Tinh Thần Châu
Chương 1124 : Phong thần trượng đấu Mộc trượng
Ngày đăng: 10:00 18/04/20
Sương khói mù mịt bốn phương tám hướng trên không trung dần dần tiêu tán, lúc trước tuy rằng thế lừa cường hãn, nhưng ở dưới tình huống rảnh tay, bằng vào tu vi của đám yêu tinh thảo mộc, muốn dập tắt lửa cũng chỉ là chuyện tình đơn giản như bừa ăn sáng mà thôi. Không đầy một lát sau, ngay cả một nhúm lửa nhỏ cũng đều không có tìm thấy.
Đoàn nhân mã đến từ Tiên Minh hai giới, không nghĩ qua tình huống đột nhiên sẽ nghịch chuyển như thế này, khiến cho cả đám phi hồn phách tán, trừ bỏ đám thủ hạ thân tín của ô Phong cùng Vong Tình ra, thế lực các môn phái khác cơ hồ đều âm thầm xoay người tìm đường rút lui.
Khi Kim Thái đang cuồng tiếu, thì Bạch Khải lại lo lắng không yên. Bởi vì hắn trông thấy trong ánh mắt của Mộc Nguyên Tử nhìn về phía Kim Thái, đang toát ra ánh hào quang băng lành không hề che giấu. Từ ánh mắt xem ra, có vẻ càng căm hận Kim Thái hơn là đám người Vong Tình.
"Kim Thái! Ngươi trừ bỏ đê tiện vô sỉ ra, thì vẫn chỉ là một gã tiểu nhân mà thôi. Sớm hay muộn ta cũng khiến cho ngươi thần hình câu diệt, vĩnh viền không được luân hồi." Vong Tình ngắm nhìn Kim Thái đang hung hăng cuồng tiếu, dùng ngữ khí băng sương nói. Chuyện cho tới nước này, mà hắn giống như vẫn không có ý tứ cam lòng chịu thua.
Kim Thái mắt lộ hung quang, đắc chí cười nói: "Không cần sớm hay muộn! Ta sẽ lập tức khiến cho ngươi thần hình câu diệt, vĩnh viền không thể luân hồi."
Lúc này quả thật Kim Thái đang vô cùng cao hứng, không nghĩ qua chính mình bày mưu tính kế, đã quăng lưới bắt trọn một mè hai cha con người này.
Vong Tình không có tâm tư quản nhiều đến hắn, đảo mắt nhìn về phía Mộc Nguyên Tử, bình tĩnh nói: "Tiền bối muốn chúng ta giao bảo bối ra, thì cũng không khác kêu Vãn bối giao ra tính mạng. Xin lượng Thứ cho vãn bối không thể tòng mệnh!"
Nghe vậy, Kim Thái nham hiểm cười nói: "Chỉ sợ là không thể làm theo ý ngươi!"
Đồng thời, thanh Kim Hà Bổng trong tay cũng rục rịch lên.
"Ta kiếm ý vô song, không gì phá giải được, muốn ta giao ra bảo bối, chỉ sợ là cũng không phải dễ dàng." Vong Tình hai mắt bắn ra lãnh Mang nhìn như thực chất, hai ống tay áo bỗng dưng căng phồng lên, song chưởng hợp vào nhau, hung hăng quát vang một tiếng: "Phá!"
Bất tri giác bên trong không khí tràn ngập kiếm khí túc sát, sáu con Lục Long Tuyết Lam đang bị trói buộc, nhất thời phóng xuất ra ánh hào quang chói lóa, đồng thời cũng gầm lên thanh âm rống giận thấu trời.
Cuối cùng mới khẩn cầu nói: "Thần thông của tiền bối, hai cha con ta không tài nào sánh kịp. Bất quá nếu tiền bối lấy hai bảo vật này đi, cái đó cùng muốn giết hai cha con chúng ta thì có gì khác nhau. Kim Thái và Bạch Khải nhất định là sẽ không buông tha mưu đồ, xin tiền bối giơ cao đánh khẽ, phán xét công bằng!"
"Ta không quản Tiên giới là Kim Thái cầm quyền, hai cha con các ngươi nắm quyền, ít nhất trước kia. Kim Thái luôn luôn tuân thủ quy định, ước thúc người trong tam giới không được xâm nhập mạo phạm cổ Lão Sâm Lâm của ta. Các ngươi có thể làm được điều này không?" Bỗng dưng Mộc Nguyên Tử thản nhiên hỏi.
Tuy rằng Vong Tình tâm tính lạnh lùng, nhưng cũng không phải người ngu, hiển nhiên đã nghe ra hàm ý trong câu nói này của Mộc Nguyên Tử. Vì thế vội vàng cam đoan: "Tiền bối yên tâm! Nếu như hai cha con chúng ta chấp chưởng trọng quyền, thì quả quyết là sẽ ước thúc người trong tam giới không được quấy nhiễu đến cổ Lão Sâm Lâm.
"Cam đoan của ngươi ta không nghi ngờ." Mộc Nguyên Tử vừa nói vừa dán mắt lên trên người của ô Phong, nhàn nhạt nói: "Nhưng tựa hồ phụ thân ngươi vẫn còn chưa phục. Chỉ sợ ngày sau khi nắm giữ thuần thục cánh khu sử Phong thần trượng, hắn liền sẽ đến đây tìm ta gây phiền phức. Vậy há Chẳng phải lão phu nuôi hổ di họa hay sao?"
Nghe vậy, ô Phong trong lòng thất kinh, quả thực hắn đúng là đang có suy nghĩ này. Nhưng bây giờ không phải thời gian xung động, nên nhanh chóng áp chế tâm tình phẫn nộ xuống, ngoài mật bày ra dáng vẻ thành kính, hành lễ nói: "Xin tiền bối an tâm, ta tuyệt đối sẽ không dám mạo phạm thêm nữa."
Nào ngờ, vừa nói Dứt lời, thì đã nghe thấy Vong Tình trịnh trọng tuyên bố: "Nếu như ngày sau phụ thân ta không tuân thủ giao ước hôm nay, thì Vãn bối sẽ đoạn tuyệt mối quan hệ thân tình cùng hắn, trừ phi bước qua xác vãn bối, nếu không nhất định sẽ không thể đến cổ Lão Sâm Lâm quấy rầy tiền bối thêm nữa....Bất quá, vãn bối còn muốn xin một cái yêu cầu!"
Mộc Nguyên Tử không nghĩ qua. Vong Tình còn có gan dám cỏ kè cùng mình. Thoáng trầm ngâm một lúc, theo sau mới thản nhiên đáp: "Nói!"
"Hai cha con chúng ta cùng Kim Thái và Bạch Khải, có mối thù không chết không ngừng. Hy vọng tiền bối sẽ không cho hai người này lánh nạn ở bên trong cổ Lão Sâm Lâm. Chỉ cần tiền bối đáp ứng chuyện này, vãn bối nhất định cũng sẽ không để cho tiền bối phải thất vọng!"
Vong Tình lại chắp tay cam đoan nói.