Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 206 : Đột phá

Ngày đăng: 14:18 30/04/20


Triệu Cơ cười nói:



- Hì, ý em không phải vậy mà ý em là tên “đần” còn làm được mà anh thông minh thế nhưng không làm được thì tức là phương pháp này không thích hợp cho anh rồi. Ồ mà khoan, đôi khi cũng phụ thuộc vào môi trường nữa, ừm, rất có thể anh chưa có môi trường thiền phù hợp.



- Lại còn phụ thuộc vào môi trường?



- Đúng vậy là em sơ suất rồi, bởi vì đa số mọi người đều có thể nhập định mọi lúc, tuy vậy vẫn có một số trường hợp đặc biệt, khi họ đến một không gian nào đó thì họ mới cảm nhận được Ki của mình.



- Ồ, lại sơ suất trong nửa năm ngắn ngủi như vậy chắc có mình siêu trí tuệ như em là có.



- Anh đừng có nói đểu em mà.



- Haha, em đáng bị đánh mông. Để nghĩ xem ở đâu là phù hợp nhỉ?



- Anh có trái tim của thần Apollo đó, thử ra ngoài nắng ngồi chơi cho mát xem. À, ra ngoài nắng ngồi thiền xem.



- Em càng ngày càng học hư nha. Được rồi, để anh xem thử.



Dương Tuấn Vũ hồi hộp đi ra ngoài sân, hắn ngồi xuống bên cạnh hồ nước, từ từ làm tâm trạng ổn định sau đó chuyển sang trạng thái vô minh.



Thời gian từng phút từng giờ trôi qua, Dương Tuấn Vũ đột nhiên cảm thấy Ki trong người dần dần hình thành, hắn mừng rỡ mở mắt hỏi:



- Anh đã ngồi đây bao lâu rồi?



- Đã được 10 tiếng rồi, anh cảm nhận được Ki rồi hả?



Triệu Cơ cũng vui vẻ hỏi.



- Ừ, anh thấy dễ dàng hơn trước rất nhiều, có lẽ đây mới là thứ anh cần.



- Thế anh cố gắng luyện tập đi, không ngờ cơ duyên lần đó lại giúp anh nhiều như vậy.



- Đúng thế, nhưng ngồi phơi nắng cả ngày chắc thành con rùa đen mất.



- Hihi, anh có thể bôi kem chống nắng mà.



- Lần nào cũng phải bôi thì cũng bất tiện quá a.




- Luyện tập đến cực hạn thì Ki cũng sẽ thấm thoát ra bên ngoài, là do anh chưa đủ mẫn cảm để thấy thôi. Chưa kể hệ nào cũng sẽ có những đặc thù riêng. Anh không thấy tên Walter chính là một con trâu, sức mạnh thể chất biến thái nếu không phải hệ thổ thì liệu có được như vậy không?



- Ừm, em nói anh cũng nhận ra là có sự liên hệ không hề nhẹ ở đây. Thì ra Vũ Tuấn Phong hệ phong. Vũ Tuấn Phong hệ phong, không lẽ mẹ anh ta biết tiên tri.



- Cái đó chỉ là trùng hợp thôi, anh định dựa vào tên để đoán nữa thì em chịu rồi.



- Hì hì, biết đâu lại ra cách phân loại mới.



- Thế anh nói xem Vân Tú hệ gì? Chẳng lẽ là vân vân mây mây?



- À, cái này thì hơi khó nói.



- Có mà không nói được thì có.



Vũ Tuấn Phong chào Boss xong, chờ mãi câu trả lời mà không nghe được một lời, lại thấy Dương Tuấn Vũ cứ nhìn mình rồi gật gù, hắn xua xua hai tay:



- Boss, không phải anh chấm tôi đấy chứ? Tôi có vợ rồi nha.



- Cút. Ai thèm chấm anh. Tôi là đang kiểm tra, đánh giá xem anh đã đột phá chưa.



- Vậy cậu nói nhanh chút xem, lần trước tôi đột phá lên Võ Sư cảm giác cũng không tốt như lần này a.



“Tất nhiên là anh thấy tốt rồi, đã thăng cấp lại còn được cộng thêm một điểm may mắn.”



Dương Tuấn Vũ thầm khinh bỉ. Tuy nhiên, hắn vẫn vui vẻ trả lời:



- Chúc mừng anh đã đột phá. Tốt lắm, chỉ nửa năm đã tiến bộ như vậy rồi.



Vũ Tuấn Phong cười ha hả xoa xoa gáy rất thích ý, rồi hắn lắc đầu nói:



- Đâu chỉ có tôi tiến bộ, mọi người cũng không kém gì. Tên Walter kia chính là sắp đột phá rồi, hắn nói gần đây cảm giác trong người có chút rạo rực, cảm giác sắp đột phá nhưng lại chưa được, vì thế hôm nào hắn cũng gánh cái tảng đá hơn 900Kg đó đi vòng qanh núi. Chưa kể Elise mấy hôm trước cũng đã đột phá lên Tử Tước rồi, cô ấy chưa khoe với anh à? Tôi tưởng hai người phải làm chuyện gì đó để chúc mừng chứ?



Vũ Tuấn Phong nói đến câu cuối thì nháy mắt cười gian.



Dương Tuấn Vũ thì đâu có rảnh mà nghĩ đến chuyện đó, hắn còn đang sốc vì nghe mấy cái tin này a. Thì ra không phải tên Walter kia không chỉ đã luyện máy thế hệ hai mà còn tăng thêm cả luyện tập thể chất song song nữa, 900Kg chứ không phải là 700Kg như hai tháng trước. Ừm, còn em cũng đã đạt đến Tử Tước rồi sao Vân Tú? Sao không thấy em nói gì với anh?