Tối Cường Hệ Thống

Chương 178 : Nam trái nữ phải

Ngày đăng: 10:08 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Lúc này mọi người kinh ngạc vạn phần, chỉ thấy vách đá kia bỗng bị vật gì đó đẩy từ trong ra, tiếng gầm rú vang dội, rồi đột nhiên một lỗ thủng lớn xuất hiện.



Một giọng nói từ bên trong truyền đến, khiến mọi người kinh hãi biến sắc.



- Mặt đất thì không đi lại đi ngầm, làm hại tiểu gia ăn đầy cát rồi.



Lâm Phàm mãi mới lại thấy ánh mặt trời, thè lưỡi phun phè phè, vỗ vỗ quần áo đầu tóc để phủi hết cát trên người xuống.



Cứ chạy liên tục làm Lâm Phàm muốn hỏng mất, cho nên mới dùng Ngự Thú Quyết cùng roi vọt để thu phục con hung thú sa mạc này làm thú cưỡi.



Con hung thú này có đủ trăm chân, hung thần ác sát, lưng đen đầu đỏ, bụng hiện màu lam, lúc Lâm Phàm vừa gặp cũng kinh hô không thôi, bởi nó còn lớn hơn cả con rết bị hắn dùng một rìu ném chết lúc trước.



Giờ phút này con hung thú trăm chân phá động mà ra, vô số cái chân bám dần lấy vách động rồi nhô thân mình nhìn mãi không hết ra bên ngoài.



Lâm Phàm nắm lấy hai cái xúc tu trên đầu nó, gào thét:



- Từ từ thôi, cẩn thận…



- Đây là Bách Túc Thiên Long.



Đúng lúc này, không biết là ai hoảng sợ hô to một tiếng.



Cung Băng Dạ cũng hoảng sợ nhìn quái vật trước mắt, toàn thân lạnh toát.



Bách Túc Thiên Long là vương giả trong sa mạc Tử Vong, không biết bao nhiêu người đã táng thân trong miệng của nó, thêm nữa con này còn đầu đỏ lưng đen, chứng tỏ đã rất gần với thời kỳ thành niên.



Mà sau khi trưởng thành, Bách Túc Thiên Long sẽ mọc ra một đôi cánh xương, khi đó hung uy cái thế, hiếm người có thể địch lại.



Lúc này mọi người thấy trên cái đầu bẹt của Bách Túc Thiên Long có một người đang ngồi ngay ngắn thì cùng kinh hãi trợn tròn mắt. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ Bách Túc Thiên Long có thể bị nhân loại thuần phục.



Mười bốn sa phỉ đưa mắt nhìn nhau. Bọn hắn đã hiểu tại sao thú cưỡi của mình lại chạy trốn điên cuồng như vậy, đó là vì chúng nó cảm nhận được khí tức của Bách Túc Thiên Long.




Hai phe nhân mã thấy một màn trước mắt thì thân mình khẽ run lên.



Lâm Phàm khiêng lấy Vĩnh Hằng Chi Phủ trên vai, sau đó vươn ngón tay, giống như chỉ điểm giang sơn.



- Ngại quá, cướp đây, nam trái nữ phải, xếp thành hàng cho ta.



Lâm Phàm hiện giờ đã không muốn nói thêm cái gì nữa.



Lâm Phàm một đường bôn ba truy tìm bí mật của Thất Thánh Bảo Đồ, cũng chưa biết phải vượt qua bao nhiêu khu vực, như vậy nhất định phải có đủ tư trang tài nguyên mới được.



Giờ vừa nhìn hai phe nhân mã này đã biết toàn là người đại phú, tuyệt đối không thể bỏ qua rồi.



- Cái gì?



Mọi người kinh hãi, không thể tin được những gì mình vừa nghe.



Nhất là Cung Băng Dạ lại càng khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng:



- Tiền bối…



- Đừng nói nhảm, nhanh lên, nam trái nữ phải.



Lâm Phàm vung lên rìu lên, tiếng xé gió làm cho bọn họ càng thêm kinh hãi.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm các bộ đã Full trong khi chờ chap mới:



- [Võng Du] Tây Du Nhất Mộng



- [Đô Thị] Sử Thượng Đệ Nhất Yêu



- [Võng Du] Tử Thần Chi Tiễn