Tinh Giới

Chương 146 : Sự kiện giao thông tê liệt

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


Một bóng đen lướt qua khung cửa sổ, dưới lầu vang tiếng nổ.



Ngụy Phong vội chạy ra xem:



– Dữ dội, đập luôn thùng thiết.



Thùng thiết này như một mồi lửa, rất nhanh đủ loại thanh âm rớt xuống đất vang lên. Toàn bộ ký túc xá rộ tiếng la lối, cuối cùng ghét thành một câu chỉnh tề: Đả đảo quỷ Indonesia, nợ máu trả bằng máu!



Ngụy Phong hỏi:



– Lão tam, hé lộ một chút ngươi định làm gì được không?



Lâm Thiên cười cười, mắt lóe tia sáng lạnh:



– Chờ tới lúc ngươi sẽ biết. Lần này phải cho bọn họ bài học khó quên!



Lâm Thiên nói rồi lấy laptop ra lên mạng.



Ngụy Phong cho rằng Lâm Thiên chỉ muốn lướt web, gã lắc đầu trở nên trước bàn vi tính đấu mỏ trong BBS.



Lâm Thiên kết nối internet, vừa lướt mấy trang mạng chú ý tin tức mới nhất sự kiện Indonesia phản hoa, trong đầu thì trò chuyện với Tiểu Linh.



– Tiểu Linh, lập tức xâm nhập vào trang web công của chính phủ Indonesia, sửa trang đầu cho ta. A, treo một cái đầu lâu to rồi để lại câu nói bên trên là kẻ xúc phạm uy nghiêm Hoa Hạ ta, dù xa sẽ tru! Nhớ làm đầu lâu giống như thật, câu kia tô màu máu!



Tiểu Linh hưng phấn nói:



– Chủ nhân cứ giao cho ta!



Tiểu Linh rất thích thú chuyện như vậy.



Hiệu suất của Tiểu Linh rất cao, Lâm Thiên mới ra lệnh xong, sử dụng máy trung gian đăng nhập mạng công của chính phủ Indonesia thì xuất hiện trên màn hình vi tính là cái đầu lâu đáng sợ. Trong hai hốc mắt trống hoác là hai ngọn lửa rực cháy màu tím, miệng đầu lâu khép mở phát ra tiếng cười khủng bố. Bên trái đầu lâu có vài chữ to ‘kẻ xúc phạm uy nghiêm Hoa Hạ ta’, bên kia là bốn chữ đẫm máu ‘dù xa sẽ tru’. Trong bốn chữ toát ra sát khí khiếp người.



Ngụy Phong nghe đầu lâu phát ra thanh âm làm gã dựng đứng tóc gáy.



– Lão tam, đang xem phim kinh dị sao?



Ngụy Phong quay đầu lại hỏi:



– Ủa? Đây là...?



Lâm Thiên mỉm cười nói:



– Mạng công của chính phủ Indonesia.



Ngụy Phong nhìn Lâm Thiên chằm chằm:



– Lão tam, đây là ngươi làm? Không thể nào, mới có một, hai phút. Trong vòng một, hai phút bảo ngươi thành công xâm nhập mạng công của chính phủ Indonesia thì ta tạm tin, nhưng nữ nhân làm xong đầu lâu trong một lúc được. Bà nội nó, làm rất giống thật. Nếu nữ sinh mà thấy sợ là nửa đêm không dám đi vệ sinh, ha ha ha ha ha ha!



Ngụy Phong thích thú khen.



Vì sự kiện phản Hoa, bài Hoa nên rất nhiều người kéo tới mạng công của chính phủ Indonesia chửi người. Tin đầu lâu treo trên mạng công của chính phủ Indonesia trong phút chốc truyền khắp thế giới, trong các topic lớn đẩy hình chụp mạng công của chính phủ Indonesia lên trang đầu, bên dưới là vô số người để lại lời nhắn.



Trong BBS của đại học Hải Thiên cũng có topic tương tự.



Trong phòng nhóm Chu Dao.
– Tướng quân các hạ muốn tìm ta? Không cần phiền phức vậy, ta tự ra đây.



