Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam

Chương 42 : Kế hoạch bổ gục —- anh muốn bổ gục em

Ngày đăng: 04:26 19/04/20


Mạc Hàm cùng Phất Lan Khắc trở về trường trước, Y Mạn ở lại khách sạn phụ cận học viện Thánh La Thước Á.



Nội quy đại học Hách Nhĩ Mạn không nghiêm khắc như trường quân đội, ngược lại rất tự do thoải mái. Nhất là hệ cơ giáp, Y Mạn là sinh viên năm ba của hệ chế tạo cơ giáp chuyên nghiệp, chương trình học kỳ này phần lớn là khóa thực tiễn, Y Mạn sớm đã hoàn thành bài tập nên cho dù một tuần không về trường cũng không ai quản.



Sáng hôm sau, Y Mạn liền gửi tin cho Lạc Phi: “Em đưa phương thức liên lạc của Lộ Đức Duy Hi cho anh đi, anh mời cậu ấy ăn cơm.”



Lạc Phi tự nhiên toàn lực phối hợp, lập tức giap nộp phương thức liên lạc của xá hữu.



Y Mạn liền gọi thông tấn khí, rất nhanh liền kết nối được, trên màn hình xuất hiện gương mặt lạnh nhạt của Lộ Đức Duy Hi.



Hôm nay vừa vặn là cuối tuần, Lộ Đức Duy Hi ở trong ký túc xá không mặc quân trang mà mặc áo sơ mi cùng quần dài màu đen, áo sơ mi ngắn tay lộ ra cánh tay rắn chắc, đường cong cơ thể lưu sướng. Nút thắt trên ngực có một nút cởi bỏ, làn da màu mật ong như ẩn như hiện. Vạt áo sơ mi bỏ trong lưng quần, dây lưng có logo màu bạc siết chặt thắt lưng thoạt nhìn phần eo lại càng gọn gàng rắn chắc hơn, theo nhỏ chân dài, dáng người quả thực là hoàn mỹ.



Y Mạn nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, thầm nghĩ, người này suất quá đi.



Mặc trang phục hằng ngày cùng quân trang nghiêm túc, Lộ Đức Duy Hi không quá giống nhau, khí thế cả người không còn quá sắc bén, bất quá vẫn còn lạnh băng như trước, ánh mắt không hề có chút cảm xúc nào.



Thấy Y Mạn, Lộ Đức Duy Hi tựa hồ cũng không bất ngờ, thản nhiên nói: “Tìm tôi có việc gì?”



Y Mạn cười hì hì nói: “Hôm qua không phải đã nói sẽ mời em ăn cơm à? Anh muốn hỏi em xem lúc nào thì tiện?”



Lộ Đức Duy Hi nghĩ nghĩ nói: “Mười hai giờ trưa đi, tới nhà ăn học viện ăn một bữa đơn giản là được rồi.”



Y Mạn lập tức lắc đầu: “Không được, anh mời nhất định phải là bữa tiệc lớn, ăn ở nhà ăn học viện có ý tứ gì chứ? Đừng nói từ khi khai giảng tới nay em vẫn luôn ăn cơm ở nhà ăn học viện đi?”



“Ừ.”



Y Mạn càng cười sáng lạn hơn: “Cho nên càng phải thay đổi khẩu vị a, anh sẽ lái xe tới đón em, chúng ta tới nhà ăn nổi danh gần đó ăn một bữa hải sản thịnh soạn, được không?”



Chống lại ánh mắt to đầy chờ mong của Y Mạn, Lộ Đức Duy Hi đành phải gật đầu: “Được rồi, có cần kêu Lạc Phi không?”



Lạc Phi cùng Y Mạn hiển nhiên là quen biết nhau nên Lộ Đức Duy Hi mới có thể thuận miệng hỏi như vậy, kết quả Y Mạn lập tức xua tay: “Không kêu, kêu bóng đèn tới làm chi.”



“Gì chứ?”



Thấy mình lỡ lời, Y Mạn vội vàng sửa sai: “Lạc Phi bị mẫn cảm với hản sản, hôm nay không gọi cậu ta, hai chúng ta đi thôi.”



Lạc Phi đi ngang qua cửa phòng ngủ vừa vặn nghe thấy câu này: “… … …”



Vì muốn truy người Y Mạn cũng thực liều mạng a, lại còn nói mình dị ứng với hải sản?



Lộ Đức Duy Hi tắt thông tấn khí, quay đầu lại thì vừa vặn chống lại anh mắt Lạc Phi.



Lạc Phi mỉm cười chào hỏi: “Sớm a, Y Mạn hẹn cậu ăn cơm à?”



“Ừ, ăn hải sản. Anh ta nói cậu bị dị ứng hải sản nên mới không gọi cậu đi chung.”



“Đúng vậy, từ nhỏ tôi đã không ăn được hải sản.” Lạc Phi nghiêm trang giúp Y Mạn viện cớ, tiếp đó nói thêm: “Y Mạn từ nhỏ đã cùng tôi lớn lên, tính cách hoạt bát thẳng thắn, nói chuyện hơi phóng khoáng, thường xuyên nói ra vài lời làm người ta khiếp sợ, nhưng kỳ thực anh ấy rất thiện lương, không hề có ý xấu gì, lại còn đặc biệt thông minh, cậu có thể thử kết giao bằng hữu, ở chung thử xem.” Nếu đã hứa thì Lạc Phi nhất định sẽ ra sức trợ giúp Y Mạn gia tăng độ hảo cảm với xá hữu.



“Ừm.” Sắc mặt Lộ Đức Duy Hi không có gì biến hóa, xoay người ra khỏi ký túc xá: “Tôi tới thư viện một chút.”



