Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 475 : Vợ yêu, anh nhớ em

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


"Hô - - hô - - "



Bùi Tạp Tư ngủ ở ghế tựa ngoài phòng bệnh, hai chân duỗi thẳng, đầu dán vách tường đều đều thở khò khè! Bên ngoài muỗi rất nhiều, đang ngủ say anh ngẫu nhiên giơ tay đánh lên cánh tay!



"Uh`m - -" anh nói một tiếng, cau mày kéo cao áo khoác, đem cái đầu của mình che lại!



Tư Vũ ra cửa đổ rác đều nhìn thấy hết cảnh tượng vừa rồi, mà điều này làm cho cô nhớ tới - - Lỗ Tấn! Muỗi nhiều lắm, đơn giản đem trọn cái đầu che lại!



Trong lòng Tư Vũ bắt đầu chua xót, hướng anh, lay lay người anh."Tạp Tư, tỉnh tỉnh - - "



"Uh`m, anh buồn ngủ quá ..., để cho anh ngủ một chút!" Tiếng nói Bùi Tạp Tư mỏi mệt không chịu nổi, từ trong áo khoác rầu rĩ truyền đến!



Xem ra anh thật sự mệt muốn chết rồi, mỗi lúc trời tối đều ngồi ngủ, vốn là không thể nào nghỉ ngơi, ban ngày còn ở công ty rồi chạy đến bệnh viện, còn nấu cơm cho cô và con gái, rồi đưa cơm, thật sự rất là vất vả!



Tư Vũ kéo áo đang phủ trên đầu anh, đau lòng gọi anh."Tạp Tư, Tạp Tư, tỉnh tỉnh - - "



"A - - làm sao vậy? Có phải Hoan Hoan có chuyện gì rồi không ?" Bùi Tạp Tư lập tức theo ghế dựa đứng lên, thất kinh kéo tay Tư Vũ lại!



"Không có, anh đừng lo lắng - -" Tư Vũ đỡ lấy cánh tay anh!



"A - -" Bùi Tạp Tư thở dài một tiếng, lúc này mới hồi phục bình thường."Con gái không có chuyện gì, em làm sao có thể gọi anh?"
Đôi má Tư Vũ đỏ bừng một mảng, mặc dù là khu bệnh cao cấp, cách vách căn bản không có người, hiện tại lại không có y tá thường lui tới, nhưng cai kia cũng không được nha “Bùi Tạp Tư, anh đừng xằng bậy, anh không được cởi quần, một lát y tá xuất hiện thì làm sao?”



Lấy y tá ra uy hiếp Bùi Tạp Tư? Đây căn bản là chuyện nhỏ: “Hì hì, mỗi ngày y tá đều tiêm thuốc cho người bệnh, cho dù xem cái mông cũng là coi như không thấy gì, so với nhìn mặt người đều cùng một cảm giác rồi!”



“Ha ha, đúng vậy, mông và mặt anh như nhau cả!” Tư Vũ tức giận đến chế nhạo Bùi Tạp Tư một câu!



“Lạc Tư Vũ, em học xấu a…!” Bùi Tạp Tư đem Tư Vũ áp về phía vách tường, chỉ vào cái mũi của cô lên án nói.



“Cái gì? Em hư hỏng cái gì chứ?” Anh tựa vào quá sát, mà điều này làm cho đại não của cô nàng thêm hỗn loạn rồi!



“Hừ hư, em có phải muốn cái mông của anh không?” Bùi Tạp Tư nheo ánh mắt lại lên án nói, mà trong ánh mắt câu hồn kia lại càng lộ ra ánh sắc sảo!



“Chán ghét, em khi nào nhớ tới cái mông của anh hả? Anh đừng đổ oan cho em biết không?” Tư Vũ phụ giú anh, kéo khoảng cách hai người trong lúc nói chuyện!



“Anh khi nào thì đổ oan cho em, em nói mặt và mông của anh như nhau, đó không phải chứng minh em, luôn luôn suy nghĩ cái mông của anh?”



“Nhàm chán!” Tư Vũ trợn mắt nhìn anh, nhưng khóe miệng lại càng ngày càng cao!



Đôi má Bùi Tạp Tư nhô cao, dùng cái mũi thẳn tắp của mình đi cọ sát cái mũi nhỏ của cô, ánh mắt mị câu dẫn cô “Vợ yêu, anh hiện tại thạt sự rất nhớ em, nghĩ đến anh đều đã đau…” Lúc nói chuyện, hai bàn tay Bùi Tạp Tư xoa ngực Tư Vũ, dùng lực của mình áp tới…