Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 340 : Chỉ là một giấc mộng nhân gian (2)

Ngày đăng: 14:27 19/04/20


Anh đã sớm đặt xong lễ phục, nhưng vẫn không nói cho cô biết nó có bộ dáng như thế nào? Cho tới giờ phút này, tận mắt thấy, mới biết được ngay cả mình cũng không ngăn cản được sự yêu thích với bộ lễ phục xinh đẹp này.



Giống như đám sương mù màu trắng, trước ngực là tầng tầng lớp lớp lụa mỏng màu trắng như cánh hoa, thắt lưng lại thu vào rất chặt. Từ làn váy trở lên, dùng chỉ bạc thêu quấn lượn như hoa sơn chi, càng lên cao lại càng thưa thớt, cho đến thắt lưng chỉ còn một nhánh xinh xắn, quanh co ở phần eo.



Cô vừa nhìn liền rất thích, lúc mặc vào càng giật mình phát hiện, kích thước lại vô cùng thích hợp. Không nhịn được dùng mắt liếc nhìn anh, lại đối diện với ánh mắt cười tà khí của anh, mặt liền đỏ, cúi đầu chỉnh sửa tốt làn váy, thay giày, lại có thợ trang điểm chuyên nghiệp làm tóc cho cô, trang điểm nhẹ. Lọn tóc dài cũng chỉ hơi uốn xoăn, biếng nhác tùy ý rũ ở trên vai, không động vào tóc mái, vẫn che trọn cái trán.



Anh đi tới, đáy mắt lại có một chút áy náy: "Anh không có biện pháp xóa vết sẹo trên trán em."



Tĩnh Tri lại không để ý, cười khoát khoát tay: "Không sao cả, dù sao có thể dùng tóc che khuất. Lại nói, em cũng không quá để ý những chuyện này."



Dù sao dung mạo cũng sẽ có một ngày già đi, cần gì tính toán chi li hơn thua một chút kia.



"Mẹ, mẹ muốn kết hôn với Mạnh tiên sinh sao?" Phi Đồng mở to mắt đẹp, tay nhỏ bé kéo làn váy của cô, vẻ mặt khẩn trương.



Tĩnh Tri ngồi xổm xuống ôm con trai một cái, cứ như vậy nhẹ nhàng mở miệng: "Mẹ không kết hôn, cũng sẽ không kết hôn với Mạnh tiên sinh, Mạnh tiên sinh có vợ rồi."



Phi Đồng lập tức xoay mặt đi trừng Mạnh Thiệu Đình: "Vậy tại sao bác ấy không trở về nhà?"



Tĩnh Tri nhất thời không biết nên nói cái gì, trái tim liền nhiễm chua xót. Thấy cô trầm mặc, Phi Đồng liền đưa tay ôm cô một cái; "Mẹ, chúng ta vẫn là về nhà thôi, ở đây không tốt."



"Tĩnh Tĩnh, hôm nay là sinh nhật, phải vui vẻ một chút." Mạnh Thiệu Đình đi tới mấy bước, kéo cô đến, giữa trán lại hơi nhăn lại; "Trước không nói những chuyện này được không?"



Tĩnh Tri gật gật đầu, rất nhanh đáp ứng; "Được, không nói những chuyện này."
最是人间留不住,朱颜辞镜花辞树。



.



Phiên âm Hán Việt



Duyệt tẫn thiên nhai ly biệt khổ, bất đạo quy lai, linh lạc hoa như hứa.



Hoa để tương khán vô nhất ngữ, lục song xuân dữ thiên câu mạc.



Đãi bả tương tư đăng hạ tố, nhất lũ tân hoan, cựu hận thiên thiên lũ.



Tối thị nhân gian lưu bất trụ, chu nhan từ kính hoa từ thụ.



.



Tối thị nhân gian lưu bất trụ: nhân gian không giữ lại được nhất



Chu nhan từ kính: “chu nhan” hay khuôn mặt, ám chỉ con người theo quy luật của tự nhiên mà dần dần già đi, gương kia không thể lưu giữ được thanh xuân, cũng giống như đến mùa xuân thì cây cối đâm chồi nẩy lộc, rồi đến mùa đông thì héo tàn.



Chu nhan từ kính hoa tử thụ: có nghĩa là dung nhan trong kính cũng sẽ giống như hoa từ từ héo đi