Tối Cường Dâm Đế

Chương 11 : Trương Mẫn Nghi giúp đỡ

Ngày đăng: 01:31 27/06/20

Trương Mẫn Nghi đột nhiên hỏi Trần Quân, giọng điệu nửa nghi ngờ nửa thán phục.
"Bệnh tình Tiểu Nha rất nghiêm trọng, ta và Phượng tỷ đã mang nàng đi khắp nơi chữa trị nhưng không hề có kết quả, vậy mà đến tay ngươi liền có thể lập tức giải quyết.. Tiểu Trần, ngươi là thần thánh phương nào a?"
Trần Quân đối với hai chữ "tiểu Trần" rất không thích, mặc dù gương mặt tuấn mỹ vô song của hắn có nét tươi trẻ như một thanh niên mới lớn, nhưng linh hồn hắn không biết đã kinh qua bao nhiêu chiến trận rồi, hắn cũng lười nhác để mặc cho một nữ nhân gọi mình như vậy.
"Ta đã nói ngươi gọi ta Trần Quân. Bản thân ta là người tu chân, truy cầu tiên lộ, chữa bệnh chuyện này chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Nếu không phải Phượng tỷ cùng ta hữu duyên gặp mặt, ta cũng không muốn dính líu quá nhiều vào chuyện hồng trần.."
Trần Quân trực tiếp ngạo nghễ báo ra "thân phận", đương nhiên thuận mồm nói ngọt vài câu.
Bên cạnh, Hồ Nguyệt Phượng xấu hổ đỏ mặt, quỷ mới hữu duyên với ngươi a.
Chuyện đêm qua quả thật quá điên cuồng, quá mê huyễn không chân thật, nàng chưa bao giờ nghĩ đến bản thân lại làm tình với một người nam nhân khác ngay sau lần đầu gặp mặt, còn làm không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn có cả con gái..
Tuy nhiên, trong lòng nàng cảm thấy cũng có chút may mắn.
Còn tốt Trần Quân không gọi Phượng nhi, nếu không Trương Mẫn Nghi nảy sinh nghi hoặc, truy cứu sâu hơn, vậy chẳng phải sự việc dâm loạn đêm qua sẽ có nguy cơ bị lộ hay sao..
"Tiểu di, Quân ca ca nói thật đấy. Huynh ấy rất lợi hại, thật sự là tu chân giả trong truyền thuyết!"
Hồ Nguyệt Nha cũng lên tiếng nói, giúp bổ sung tính xác thực trong câu nói Trần Quân, nhắc đến hai chữ "lợi hại", trong đầu nàng lại không tự chủ hiện ra cảnh tượng Trần Quân hùng hục cả đêm không biết mệt, mãnh liệt như trâu như hổ, sức lực quả thật không phải người thường có thể có được.
Hai mẹ con rất ăn ý giấu Trương Mẫn Nghi một vài chuyện, tựa như sự xuất hiện con gấu ma quỷ trong phòng Hồ Nguyệt Nha, hay là quá trình "song tru trị liệu" tràn đầy xuân sắc..
Trương Mẫn Nghi lúc này cũng đã tin mấy phần, dù cho có chút không tưởng.
Nghĩ nghĩ, chữa được quái bệnh không nói, nhưng gương mặt phong thần tuấn lãng không nhiễm bụi trần, tràn đầy khí chất tôn quý của Trần Quân cũng quả thực khác hẳn người thường.
Dù là đám kia tiểu thịt tươi minh tinh ca sĩ, cũng không có tư cách so sánh với hắn.
"Tiểu Trần.. Quân đại tiên, ngươi có thể bay sao?" Trương Mẫn Nghi tò mò hỏi, hai mẹ con bên cạnh cũng dỏng tai lên lắng nghe.
"Có thể..." Trần Quân cười nhạt trả lời.
