Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?

Chương 186 :

Ngày đăng: 15:59 18/04/20


Cuộc gọi của Ngọc Thái Mai Anh không thể tiếp được vì lúc này cô còn bận rộn phục vụ hai ông lớn. Văn Minh và tổng giám đốc X vẫn hòa nhã như khi cô rời đi, nhưng ngay lúc Mai Anh trở lại, bọn họ dường như đã đạt thành hiệp ước nào đó, đẩy cô sang một bên. Khoảng cách giữa hai tầng lớp được kéo giãn ra một cách triệt để. Mai Anh đứng bên cạnh, dưới nụ cười ý nhị của tổng giám đốc X đem đồ tráng miệng dâng lên. Bởi vì cả hai người đàn ông đều không có ý hoặc nói ra câu mời với cô nên cô cũng không dám tự tiện ngồi xuống. Lại thêm nụ cười vô cùng "đặc sắc" của tổng giám đốc X chiếu đến càng khiến Mai Anh lạnh run.



Không lẽ ông ta biết điều gì?



Không.. Ông ta nhất định không thể biết điều gì!



Hay là.. Tâm trí đột ngột lóe ra một tình huống khiến Mai Anh dở khóc dở cười. Với thái độ luôn coi cô là "đặc biệt" từ khi gặp tới giờ, Mai Anh táo bạo đưa ra một suy đoán động trời. Khéo khi tổng giám đốc X nhìn trúng cô, ông ta muốn đeo đuổi cô nhưng sợ bị nói trâu già thích gặm cỏ non nên không dám ra tay trực tiếp mà thông qua Văn Minh đặt điều kiện. Và vì khả năng tài chính cùng với số lợi nhuận khổng lồ tổng công ti X đưa tới Văn Minh dĩ nhiên đã gật đầu đồng ý với ông ta điều kiện đó.



Quy tắc ngầm với một lão trung niên?



Mặc dù ông ta không xấu xí nhưng Mai Anh thật sự không muốn có được không?



A.. Hình như cô có đọc được ở đâu đó về trạng huống của ông ta. Không gia đình, không thân thích, không con cháu nuôi.. Nếu thật sự phải quy tắc ngầm người này, Mai Anh có nên khiến ông ta biến hứng thú nhất thời thành yêu thật sự. Sau đó đưa tay đoạt luôn tập đoàn super của ông ta không nhỉ?



Có tài phú lớn nhất nhì thế giới trong tay, Mai Anh không tin cô không còn đủ sức quyến rũ được Văn Minh. Cậu ấy luôn yêu thích phụ nữ thông minh lại thành đạt, không thể phủ nhận, lúc đó sức hấp dẫn của cô sẽ lớn đến không ngờ. Hoặc giả nếu không kéo được cậu ấy, cô cũng đủ khả năng kéo sập ba tập đoàn của Văn Minh, nghiền nát Hạ Lam rồi ném họ vào vòng xoáy vạn kiếp bất phục..



Bay bổng đến tận phương trời nào. Mãi đến lúc sực nhớ ra Ngọc Thái kia không để cô đi đơn giản thế Mai Anh mới về hiện thực. Cô thở dài một hơi, sự phiền não hiển hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp.



Không cần chờ đợi quá lâu, chỉ một vài phút sau, bữa ăn kìa quái này đã kết thúc. Không ai đề cập đến chuyện quy tắcngầmMai Anh huyễn hoặc ra mà bắt tay nhau hòa nhã đi về hai hướng. Cô lén lút quay đầu, vô ý thế nào lại bắt gặp ánh mắt của tổng giám đốc X dán chặt lên mình và Văn Minh. Cảm xúc chất chứa nửa đau thương nửa tiếc nuối khó có thể tả xiết.



"Điện thoại của cậu!" Trợ lý chờ sẵn ngoài cửa, vừa thấy Văn Minh bước ra lập tức đem đồ tới. Cậu cảm ơn một câu, sau đó lưu loát mở lên. Vài tin nhắn và cuộc gọi của Hạ Lam, lại thêm một tệp tin cực kì thú vị mới được gửi đến "Cô Lam nói về nhà ăn trưa cùng bạn, cậu không cần chờ!"
"Cậu bỏ thứ gì vào rượu?"



"Năm phút nữa sẽ hết tác dụng, yên tâm đi!" Văn Minh cất điện thoại, ung dung bước ra cửa phòng. Mai Anh trân trối nhìn theo, không hiểu tiếp theo cậu sẽ làm gì "Chúng ta chơi lại trò ở văn phòng SM nhé, nhưng hôm nay tôi không giúp cô đâu, đám ong đó cũng không ở ngay trong túi áo của cô.. Chúng bay phía sau kìa, cô tự mình bắt đi!"



Vừa dứt lời, không hiểu từ đâu phát ra âm thanh ù ù đáng sợ. Nhưng Mai Anh nguyên bản cũng không sợ ong, ngày hôm đó hoàn toàn là do cô giả bộ mà thôi. Ấy thế mà Văn Minh lại biết? Rõ ràng cô diễn rất chuẩn xác mà...



"Hồng Ngọc, cô gây ra quá nhiều chuyện có lỗi với Hạ Lam.." Văn Minh híp mắt, mở cửa phòng chuẩn bị bước ra "..Để không khiến vợ tôi bận tâm suy nghĩ, tôi sẽ thay mặt cô ấy dạy dỗ cô một trận!"



"..."



"Sau đó mới tính đến.." Giọng của Văn Minh trầm xuống, u ám cực kì "..sự xúc phạm của cô với mẹ tôi!"



"Khoan.." Cánh cửa trước mắt chuẩn bị đóng lại cũng là lúc chân tay Mai Anh - Hồng Ngọc có thể động trở lại. Cô liếc đám ong một cái, lại nhìn đến Văn Minh lãnh đạm rời đi, cuống cuồng muốn tìm lí do xảo biện. Đáng tiếc lí do còn chưa nghĩ ra, người đã nhanh chân đi mất.



Nghĩ đến sự trả thù quyết tuyệt của người này cô không khỏi sợ hãi đến run rẩy. Không được, không thể chết lãng xẹt thế này, cô cần gọi điện cầu cứu Ngô Ngọc Thái!



A.. Không.. Xử lý đám ong này trước đã! Không thể để chúng hủy đi dung nhan của mình!



Cô loạn lên tìm đồ đập chết mấy con ong vừa bay tới, Mai Anh ngây thơ nghĩ rằng nơi này chỉ có mấy con này, chẳng ngờ được Văn Minh chơi độc chiêu, nhốt cô lần này những năm ngày. Năm ngày ròng rã ở một căn hộ xa hoa lặp đi lặp lại hành động đập ong nhàm chán. Đập tới mức cả người rã rời, chân tay mặt mũi đầy vết ong châm, sàn nhà cũng ngập một tầng xác ong dày đặc..