Quan quân lạnh lùng hỏi:



– Ngươi là ai? Ngươi làm vậy là tập kích khủng bố, khiêu khích nghiêm trọng đến toàn thể Indonesia. Người của các ngươi cứ nói hòa bình với chúng ta, đây là hòa bình của các ngươi sao?



Con chuột gạo nói:



– Xin lỗi tướng quân các hạ, ta lệ thuộc vào tổ chức căn cứ, chỉ vì gai mắt người Indonesia làm những chuyện đó nên ra tay vì chính nghĩa và công lý!



Con chuột gạo là hình tượng Lâm Thiên kêu Tiểu Linh biến ra. Quan quân kia gài Lâm Thiên, hy vọng hắn sẽ lỡ miệng nói hắn là ‘người nước mình’. Nhưng Lâm Thiên không ngu, hắn đổ chuyện này lên đầu tổ chức căn cứ.



Quan quân hừ lạnh một tiếng:



– Các hạ đến có chuyện gì?



Quan quân đang câu giờ để nhân viên kỹ thuật bên cạnh tỏa định vị trí của Lâm Thiên, nhưng với trình độ của Tiểu Linh thì sao đối phương tỏa định được? Đối phương bị hướng dẫn tìm đến một căn cứ bí ẩn của tổ chức.



Con chuột gạo nói:



– Tướng quân các hạ, ta có mấy yêu cầu nhỏ hy vọng tướng quân các hạ sẽ đồng ý.



Con chuột gạo nói xong nhếch miệng lắc mông rất buồn cười, nhưng quan quân Indonesia không cười nổi.



– Nói!



– Thứ nhất, lập tức ngăn đám bạo đồ Indonesia tổn thương người của chúng ta. Con người ta yêu thích hòa bình, gai mắt chuyện như thế. Thứ hai, chính phủ Indonesia công khai xin lỗi người chúng ta, bồi thường mọi tổn thất. Thứ ba, không có. Đó, ta nhân từ biết bao, chỉ nêu hai yêu cầu đơn giản.



Quan quân tức giận quát:



– Vớ vẩn, chúng ta không bao giờ đồng ý yêu cầu như thế!



Trên màn hình, vẻ mặt con chuột gạo trở nên nghiêm túc nói:



– Tướng quân các hạ, thật ra không phải ta bàn điều kiện với tướng quân các hạ mà đang ra lệnh. Nếu không chấp nhận hai điều này thì trong vòng sáu tiếng ta sẽ tê liệt toàn bộ hệ thống giao thông của Indonesia, trong vòng hai mươi bốn tiếng phá hủy tất cả những thứ liên quan đến vi tính. Tiền những người Indonesia gửi trong ngân hàng nước ngoài thì ta sẽ miễn phí hỗ trợ chuyển vào tài khoản các quỹ từ thiện quốc tế, xem như làm thiện tích đức giùm các người. Phải rồi, có lẽ tướng quân các hạ không tin ta có năng lực đó, hay để ta chứng thực xem sao. Tướng quân các hạ có một tài khoản ở ngân hàng Thụy Sĩ đúng không? Bên trong nhiều tiền thật, cỡ một ngàn vạn USD, tại hạ giúp tướng quân các hạ chuyển đi một ít vậy.



Ba giây sau.



Con chuột gạo cười nói:



– Tướng quân các hạ, đã chuyển tiền xong, tướng quân các hạ có thể điều tra xem.



Quan quân xanh mặt kiểm tra, lát sau mặt trắng bệch như già đi mười tuổi. Ngàn vạn USD, gã mất hơn nửa đời người tích trữ giờ tay trắng.



Tướng quân rít hai chữ qua kẽ răng:



– Ngươi –Giỏi!



– Đa tạ tướng quân các hạ đã khen.



Con chuột gạo phẩy ta, một điếu thuốc xuất hiện trong tay, miệng ngậm thuốc lá, nó nói:



– Tướng quân các hạ hãy mau quyết định đi, ta đây bận rộn, Tiểu Lạp Đăng còn hẹn ta đánh bài.