Tinh Thần Châu
Chương 722 : Dạ yến
Ngày đăng: 09:56 18/04/20
Đội ngũ săn thú quay về, nhất thời làm cho nam nữ trong bộ lạc huyên náo hẳn lên. Những cảnh tượng giết mổ, lột da, bắt đầu xuất hiện. Nguyên bản bầu không khí trong lành đã tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm.
Nhóm nữ nhân bắc nồi nhóm lửa, còn nhóm nam nhân đem thịt xắt thành từng miếng lớn, ném vào trong nồi mà hầm, cũng có vài người gác lên chạc nướng. Những đứa trẻ xung quanh, tay cầm tiểu đao, đồng tâm hiệp lực mở phanh miệng thú, tuyển chọn những chiếc răng nanh sắc bén nhất của đầu thú kia.
Theo trong sơn động có người mang ra những túi muối ăn, đem số thịt còn thừa xoa đều lên, sơ chế ngay tại chỗ, sau đó đem vào trong sơn động tích trữ. Về phần đám da thú thì cũng có người đang sơ chế rồi mang đi phơi nắng. Phỏng chừng trải qua vài tuần, liền sẽ trở thành quần áo mặc ở trên người của bọn họ.
Không bao lâu sau, trong không khí đã tản xuất ra mùi hương thơm thoang thoảng. Đám người trong bộ tộc giống như ngửi thấy mùi hương diệu mỹ nhất trần đời, nhóm tiểu hài tử cũng hưng phấn không thôi. Dược Thiên Sầu ngồi một mình trên bãi cỏ bên cạnh, cười híp mắt nhìn diễn cảm thỏa mãn đơn sơ của đám người xung quanh.
Dần dần màn đêm buông xuống, ánh trăng sáng tỏ giăng kín trời sao. Dưới chân núi lửa trại càng lúc càng được thắp sáng nhiều hơn, trong không khí phảng phất mùi thịt nồng đậm, làm cho người ta cảm thấy cơn đói ùa đến quấy nhiễu cái bụng của mình...
Bộ tộc nhân số mấy trăm người này, dường như tất cả đã tập trung hết ở bên dưới chân núi, vây quanh đống lửa mà ăn uống nhảy múa, cười nói vui vẻ. Lúc này Dược Thiên Sầu mới phát hiện, người có tư cách sinh hoạt ở bên trong sơn động phần lớn đều là nữ nhân cùng tiểu hài tử. Có không ít nữ nhân đã mang thai bùng nhô cao ngất. Sáu nữ nhân lớn tuổi nhất trong này, trên người đều khoác trang phục da thú mượt mà, đầu đội mũ tết bằng lông chim, toàn thân đều là những loại mặt hàng da thú quý hiếm, hiển lộ rõ ràng thân phận cao quý của sáu người.
Sáu bà lão vừa ngồi xuống, thì tiếng trống xung quanh cũng bắt đầu vang rộn lên. Dưới ánh lửa bập bùng, mọi người quây quần cùng nhau nhảy múa ca hát.
Gia Lan, nữ nhân xinh đẹp và khiêu gợi nhất trong bộ tộc, đang dẫn đầu một nhóm người nhảy múa ở quanh đống lửa, cặp mông tròn căng mê người lắc lư di chuyển. Trong phút chốc thiêu cháy lên một đêm cuồng hoan, nam nữ già trẻ chẳng hề ngần ngại mà tận tình ca múa, tiếng ca cuồng dã văng vẳng khắp bầu trời đêm...
Lúc này bữa tiệc dạ yến của bộ tộc mới chính thức bắt đầu, những món ăn được bày xuống, phần thịt ngon nhất đều đưa tới trước mặt sáu vị bà lão. Tiếp đó mới đến lượt mọi người sảng khoái ăn thịt, uống những thứ nước cốt nóng hổi thơm phức...
Cuộc sống đơn giản mà khoái hoạt! Nhưng bài trừ một người ra đó chính là Dược Thiên Sầu, hắn đang ngồi một mình trên bãi cỏ cách đó không xa, cười híp mắt ngắm nhìn cảnh tượng bốn phía xung quanh. Cũng có người nhìn thấy hắn cô độc, Gia Lan bưng một khối thịt đựng trong chiếc bát làm bằng gỗ tới cho hắn. Còn có thêm một chiếc chén gỗ, bên trong chứa thứ nước lỏng nóng hổi.
"Dũng sĩ thắng trận vòng đấu loại, sẽ có tư cách ở lại trong thành, có thể tiếp tục kiếm tiền mua muối cấp cho tộc nhân. Còn những người thắng trận chung kết sẽ đi Tiên Thành hưởng phúc, họ không quay về bao giờ." Khi Gia Lan nói những lời này thì diễn cảm lại có đôi chút phức tạp.
"Nga!" Dược Thiên Sầu hơi giật mình kinh ngạc. Không ngờ Đông Cực Thánh Thổ đã hình thành một chế độ xã hội độc hữu như thế này. Bất quá đám tiên nhân ở trong Tiên Thành là ai?
Dược Thiên Sầu vỗ trán, làm như đang suy nghĩ nói: "Ta như thế nào loáng thoáng nhớ ra, trừ bỏ tiên nhân trong Tiên Thành, còn có những người khác lợi hại hơn. Bất quá nghĩ mãi mà vẫn không ra."
"Phải chăng ngươi là nói đến những người đang sống ở dưới lòng đất sao?" Gia Lan hảo tâm nhắc nhở.
"Thế giới dưới lòng đất ư? Đâu...hình như là, mà ta cũng không nhớ gì cả." Dược Thiên Sầu buồn bã nói.
Lúc này Gia Lan mới giải thích: "Theo truyền thuyết, thì ở bên dưới mặt đất của đại lục còn có một cái thế giới khác nữa. Những người sống dưới đó đều là tiên nhân cường đại hơn người. Nhưng họ không ít ánh dương quang, cho nên rất hiếm khi xuất hiện ở trên đại lục. Ngươi đang nói hẳn chính là bọn họ đi?"
Dược Thiên Sầu khẽ gật đầu, xem ra những người sống ở dưới lòng đất. Chính là đám người Minh giới bị mắc kẹt lại đây...