Tái sinh trên cơ thể mới, mặc dù mới chỉ bắt đầu tu luyện có một đêm, nhưng Trần Quân tư chất kinh diễm, công pháp nghịch thiên, lại tiêu hóa được những tia âm sát chi khí cùng với lệ khí, lúc này hắn đã lên tới luyện khí tầng tám, sử dụng một chút phép thuật ngự phong cơ bản cũng không có vấn đề.
Đổi lại kẻ khác, không có tu vi Trúc cơ, muốn ngự khí phi hành là không thể nào.
Ba nữ nhân thấy Trần Quân có thể phi hành, ánh mắt sáng rực, chỉ hận hắn không thể lập tức biểu diễn cho bọn nàng xem.
"Vậy ngươi có thể phóng ra lửa??" Trương Mẫn Nghi háo hức hỏi tiếp.
"..." Trần Quân gật.
" Hô gió gọi mưa??"
"..."
Trần Quân lười biếng gật đầu, đều là những chuyện vặt vãnh gì a.
Mắt thấy ba nữ nhân kia bộ dáng ngập tràn hứng thú sùng bái, còn muốn mở miệng hỏi tiếp, Trần Quân liền nói sang chuyện khác.
"Trương tỷ, nghe nói ngươi là lão sư. Ta muốn vào trong trường đại học lịch lãm một phen, ngươi xem có cách nào không?"
"Lịch lãm??" Trương Mẫn Nghi tò mò hỏi. "Ngươi sao lại phải lịch lãm ở trong trường đại học??"
"Ta từ nhỏ đã theo sư phụ lên núi tu luyện, đối với trường học có một cỗ chấp niệm nho nhỏ, lúc này ta xuống núi lịch lãm hồng trần, liền muốn trước tiên giải trừ cỗ chấp niệm này, nếu không sợ rằng tu vi khó tiến..." Trần Quân thuận miệng lừa dối, tổng không thế nói mình là muốn vào trường đại học tìm kiếm mỹ nữ, sau đó thuận lợi giao lưu văn nghệ một phen a.
Ánh mắt Trần Quân trong lúc này hiện ra một chút khát khao, một chút kiên quyết, biểu cảm sống động y như thật vậy, sợ rằng ảnh đế đến cũng phải quỳ phục.
"Ra vậy!!" Trương Mẫn Nghi cái hiểu cái không gật đầu. Nàng nghĩ nghĩ một chút, sau đó liền uể oải trả lời hắn. "Theo như ngươi nói như thế, sợ rằng bằng tốt nghiệp tiểu học ngươi cũng chưa có, muốn đường đường chính chính đi vào trường đại học là không thể nào. Trừ phi.."
"Trừ phi cái gì?" Hồ Nguyệt Nha chen vào hỏi.
Trong lòng nàng cũng có chút gấp, nếu Trần Quân thuận lợi đi học, vậy chẳng phải hắn liền có thêm thời gian ở lại đây cùng với mẹ con nàng sao, đến lúc đó...
Phi phi, ta đang nghĩ cái gì đây, ta chỉ là muốn hắn được giải trừ chấp niệm trong lòng nha!!
"Trừ phi có thể tìm người có địa vị cao dẫn tiến, hoặc là nện thật nhiều tiền để đi học ở mấy trường tư nhân, tuy nhiên chất lượng rất kém cỏi..."
Trương Mẫn Nghi nói, đột nhiên nhớ ra gì đó, nàng liền mỉm cười.
"Ta chợt nhớ ra một cách, ngươi nếu thể hiện ra một cái tài năng đặc biệt gì đó, vô cùng xuất sắc, cũng có thể được trường học đặc cách chiêu mộ.."
"Là vậy sao?" Trần Quân gật đầu, xem ra tình huống cũng không khác gì mấy so với những học viện tu luyện ở Lăng Thiên giới, nếu không thông qua khảo thí thì hắn phải là con ông cháu cha, hoặc chính là thiên phú dị bẩm, tài năng xuất chúng mới có thể tiến vào.
