Tiểu Nhân Ngư Liên Hôn Kí
Chương 9 :
Ngày đăng: 09:35 18/04/20
Làn sóng nhấp nhô đánh vào đá ngầm, tóc đen dài của tiểu nhân ngư giống như tảo biển trôi nổi ở trong nước biển, nhân ngư vẫn là nhân ngư kia, chính là bộ dạng lại không giống.
Lúc trước dung mạo tinh xảo xinh đẹp, hiện giờ nhìn kĩ lại có hơn vài phần yêu dị, đôi mắt màu lam hóa thành màu hồng, làn da vốn trắng nõn lúc này trắng đến gần như tỏa sáng, tinh tế không tạp chất, phía gò má bên phải lại hiện lên hoa văn vẩy cá, từ thái dương lan ra bên ngoài, như vết rạn nhỏ trên mặt ngọc thạch.
Đại hoàng tử lại nhìn kĩ lại, phát hiện không riêng gì phía bên mặt phải, trên cổ thon dài yếu ớt, cổ tay bị hắn gắt gao cầm lấy, hoa văn vẩy cả trên người tuy thời mà hiện.
Trong đầu đại hoàng tử đột nhiên hiện lên một câu, yêu tinh chưa biến hóa thành công.
“Em….. sao lại thế này?”
“Anh không nên nhìn….. không nên nhìn em…..” hơi nước chứa đựng trong hốc mắt, tiểu nhân ngư oa một tiếng khóc ra, lắc lắc thân mình muốn trốn, lại bị đại hoàng tử gắt gao vây lại, không có đường trốn liền vùi ở trong lòng ngực đại hoàng tử, hai gò mà nhẵn nhụi dán vào thân thể lửa nóng của hắn, trân châu theo vân da rõ ràng trên cơ thể lăn xuống, hu hu nức nở giống như là bị thiên đại ủy khuất, “Rất xấu….. rất xấu nha, anh không nên nhìn…..”
Ai xấu?
Gió biển thổi qua mang theo cảm giác mát nhè nhẹ, làm cho đại hoàng tử thanh tỉnh không ít, theo bản năng ôm lấy thân hình trong ngực an ủi, “Không xấu, em như thế nào lại xấu? hào quang của Hải Tinh mà xấu, vậy những nhân ngư khác thì làm sao bây giờ?”
“Nhưng bên trên đều là những hoa văn kì quái, rất xấu….. rất khó coi nha…..”
“A, anh xem xem.” Đại hoàng tử vén lên tóc dài ướt sũng, lộ ra hoa văn vây cá bên má phải. Hoa văn vây cá nếu ở trên mặt người thường sẽ rất quỷ dị, nhưng ở trên mặt tiểu nhân ngư lại càng thêm yêu dị diễm lệ, khuôn mặt càng câu nhân hơn, ánh mắt so với ai đều sạch sẽ không rành thế sự, cùng khờ dại đan vào nhau, càng khiến người ta rục rịch hơn.
Đại hoàng tử cúi đầu hôn lên, dán lên làn da non mịn cọ xát, tiếng nói vốn khàn khàn càng thấp hơn một phần: “Đẹp, tiểu hải sản như thế nào cũng đều đẹp.”
“Thật sao?” Thanh âm tiểu nhân ngư buồn buồn hờn dỗi.
“Không lừa em.” Đại hoàng tử kéo khóe miệng, tiểu hải sản của hắn chính là bình hoa xinh đẹp nhất.
Tiểu nhân ngư tựa vào trong lòng ngực hắn hơi hơi nức nở, lại giống như dính người mà vừa như làm nũng, tâm đại hoàng tử đều bị hòa tan, ngón tay đặt ở dưới mắt hắn lau đi nước mắt, ánh mắt nhìn đến lỗ tai hắn, bên trên mỏng như cánh ve, coi như là vây cá.
Trong lòng hắn ngứa ngáy, muốn sờ sờ lỗ tai kia, lại bận tâm tiểu hải sản trong lòng tâm tư tinh tế, đành phải tạm tời buông xuống.
Tiểu nhân ngư khóc không sai biệt lắm, thân mình mềm mại dựa sát vào trong ngực hắn, đuôi cá ở dưới nước nhẹ nhàng đong đưa, thường thường đụng vào đại hoàng tử.
“Qủa nhiên là tới từ biển khơi.”
