Tình Yêu Của Anh, Thế Giới Của Em

Chương 16 :

Ngày đăng: 10:47 18/04/20


Editor: SherryTan



Beta: Yulmi2704



Giản Ngôn nhân lúc mấy dì hàng xóm đang không biết nói gì liền kéo mẹ mình đi.



Lúc lên lầu, mẹ Giản Ngôn nhịn không được, nói cô: “Con xem đi, con nói như vậy, sau này mẹ sống với họ như thế nào đây?”



Giản Ngôn hỏi ngược lại: “Mẹ còn muốn ở chung với họ sao, con đã nhìn thấy bọn họ cùng nhau xem thường mẹ đấy.”



“Đó đâu phải là xem thường, mặc dù đôi lúc miệng bọn họ rất phiền phức, nhưng bình thường bọn mẹ vẫn khiêu vũ giao lưu với nhau trong quảng trường mà.”



“…” Giản Ngôn không biết nói gì: “Họ nói như vậy mà mẹ không giận sao?”



“Mẹ có gì phải giận, họ hiểu con gái của họ chỗ nào cũng thua kém con, nên chỉ có thể lấy chuyện hôn nhân ra nói.”



“Con nghĩ mẹ vẫn nên dọn đến chỗ con đi.”



“Chỗ con có gì tốt, không có sân khiêu vũ rộng, lại còn xa chỗ làm việc của mẹ. Chỗ ở của mẹ tiện như vậy, lại có bọn họ, bình thường thì nhảy múa, shopping, tâm sự chuyện gia đình, có gì không tốt?”



Giản Ngôn: “Mẹ muốn đi đâu thì con có thể đi chung mà.”



Giản Ngôn nhìn mẹ cô, nói: “Thôi đi, con bận rộn như vậy thì lấy đâu ra thời gian đi chung với mẹ, không lẽ muốn mẹ dọn qua đó phụ con nấu cơm, giặt đồ à?”



Giản Ngôn: “…”



Nhà của mẹ cô ở tầng 6, đến trước cửa, mẹ Giản Ngôn mở cửa, nói: “Con cũng thật biết chọn thời gian, biết mẹ hôm nay mua nhiều đồ ăn nên đến à?”



Giản Ngôn cười haha hai tiếng: “Chắc là thần giao cách cảm ấy, mẹ tính hôm nay nấu gì?”



“Con đến rồi thì làm thêm vài món vậy, gà om hạt dẻ, sủi cảo tôm và hẹ chiên, nhà còn một ít củ mài, mẹ nấu cháo Mỹ Linh (*) nóng nhé, mùa đông nên ăn chút cháo cho ấm.”



(*) Cháo Mỹ Linh: Nguyên liệu chính gồm gạo, cẩu kỉ và củ mài



“Oa, vậy con có lộc ăn rồi.”




“À, vậy sao…” Hạ Tu nhìn nửa miếng cảo chiên anh chưa ăn xong, như đang suy nghĩ điều gì đó.



Không biết phải do ảo giác không, Giản Ngôn cảm thấy thần sắc của anh có chút u ám.



Hạ Tu ăn nốt phần còn lại, lại im lặng ăn phần cơm của mình. Giản Ngôn cũng chẳng mở miệng, bữa ăn đột nhiên chìm vào im lặng.



Mấy đồng nghiệp muốn sang chỗ Giản Ngôn ăn thử đồ ăn, thấy giám đốc Hạ đang đường hoàng ngồi đấy, không thể làm gì khác hơn ngoại trừ lặng lẽ nuốt nước miếng một cái.



Chén cháo Mỹ Linh sắp ăn hết, Giản Ngôn rốt cuộc mở miệng: “Ờ….”



Hạ Tu ngẩng đầu lên, nhìn cô một cái: “Sao?”



“Ừm, chính là ngày hôm qua…” Giản Ngôn cảm thấy có chút khó mở lời : “Xin lỗi, tôi cứ như vậy mà chạy mất.”



Cô vốn cho rằng Hạ Tu tìm cô để hỏi chuyện của ngày hôm qua, nhưng anh lại chẳng nói gì.



Con ngươi của Hạ Tu khẽ đảo qua, nói: “Không sao đâu, tôi đột ngột kéo cô, tôi còn nghĩ không biết có phải là tôi đã dọa cô sợ hay không đây.”



“Á, cái này không phải do anh, do tôi cả.” Giản Ngôn suy nghĩ một lúc, quyết định nói rõ ràng với Hạ Tu: “Thật ra từ hồi nhỏ tôi đã đặc biệt ghét việc tiếp xúc với đàn ông, không biết anh có phát hiện ra không, trường trung học tôi học là trường nữ sinh.”



Hạ Tu gật đầu: “Ừ, tôi có xem qua lí lịch của cô, trường trung học Tử Đinh Hương.”



Giản Ngôn có chút kinh ngạc, anh đọc thuộc hết lí lịch của nhân viên luôn à?



“Ban đầu tôi học ở một trường trung học bình thường, sau đó bởi vì có một nam sinh kéo tóc của tôi, tôi đánh hắn đến nhập viện, nên mẹ tôi liền nghĩ ra cách là đưa tôi đến học trường nữ sinh…” Mấy chuyện xảy ra lúc còn nhỏ này, bây giờ kể ra vẫn hơi ngại.



Hạ Tu có chút không ngờ, anh không nghĩ Giản Ngôn lại có chứng ghét đàn ông đến mức độ này.



Anh cười với cô, trêu chọc: “May là hôm trước cô đã không đánh tôi, cảm ơn.”



Giản Ngôn thật sự bị anh chọc cho cười một cái: “Tôi bắt đầu cho rằng bởi vì anh thích đàn ông nên tôi mới không có phản ứng lớn như vậy…”



“Chờ đã.” Hạ Tu cắt ngang lời cô: “Cái gì cho là tôi thích đàn ông?”