"Ngươi đã xác định được trường đại học nào muốn tiến vào chưa?" Hồ Nguyệt Nha lại hỏi tiếp, xem ra đối với vấn đề này nàng rất quan tâm.
Trần Quân khe khẽ nhíu mày, sau đó nói.
"Nghệ thuật Thanh Hoa, ta muốn vào ngôi trường này!"
Đây là ngôi trường đại học duy nhất mà Trần Quân biết đến, khi hắn "nhìn thấy" được trong trí nhớ em gái Lạc Lạc, người đầu tiên hắn gặp khi đến Thiên Hải tinh, một ngôi trường mỹ nữ tụ tập vô số, khắp nơi đều có giai nhân, vô cùng hấp dẫn.
"Thanh Hoa, ngươi xác định?!" Hồ Nguyệt Nha kinh hô, gương mặt xinh xắn hiện ra một vẻ khó khăn.
Trương Mẫn Nghi cũng lắc lắc đầu.
"Không thể nào, Thanh Hoa là trường học trọng điểm quốc gia, tụ tập hết thảy tinh anh cả nước. Muốn đi cửa sau, quốc gia tuyệt đối nghiêm cấm.. Trừ khi ngươi có tài năng nổi trội, bật lên giữa đám đông, lúc này mới có cơ hội được đặc biệt chiêu mộ..!!"
Hồ Nguyệt Phượng lúc này thế mà hiếm thấy mở miệng chen vào một câu.
"Trần Quân hắn thể lực phi thường tốt, nếu làm một tên vận động viên chắc chắn rất xuất chúng, đạt thành tích tốt, muội xem cái này có được không?"
Nói xong, nàng liền thẹn thùng, bên kia Hồ Nguyệt Nha cũng đỏ ửng cả mặt, may mắn Trương Mẫn Nghi không chú ý tới, nàng lập tức gật đầu đồng ý.
"A.. Cái này đương nhiên có thể. Đáng tiếc, Thanh Hoa không có khoa dược, nếu không ngươi có thể dễ dàng tiến vào.."
Trương Mẫn Nghi lúc này mới vỗ đầu, quên mất Trần Quân là người tu chân biết cường thân kiện thể nha, nếu hắn ra sức hiển lộ một điểm, có thể không bị chiêu mộ mới là lạ.
Đối với những này, Trần Quân chỉ là bình tĩnh lắc đầu, gương mặt tuấn mỹ hiện ra biểu lộ tự tin tuyệt đối.
"Không cần phiền phức như vậy. Tài năng ư, ta có?"
"Là gì a?" Ba nữ đồng thanh.
Trần Quân ngửa đầu bốn mươi lăm độ, ánh mắt u buồn nhìn về phương xa.
"Ta... Đẹp trai!"
"..."
Ba nữ nhân xinh đẹp nhất thời im lặng.
Bản năng muốn nói Trần Quân kiêu ngạo, nhưng ánh mắt nhìn tới từng cái đường nét hoàn hảo trên gương mặt như tượng tạc của hắn, liền ngay lập tức đồng tình với lời nói này.
Quả thật.. rất có lý, rất thuyết phục, không thể cãi được.
"Đúng thế.. Quân ca ca, ngươi có thể vào Thanh Hoa làm một cái diễn viên, người mẫu, tin chắc bọn hắn sẽ tuyển ngươi a!!" Hồ Nguyệt Nha vui vẻ nói, nàng đương nhiên hiểu rõ bản thân cơ thể Trần Quân là một cái tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ như thế nào.
Cân đối hoàn hảo, thanh thoát gọn gàng nhưng không khuyết thiếu lực lượng, phối hợp gương mặt suất khí của hắn, tuyệt đối là một cái siêu cấp nam thần!
Làm diễn viên hay người mẫu gì đó, chuyện trong tầm tay mà thôi.
"Ta chính là lão sư dạy múa tại Thanh Hoa, chuyện này ta sẽ ra sức giúp ngươi." Trương Mẫn Nghi nói. "Xem như là trả ơn ngươi đã cứu lấy Tiểu Nha."