Sắc mặt đại hoàng tử xanh đen, bị chặn họng không nói nên lời, cũng cùng là nhân ngư, miệng người này đặc biệt bỉ ổi.
“Đổi nơi khác nói chuyện đi.”
Hai người đến phòng nhỏ bên cạnh chuyên môn dùng tiếp khách, đại hoàng tử đơn giản nói lại tình hình lúc đó, hỏi ra nghi ngờ trong lòng, “Này là do bản năng thân thể các anh phản ứng khi gặp nguy hiểm sao?”
“Đương nhiên không phải, cậu gặp qua nhân ngư nào như vậy chưa.” Nhân ngư ca ca cũng không vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: “Trước mắt chỉ có em của tôi là như vậy, em ấy không phải đột nhiên biến thành như vậy, hơn nữa từ nhỏ chính là như vậy.”
Đại hoàng tử sửng sốt, trong não hiện lên một tiểu nhân ngư nho nhỏ có đuôi cá màu vàng kim đang phe phẩy, đột nhiên cười ra tiếng.
Nhân ngư ca ca: “…..” muốn đánh người.
Đại hoàng tử đơn gian ho vài tiếng, “Tiếp tục.”
“Cũng không có việc gì để nói, cậu có thể hiểu đó là sự trở về của tổ tiên, chẳng qua có chút năng lực rơi lệ thành châu, có một cái đuôi màu vàng kim đặc thù, sức lực có chút lớn, mà còn là đệ đệ của tôi một trăm phần trăm, cái gì cũng có, đặc biệt lợi hại.”
Đại hoàng tử trong nháy mắt không biết nên khen hay là nghi ngờ.
Nhân ngư ca ca nhìn vẻ mặt của hắn, giọng nói có chút u sầu, tiếp tục nói: “Chẳng qua cũng không ít phiền toái, lúc trước không hiểu chuyện thường xuyên ức hiếp nó, lừa nó là được ôm về từ bên ngoài, khi đó nó còn không khống chế được chính mình, vật phẩm bên người không thể kiên trì được một ngày, đuôi cá của nó đảo qua, vật cho dù có cứng rắn cũng bị đập vỡ, cho nên khi chúng ta gây họa, chỉ cần đem nó ôm lại đây để cho nó làm thảm hại hơn, lại rơi xuống vài tiểu trân châu, trên cơ bản đều bình an vô sự, phụ vương cùng mẫu hậu đều thương nó, một câu nặng lời cũng chưa từng nói….”
Nhân ngư ca ca liên miên cằn nhằn một đống, đại hoàng tử nghe lại cảm thấy đau lòng muốn chết, trách không được động tác nộp lên trân châu của tiểu hải sản lại thuần thục như vậy, thì ra đều là bị người huấn luyện ra.
“Thế nhưng đuôi cá màu vàng kim quả thật dễ gây chú ý, sau đó tổ nghiên cứu đã vì hắn mà nghiên cứu ra một loại thuốc, có thể miễn cưỡng ngăn chặn đặc thù này, cho nên chúng ta vẫn dạy nó phải cẩn thận, mặc kệ là làm cài gì đều phải nhẹ nhàng, thế nhưng….” Âm thanh nhân ngư ca ca khàn khàn, “Trong tình huống đặc biệt sẽ mất đi hiệu lực, lúc ấy nó hẳn là muốn đi cứu cậu đi?”
Mặt đại hoàng tử bình tĩnh gật đầu.
Nhân ngư ca ca đứng lên vuốt góc áo, nói: “Tóm lại tình huống cụ thể còn phải đưa bé ngoan về thâm cung kiểm tra mới biết được, theo lý thuyết hắn hiện tại có thể biến về hình dạng bình thường, lần này có chút kỳ quái…..”
“Đúng rồi.” Nhân ngư ca ca từ trên cao nhìn xuống đại hoàng tử, mi mắt rũ xuống, có chút tối tăm, “Đại điện hạ, năng lực trên người bé ngoan chúng ta cũng không rõ ràng, thế nhưng chuyện của nó vẫn là bí mật thâm cung, hiện tai tôi nói những chuyện này cho cậu, là muốn cậu về sau đối tốt với nó, nếu cậu có tâm tư gì khác, vẫn là sớm li hôn đi là tốt nhất, tránh cho về sau có ầm ĩ không thoải mái, dù sao cậu cũng không phải là bé ngoan thì không được.”
“Sẽ không có ngày đó.”