Tối Cường Ngôn Linh Sư

Chương 24 :

Ngày đăng: 01:02 22/04/20


Mục Trường Sinh cảm giác hắn ngủ rất say, khi tỉnh lại, kim giờ trong phòng chỉ tám giờ tối, cửa phòng bị người đẩy ra, Mục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn lại, đối diện ánh mắt Ứng Thiên.



Dường như không nghĩ là Mục Trường Sinh đã tỉnh, Ứng Thiên sửng sốt một chút, mới cười cười nói: “Anh đã tỉnh, thời gian vừa vặn, có thể uống thuốc.”



Mục Trường Sinh gật đầu một cái, cũng không nói nhiều, đứng dậy đi vào phòng tắm riêng.



Thu thập một phen, hắn đi ra khỏi phòng, Ứng Thiên chuẩn bị xong cháo nóng bưng lên bàn, nói với Mục Trường Sinh sắc mặt còn có chút tái nhợt nói: “Trước tiên đem cháo uống, chờ một lát uống thêm thuốc đi.”



Mục Trường Sinh không có dị nghị, ăn xong cháo sau liền uống thuốc. Vừa bắt đầu hắn đối với thuốc này cũng không ôm thái độ gì, thế nhưng sau khi uống hết một bát thuốc, hắn lại nhận ra được dị dạng trong cơ thể.



Như có một đốm lửa nhỏ thiêu đốt trong người, cũng không khó chịu, chẳng qua là cảm thấy nóng, mới đầu còn chưa rõ ràng, thế nhưng rất nhanh sau, cả người Mục Trường Sinh đổ mồ hôi, tóc mai ướt đẫm, mồ hôi thấm ướt quần áo, nhìn qua như mới vừa dính trận mưa.



Ứng Thiên vừa thấy tình huống Mục Trường Sinh có chút không đúng, có chút hốt hoảng vắt khăn lông lau chùi cho hắn, một bên chà lau một bên sốt sắng nhìn, lông mày không tự chủ vắt lại.



Cả người Mục Trường Sinh ướt nhẹp, sắc mặt hiện ra một loại ửng hồng không bình thường, bộ dáng nhìn qua đặc biệt khó chịu, nhưng thực ra cũng không cảm thấy thống khổ, ngược lại sức nóng hừng hực trong cơ thể cho hắn cảm giác bừng bừng sinh cơ, hắn thậm chí có loại cảm giác có thể lập tức nâng kiếm theo người đánh nhau một trận, cảm giác thể lực tiêu hao uể oải cùng mệt mỏi phảng phất hết thảy biến mất không còn tăm hơi, Mục Trường Sinh cả người đổ mồ hôi, nhìn chén thuốc ánh mắt lại dị thường sáng ngời, thuốc này hiệu quả, dĩ nhiên so với hắn ngày xưa ở Mục gia tắm linh tuyền còn tốt hơn!



Cái gọi là bệnh lâu tự thành y, Mục Trường Sinh bản thân đối y dược cũng có sự hiểu biết nhất định, nếu như ở thế giới cũ của hắn, hắn chỉ cần nếm thử một cái, có thể đại thể biết trong chén thuốc kia có dược tài gì, nhưng đáng tiếc kiến thức của Mục Trường Sinh với cái thế giới này rất nửa vời, cho dù đem gói thuốc mở ra, cũng không nhận ra đó là thuốc gì.


“Quý công tử đúng không, rất mạnh đúng không? Tư vị bị người đánh cho không còn sức đánh trả chút nào ra sao? Ha ha, ta xem ngươi còn có khí lực gì động thủ đánh người? Còn dám động hắn một lần, ta liền dùng đôi tay này từng quyền đánh chết ngươi…”



Hồi ức kết thúc như vậy, trước khi bị đánh ngất xỉu, Quý Trạch thấy rõ thời điểm đối phương sảng khoái cười to lộ ra hàm răng trắng sáng. Quý Trạch anh, chưa từng có khi nào chật vật như vậy!



Khí áp trong phòng bệnh càng ngày càng thấp, người còn ở chỗ này bị Quý công tử trong lúc vô tình tản mát ra uy thế áp đến cơ hồ phải quỳ xuống, Quý Thu Tâm thấy tình thế không ổn, lập tức dùng điều khiển từ xa trong phòng bệnh mở Tivi LCD.



Màn ảnh khảm trên vách tường sáng ngời, một người trẻ tuổi tướng mạo tuấn mỹ ôn nhã, nụ cười xán lạn xuất hiện.



“Đại gia hảo, tôi là Mộ Trường Phong, ngày hôm nay đến đây, ta vì mọi người…”



Nghe thanh âm quen thuộc, ánh mắt Quý Trạch lập tức đóng lên màn ảnh, nhìn cái người kia, trên mặt của anh theo bản năng lộ ra nụ cười.



Tất cả mọi người cùng nhau thở phào nhẹ nhõm tại chỗ…



————————————————————————————————————–



Sao giờ sao giờ, tui thương cặp phụ còn hơn cặp chính rồi. Tác giả là mẹ kế Quý Trạch và Trường Phong sao, sao lại ngược Quý ca như vậy. Bị thằng cha tình địch nói xấu, ông anh đệ khống cản đủ đường chỉ cầu Quý công tử chết đi, lại bị tiểu công của ổng ko thèm hỏi rõ tức giận chạy đến đánh bầm dập TT^TT  Vk yêu thì còn ở nơi nảo nơi nào.