Tiểu Kiều Thê

Chương 32 :

Ngày đăng: 12:06 30/04/20


*đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công.



Tác giả: Nghê Đa Hỉ



Lương Tẫn dẫn Lục Phù ra cửa muốn đi tìm Tống Lăng. Thầm nghĩ, nhị ca hắn sĩ diện không chịu đi tìm, hắn là đệ đệ đành phải đi tìm giúp a.



Kinh thành to lớn như vậy, muốn tìm một người lại không phải chuyện dễ dàng.



Hai người tìm từ trưa tới xế chiều, một bóng người cũng không thấy.



Hai người mệt mỏi cả buổi, liền quyết định tới Thái Bạch Lâu ngồi nghỉ, thuận tiện ăn luôn cơm chiều.



Lục Phù hỏi Lương Tẫn: “Ngươi nói, nương nương khả năng rời đi kinh thành chưa?”



Lương Tẫn cầm chén rượu trên tay, lắc đầu, “sẽ không, buổi sáng ta đã hỏi Triệu thị vệ, hắn cũng không thấy nhóm ba người nào đi ra khỏi thành.”



“Nếu vậy, có khi nào, hôm nay nương nương mới đi?”



“Nếu có chúng ta sẽ nhận được thông tin, ta đã nói cùng Triệu thị vệ, phàm là người khả nghi muốn ra khỏi thành, liền ngăn lại. hiện tại chưa có thông báo lại, tự nhiên còn chưa rời khỏi kinh thành.”



Lục Phù thở dài, một tay chống cằm, vẻ mặt buồn rầu, “Ta thực sự thích Vương phi nương nương, tuy rằng nàng không phải thiên kim Tạ gia, nhưng nàng vừa đáng yêu lại xinh đẹp, tính cách cũng thật tốt a.”



…….



Trương đại nương tranh thủ thời gian đi Như Ý phường, đối phương nói rõ cần trực tiếp nhìn thấy tay nghề của tú nương. Tống Lăng không có cách, đành phải theo Trương đại nương tới Như Ý phường.



một đường lo lo sợ sợ không ngừng nhìn đông nhìn tây, chỉ sợ gặp Lương Chinh.



Câu nói, “Đừng để ta gặp lại ngươi, nếu không, cũng đừng trách ta không khách khí.” Cứ luôn ong ong trong đầu nàng, chỉ sợ gặp hắn, lại chọc hắn tức giận, tới lúc ấy, chỉ sợ hậu quả các nàng không gánh được.



May mắn là một đường an toàn đi tới nơi, cũng không gặp được Lương Chinh a.



Như Ý phường là cửa hàng thêu khá lớn tại kinh thành, chủ yếu kinh doanh xiêm y, giày, khăn tay, túi thơm…



Chưởng quầy đánh giá Tống Lăng trong chốc lát, mới hỏi, “Trước kia ngươi đã làm sao?”



Tống Lăng vội vàng gật đầu, “đã làm, đã làm, ta đã làm thật nhiều năm, chưởng quầy nếu không yên tâm, ta có thể thêu trực tiếp tại đây để ngài xem.”



Vị chưởng quầy này nhìn nàng chằm chằm, rồi sai người mang thêu giá ra.



Kiểm tra cũng đơn giản, để Tống Lăng thêu một cái khăn tay Uyên ương nghịch nước.


Lục Phù: “……”



……..



Buổi tối.



Lương Tẫn tới Vương phủ, Lương Chinh đang xử lý quân vụ trong thư phòng.



Vừa vào, liền thấy người kia đang rất nghiêm túc, sách một tiếng, “Ngươi dùng bận rộn tới để làm nội tâm mình tê liệt?”



Lương Chinh cũng không ngẩng đầu, “Có chuyện thì nói, không có gì thì ra ngoài.”



Lương Tẫn thở dài, kéo ghế dựa trước bàn ra, ngồi xuống, thuận tay xách ấm trà lên, tự rót cho mình một cốc, nhấp một ngụm, lúc lâu sau, mới mở miệng, “Nhị ca, ta vừa thấy nhị tẩu.”



Lương Chinh đang viết chữ, đột nhiên dừng lại một chút, mực nước cũng vì vậy mà thấm ướt tờ giấy.



Lương Tẫn lại tiếp tục nói, “Nhị tẩu không có lộ phí về nhà, liền lưu lại kinh thành, nhận việc thêu tại tú trang kiếm bạc.”



Lương Chinh nghe vậy, không nhịn được nhíu mi.



Lương Tẫn quay đầu, nhìn nhị ca nhà mình, khóe miệng gợi lên một tia ý cười nhạo, “Ngươi đoán, nhị tẩu đang ở đâu?”



Lương Chinh lạnh lẽo nói, “Có liên quan gì tới ta.”



nói xong, lại tiếp tục xử lý quân vụ trong tay.



Lương Tẫn tiếp tục nói: “hiện tại, Nhị tẩu đang ở trong nhà Trương đại nương bán đậu hủ tại thành Nam, trong nhà Trương kia có một đứa con trai, thân thể cao lớn, cũng coi như đoan chính, quan trọng nhất là, hắn có ý tứ với tẩu tử, vừa rồi, còn mua một chiếc châm bạc đặc biệt đẹp cho tẩu tử a.”



Lương Chinh nghe vậy, tay cầm bút lông không tự giác tăng lực, sắc mặt thật không dễ nhìn.



Lương Tẫn liếc mắt nhìn Lương Chinh, lại tiếp tục nói, “Ta cũng không nói quá, Nhị ca a, nữ nhân giống như tẩu tử, cái kiểu lớn lên vừa đẹp, tính cách lại tốt, lại ngoan ngoãn hiền huệ, thực sự rất câu người a. Ngươi đừng trách đệ đệ ta không nhắc nhở ngươi, nhi tử của vị Trương đại nương kia, dù sao cũng ở chung nhà, nếu cướp tức phụ của ngươi đi, thật sự quá dễ dàng. Đến lúc đó, lại thành của người khác, ngươi cũng đừng hối hận a!”



Lương Chinh: “……”



Lương Tẫn uống trà xong, đứng lên, chầm chậm nhàn nhã đi ra ngoài.



đi tới cửa, dường như nghĩ ra điều gì, liền ngừng lại, quay đầu nhìn thẳng Lương Chinh, “Đúng rồi, còn có bốn ngày nữa, chính là sinh nhật mười tám tuổi của tẩu tử, Trương Thạch chính là tặng quà cho nhân gia a.”



“……”



Chương sau kịch tính ghê gớm, hẹn các nàng cuối tuần nhé^^