngoài không
có thể chủ động ôm hắn, hôn hắn?



Lần đầu tiên trong đời, hắn… mất ngủ.



*



Hôm sau, Tiết Bách đi học sớm, Tiết Tùng miễn cưỡng có thể hoạt động, chỉ cần không vận động mạnh là được.



Hắn đi đến sân sau, nói với Diệp Nha đang cho gà ăn: “Đệ muội, ta tính mua ít ruộng đất, muội nghĩ thế nào?”



Săn thú không phải kế dài lâu, mạo hiểm cũng rất lớn, không bằng bây

giờ trong nhà có chút tiền, đặt mua ba mẫu đất hoang, hắn với nhị đệ

chịu khó chăm sóc hai ba năm, ít nhất có thể thu hoạch được một chút,

nhàn hạ lại lên núi đi săn kiếm thêm ít tiền.



Diệp Nha đưa muỗng gỗ cho Tiết Thụ đang ngồi xổm bên cạnh, để hắn tiếp tục đút thức ăn cho gà con, đứng dậy nói: “Được đó đại ca, hiện tại mua sẽ kịp cho mùa bắp sắp tới, cũng vừa lúc.” Trừ bỏ tiền mua sách cho

Tiết Bách, trong nhà chi tiêu chủ yếu là dành cho lương thực, ngày hôm

qua từ thị trấn trở về, nàng đã dự định muốn khuyên Tiết Tùng, chẳng qua nàng vừa mới đến đây, mạo muội mở miệng không tốt.



Tiết Tùng nhìn ánh mắt nàng, nhất thời có chút tìm tòi nghiên cứu.



Ngày đó nàng từ trên trời rơi xuống, nếu không phải nàng có mạch đập,

nếu không phải trong nhà nghèo không thể lấy được vợ, hắn thật không dám mang nàng về nhà. Đến khi nàng tỉnh lại, hắn phát hiện tính tình của

nàng dịu dàng, là cô nương tốt, thì không tra xét lai lịch của nàng nữa. Lúc đó, trên người nàng mặc váy tơ lụa bóng loáng, làn da cũng dưỡng

mịn màng, hắn tự động nghĩ nàng là tiểu thư nhà giàu nào, không nghĩ đến nàng chẳng những giỏi quản lý trong nhà, thế nhưng còn biết được việc

nhà nông!



Hắn đột nhiên rất muốn biết thân thế của nàng...



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: chương sau sẽ có nhân vật trọng yếu

xuất hiện, mọi người đoán là ai? Trong chính văn cũng có nhắc tới, ai

đoán được sẽ cho người đó ăn thịt! ( mỗi người chỉ có thể đoán một lần

nha~)



Bởi vì chỉ là chi tiết nhỏ, lão đại lão nhị lão tam, hai người cứ chọn đại đi, đừng tham quá, chỉ được chọn một thôi! Ai đoán đúng sẽ do ngườ

đó quyết định, tới trước làm chủ!



Thịt nướng tinh luyện của Giai nhân ( càng để lâu vị càng đậm) đang

chờ đón các ngươi, đừng làm cho ta thất vọng nha, hắc hắc, đoán không

đúng, chỉ có thể đợi may mắn lần sau thôi...