Tiểu Nương Tử Nhà Thợ Săn
Chương 59 : Vừa rồi ngươi ở đây làm gì?
Ngày đăng: 15:55 30/04/20
Mai Tử
kêu lên một tiếng lại làm cho đầu lĩnh tuần canh xung quanh chú ý, ngay lập tức
có tiếng bước chân chạy lại đây, ở bên ngoài cung kính hỏi: "Phu nhân, có
chuyện gì sao?"
Lúc này
A Mang ở phía ngoài bị động tác của Mai Tử làm kinh hách, lập tức thiếu chút
nữa đặt mông té lăn xuống đất, sau đó lại nghe thấy tiếng vệ binh tuần canh, sợ
đến nỗi vội vã lấy hai tay níu chặt khe hẹp để nó hợp lại, tránh cho Mai Tử
nhìn ra cái gì sơ hở.
Mai Tử
nhìn bốn phía quanh doanh trướng, thấy không có gì xảy ra ngoài ý muốn, thế là
vội vàng chưa kịp mặc quần áo, hướng đầu lĩnh bên ngoài nói: "Ta vừa nghe
có chút âm thanh kỳ quái, nhưng khi nhìn xung quanh lại không thấy ai."
Đầu
lĩnh tuần canh nghe vậy, lập tức nói: "Nếu như vậy, chúng ta lập tức phái
người lục soát xung quanh."
Mai Tử
nghĩ mình xác thực mới nghe thấy tiếng kêu, để bọn họ lục soát một chút cũng
tốt, thế là liền gật gật đầu nói: "Như vậy cũng tốt." Vừa nói nàng
vừa vội vã mặc quần áo chỉnh tề rồi đứng dậy, đem chăn gấp thẳng, nghĩ đến lỡ
có chuyện gì, bộ dạng mình nằm trên giường cũng không tiện.
A Mang
ở bên ngoài nghe Mai Tử nói với đầu lĩnh tuần canh như thế, biết nếu bị bắt gặp
thì thật sự gặp phải kiếp nạn. Hắn sợ đến mức vội vã từ trên đất bò lên muốn
tìm chỗ để trốn.
Hai má
hai tai hắn đỏ lên xấu hổ, e sợ nếu thật sự bị người ta phát hiện thì sẽ nhận
được một trận quở trách hoành tráng. Thế là bò lên muốn hướng ra phía ngoài,
nhưng mới đi chưa tới vài bước quay đầu nhìn lại liền thấy chỗ vải bạc
mình cắt ra kia đang bị gió thổi ra!
Hắn
nghĩ nếu bị người phát hiện, việc này chỉ sợ bị làm loạn lên, đây là đồ háo sắc
rình coi tướng quân phu nhân của người ta đi ngủ, phải làm sao bây giờ? Thế là
hắn lại cuống quít quay lại, đem chỗ vải bạc doanh trướng bị mình cắt tung ra
khép lại, ít nhất không để nó bị gió thổi ra trước đã.
Hắn
đang làm thì nghe có từng trận từng trận tiếng bước chân bên cạnh, chợt ngẩng
đầu nhìn, thì ra là một đám tướng sĩ tuần canh đang bao vây xunh quanh bắt đầu
lục soát.
Thẹn
thùng đỏ hồng trên mặt A Mang rút sạch, chỉ còn lại trắng bệch. Thật ra hắn vốn
không sợ những người này, nhưng nếu bị bắt vì tội rình coi tiểu Mai Tử, hắn
không còn mặt mũi nào! Hơn nữa đêm qua phụ thân giáo huấn một phen, trong lòng
hắn cũng hiểu, bây giờ Thành vương phủ đang trên đầu sóng ngọn gió, những người
kia bán mạng cho Tiêu Kinh Sơn và đương kim hoàng thượng tranh đấu giành thiên
Khuôn
mặt non nớt của A Mang toát ra vẻ thống khổ, hắn nhìn chằm chằm Mai Tử nói:
"Ngươi biết không, ta vì có thể gặp ngươi một lần mà phải len lén chạy lại
đây. Nếu chuyện này bị phụ vương ta hoặc phu quân ngươi biết, bọn họ khẳng định
sẽ không tha thứ cho ta. Ta dốc sức để gặp ngươi, nhưng ngươi lại đối xử với ta
như vậy sao?"
Mai Tử
nghe lời hắn nói, cảm thấy lời này chọt trúng ngay chỗ áy náy của mình, nhưng
nàng cũng chỉ có thể chịu đựng, xoay mặt cứng rắn nói: "Ta cũng không có
cách nào, ngươi cứ đối xử với ta giống ta đối với ngươi là được."
Con ngươi
trong sáng của A Mang toát ra tia tuyệt vọng, hắn thống khổ lắc lắc đầu, có
chút khàn khàn nói: "Sao ngươi lại đối xử tàn nhẫn với ta như thế? Chúng
ta từng đồng hành với nhau, lúc đầu ta xác thực luôn mắng ngươi cười ngươi,
nhưng sau này ngươi cũng nhìn ra, ta thật lòng đối tốt với ngươi, ta còn từng
muốn, muốn sau này ——"
Hắn nói
tới đây thì nghẹn ngào, gian nan nói tiếp: "Mà thôi, ngươi đã có phu quân
từ sớm, việc này ta không đề cập tới nữa. Bây giờ ta chỉ muốn hỏi ngươi một vấn
đề cuối cùng, ngươi có thể trả lời ta không?"
Mai Tử
cắn môi, cố gắng làm ra vẻ lạnh lùng nói: "Ngươi đừng hỏi nữa, chúng ta
không còn gì để nói, phu quân của ta trở về nhìn thấy thì không được đâu."
A Mang
lại cười lạnh: "Ngươi có thể yên tâm, hắn đang bàn luận đại sự với phụ
vương ta, nhất thời nửa khắc sẽ không lại đây ."
Mai Tử
rủ đầu xuống "À" một tiếng sau đó nói: "Có vấn đề gì, ngươi cứ
hỏi."
A Mang
nhìn chằm chằm Mai Tử đang gục đầu, hít sâu một hơi hỏi: "Ngươi rốt cuộc
có bao nhiêu hiểu biết về Tiêu Kinh Sơn? Ngươi biết chuyện quá khứ của hắn
sao?"
Ngày
hôm trước Mai Tử mới nghe Tiêu Kinh Sơn nhắc tới chuyện quá khứ, biết cái gọi
là quá khứ đối với Tiêu Kinh Sơn mà nói cũng không phải là hồi ức tốt đẹp gì, vì
vậy nghe A Mang nhắc lại thì trong lòng có chút không vui, lạnh mặt nói:
"Biết thì như thế nào, không biết thì như thế nào, dù sao hắn cũng là phu
quân của ta."
A Mang
lại không bỏ qua, tiếp tục truy vấn nói: "Ngươi quả nhiên không biết!
Ngươi cái gì cũng không biết thì sao lại có thể gả cho hắn? Chẳng lẽ ngươi
không sợ ——"