Tinh Thần Châu
Chương 721 : Chấn hám nguyên sinh thái
Ngày đăng: 09:56 18/04/20
Bụi cỏ xanh mượt bên hồ nước, có một con đường nhỏ màu xám, hơn mười kỵ đi thành một hàng, dọc theo đường nhỏ bên hồ hướng chân núi phóng xuống. Đó là một ngọn núi đá màu nâu xám, bằng tu vi Dược Thiên Sầu, liếc mắt liền nhìn thấy trên núi có rất nhiều hang động, có người đang liên tục ra vào ở những cửa động, hiển nhiên dùng để ở lại.
Chạy qua hồ nước, ở mặt sau cùng khiến Dược Thiên Sầu có chút trợn tròn mắt. Hắn nhịn không được quay đầu lại nhìn thêm vài lần. Bởi vì.., ngay trong hồ nước tiếp cận chân núi, không ngờ có một nhóm nam lẫn nữ đang ở trong hồ nước trần truồng tắm rửa, những nữ nhân không chút cố kỵ lõa lồ hai vú, đang tụ thành ba thành năm tát nước đùa giỡn, lại còn xướng lên tiếng hát thuần mỹ lại thôi tinh.
Mẹ nó, thật đúng là địa phương tốt! Ánh mắt Dược Thiên Sầu chiếu sáng. Hắn đang nhìn vào hồ nước thì người trong hồ cũng đang hiếu kỳ quan sát hắn. Nguyên nhân chỉ sợ là thấy hắn mặc nhiều y phục như vậy mà cảm thấy hiếu kỳ.
Một đám người đi tới chân núi đều xuống ngựa, Bác Đa đi qua dắt ngựa của mình. Dược Thiên Sầu nhìn quanh bốn phíạ, chỉ thấy trên bãi cỏ dưới chân núi có một hàng rào vây quanh. Trên hàng rào buộc không ít ngựa, đám người vừa về cũng buộc ngựa vào nơi đó. Mà bên trong hàng rào có rất nhiều trướng bồng được may bằng da thú thật thô lậu, không ít tiểu hài tử đang chạy giỡn chơi đùa nơi đó.
Hô hấp khí tức thiên nhiên tràn ngập thanh tân, lại nhìn phong thổ dân tình tinh khiết thuần phác như vậy, Dược Thiên Sầu không ngừng cảm khái. Gia Lan buộc ngựa xong hướng hắn đi tới, đứng ngay trước mặt nhìn hắn một hồi, mới nói: "Không nên chạy loạn. Ta đi bấm báo tộc lão, nếu như các tộc lão đồng ý lưu ngươi lại, vậy ngươi có thể lưu lại, bằng không sẽ đuổi ngươi đi."
"Hiểu được." Dược Thiên Sầu cười gật đầu nói. Ánh mắt nhịn không được dừng lại trên thân thể gia Lan, lúc này mới phát hiện khi nữ nhân này đứng thẳng càng hiển lộ rõ vóc người cùng vòng eo kiện mỹ, bộ ngực no đủ, bờ mông vun cao, lại thêm khí tức tràn ngập dã tính, thật sự là vô cùng xinh đẹp.
Gia Lan đối với ánh mắt háo sắc của hắn hồn nhiên không thèm để ý, phất phất tay, trong nhóm người cùng đi có hai nam nhân cường tráng khoanh tay trước ngực, hai người một trái một phải đang theo dõi hắn, ra vẻ như đang giám thị hắn, sợ hắn chạy loạn.
Dược Thiên Sầu cũng không lưu ý, nhìn theo gia Lan lúc lắc mông đi vào trong một hang động trên đỉnh núi. Sau đó lại liếc mắt nhìn hai người bên cạnh, khoan thai nhìn mọi người đang tắm rửa trong hồ, thầm nghĩ, dùng ánh mắt tinh khiết thưởng thức, thật đúng là nguyên sinh thái a!
Nhưng mà cảnh tượng càng thêm nguyên sinh thái còn đang phía sau...Chỉ thấy không qua bao lâu, nam nữ tắm rửa trong hồ đã thành đôi cùng nắm tay đi lên bờ, sau đó ôm nhau không chút kiêng nể hôn môi.
"Đây là ca ca Bác Đa tên Bác Lực. Là dũng sĩ và nam nhân cường tráng nhất ở đây." gia Lan cười nhìn Dược Thiên Sầu giới thiệu, sau đó lại giới thiệu với Bác Lực: "Đây là một người mất trí nhớ thật thương cảm. Tên Dược Thiên Sầu, ngày mai hắn cùng các ngươi đi săn thú, nếu như săn được hung mãnh dã thú, các tộc lão sẽ tạm thời thu lưu hắn."
Bác Lực ngần rạ, lập tức chỉ vào Dược Thiên Sầu ha ha cười to nói: "Nam nhân gầy yếu nhất của chúng ta ở đây cũng còn cường tráng hơn ngươi. Chỉ thân thể này của ngươi cũng có thể săn được dã thú hung mãnh? Nếu như bị dã thú cắn đứt cổ, tính mạng ngươi sẽ không có, ta khuyên ngươi nên rời khỏi đây đi!"
Hiện tại Dược Thiên Sầu đã nghĩ bước tới đập hắn một trận, nhưng trên mặt lại mang theo ý cười nhàn nhạt: "Có thể thử xem. Nếu như thật sự bị dã thú cắn đứt cổ, đó là mạng của ta." Hắn học khẩu khí người ở đây nói chuyện.
Bác Lực còn đang lắc đầu, gia Lan có chút mất hứng nói: "Bác Lực, các tộc lão đã đồng ý."
Bác Lực sửng sốt nhìn Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Vậy được rồi! Ngày mai chúng ta mang theo ngươi."
Nói xong xoay người hướng đám nam nữ là làm xong chuyện huy cánh tay quát to: "Ô!" Đám nam nữ kia đều chạy tới, hỗ trợ dỡ những con mồi đem xuống, thấy săn được thật nhiều thú ai cũng đều vô cùng vui vẻ.
Đúng lúc này, Bác Lực bỗng nhiên bế bổng gia Lan lên, đi tới bên hồ, mà gia Lan cũng dùng hai tay ôm cổ hắn thâm tình nhìn hắn. Dược Thiên Sầu không nói gì, mắt mở trừng trừng nhìn hai người cởi hết nội khố vốn đã không nhiều lắm cùng tắm uyên trơng, tắm xong lại không chút cố kỵ làm ra vận động kịch liệt ngay bên hồ... Nguồn: https://truyenfull.vn
Xem qua tràng diện kia một lần, biểu tình trên mặt Dược Thiên Sầu đã thành thói quen. Bất quá chút ý niệm kỳ quái ban đầu với gia Lan đã bị hắn ném lên chín tầng mây, cảm giác có chút ngán ngầm. Ánh mắt hắn nhìn ra viễn phương, không biết hiện tại Tất Trường Xuân đã chạy đi đâu...