Lộ Đức Duy Hi rất thích tới thư viện tra tư liệu, cũng không biết là tra gì, Lạc Phi tự nhiên sẽ không hỏi nhiều, thay đổi trang phục hưu nhàn tới sân vận động.



****



Khảo hạch đặc huấn hình thức địa ngục vừa kết thúc mấy hôm trước nên nhóm tân sinh rốt cuộc cũng có được ngày nghỉ, vài học viên ở lỳ trong ký túc xá bổ giấc, cũng có vài học viên tinh lực tràn đầy giống như tù nhân rốt cuộc thoát được lồng giam thông khí, bắt đầu tự do bay nhảy.



Sân vận động nơi nào cũng chật kín người, phần lớn đều mặc đồ vận động, có người đánh tennis, có người chơi bowling, bóng rổ…




Lộ Đức Duy Hi khẽ nhíu mày: “Vì cái gì?”



Y Mạn cười hắc hắc gãi gãi đầu: “Từ nhỏ đến lớn anh đã gặp rất nhiều alpha, thế nhưng em đặc biệt có lực hấp dẫn nhất, nhất là dáng vẻ mặc quân trang, suất tới mức làm anh muốn bổ gục em.”



“?????”



Một omega cư nhiên muốn bổ gục mình??



Y Mạn lại nói tiếp: “Anh rất có hảo cảm với em nên muốn thử theo đuổi em. Dù sao chúng ta đều còn trẻ, cứ ở chung xem sao, hợp thì thử yêu đương, không hợp thì làm bạn. Đương nhiên, anh sẽ không bức em, lại càng không cưỡng ép em.”



Anh ta nói muối theo đuổi mình? Còn nói sẽ không cưỡng ép mình??



Sắc mặt Lộ Đức Duy Hi càng lúc càng xấu hổ, đến tận bây giờ cậu thật sự chưa bao giờ nghĩ đến có một ngày, có một omega cười tủm tỉm đứng trước mặt thổ lộ với mình, lại còn nói muốn bổ gục mình, muốn theo đuổi mình, nhưng sẽ không cưỡng ép mình….



Mình thân là một alpha thân hình cao lớn cường tráng, thế mà omega thấp bé này cư nhiên nói không muốn cưỡng ép mình???



Khóe miệng Lộ Đức Duy Hi co rút mãnh liệt, nhìn người đang cười sáng lạn trước mặt lạnh lùng nói: “Anh cảm thấy mình có thể cưỡng ép được tôi sao?”



Y Mạn thần bí hề hề sáp tới, môi dán sát bên tai Lộ Đức Duy Hi, thì thầm: “Phương thức dùng sức mạnh của omega không phải là vũ lực a.”



Lộ Đức Duy Hi không hiểu, nhướng mày: “Vậy là gì?”



Y Mạn cười hì hì: “Sao em lại đơn thuần như vậy, nếu anh muốn dùng sức mạnh với em thì trực tiếp ngừng dùng thuốc ức chế để tiến vào kỳ động dục, khi đó chỉ cần anh ngoắc ngoắc ngón tay một cái, em sẽ giống như phát điên bổ nhào lên người anh, ôm anh, dấu hiệu anh, chiếm hữu anh, hiểu chưa? Đây là phương pháp dùng sức mạnh anh có thể dùng với em a.”



Lộ Đức Duy Hi: “… … … …”



Tam quan của Lộ Đức Duy Hi hoàn toàn đổi mới.



Cư nhiên có omega dám chủ động nói ra những lời này, quả thực là không biết xấu hổ!



Thế nhưng khoảnh khắc Y Mạn áp sát bên tai nói những lời ấy, Lộ Đức Duy Hi vốn vẫn luôn lạnh lùng nghiêm túc nháy mắt đỏ rực vành tai.



Trong đầu Lộ Đức Duy Hi cư nhiên thật sự xuất hiện cảnh tượng Y Mạn miêu tả, cậu đặt omega không biết xấu hổ này lên giường như vầy như vầy…



Ý thức được chính mình đang nghĩ cái gì, sống lưng Lộ Đức Duy Hi lạnh ngắt, lập tức ngừng lối suy nghĩ bị Y Mạn dẫn chệch qua hướng không thuần khiết kia lại, nghiêm mặt nói: “Cho dù anh làm vậy tôi cũng sẽ không dấu hiệu anh, tôi rất tin tưởng với khả năng tự chủ của mình, huống chi, tôi cũng không có hứng thú về phương diện kia đối với anh.”



Y Mạn cười nói: “Yên tâm, anh sẽ không làm vậy, chỉ đùa chút thôi.” Anh dừng một chút rồi lại nhẹ nhàng thổi khí bên tai Lộ Đức Duy Hi, thật sự nói: “Anh càng hi vọng em chân chính thích anh rồi chủ động dấu hiệu anh, ôm anh không chịu buông tay.”



Lộ Đức Duy Hi: “… … … …”



Omega này rốt cuộc có biết ‘xấu hổ’ là gì không vậy?



Nhìn gương mặt vẫn luôn lạnh lùng của nam nhân lúc đỏ lúc trắng, tâm tình Y Mạn rất tốt.



Đùa giỡn người vừa nghiêm túc lại cao lãnh này, nhìn gương mặt đối phương xuất hiện những biểu tình phấn khích, Y Mạn cảm thấy thực thành công!



…(cont)…



Tác giả: truyện có 2 CP



Mạc Hàm: không hay không biết cứ luôn tự đào hố chôn mình



Y Mạn: vẫn luôn một mực cố gắng đào hố Lộ Đức Duy Hi



Cuối cùng cả hai cặp đều hài hòa mỹ mãn nhảy vào hố, truyện cũng kết thúc.