Tống Thì Hành

Chương 434 : Ném đá ngăn dòng (2)

Ngày đăng: 01:52 20/04/20


Quách Kinh là người địa phương, đương nhiên biết chặn dòng chỗ nào hiệu quả tốt nhất. Lúc gần đi, Lưu Tư sai người mang đi toàn bộ áo giáp ở bờ Nam, chuẩn bị ném vào giữa sông Quảng Tế. Cùng lúc đó Quách Dược Sư hạ lệnh sai người thả cây gỗ theo kiểu đô mi nô tiếp tục qua sông.



Làm như vậy có thể thu hút lực chú ý của quân Tống bên kia bờ sông, yểm hộ đám người Quách Kinh chặn dòng.



Hơn nữa dùng phương thức đô mi nô này để qua sông quả thực có thể giảm lớn độ thương vong, Quách Dược Sư cũng càng hài lòng với Quách Kinh.



Quân Kim tiến công càng thêm linh hoạt, sắc bén.



Áp lực quân Tống bên kia bờ sông cũng càng lúc càng lớn.



Sắc mặt Ngọc Doãn vô cùng khó coi, không thể tiếp tục xem cuộc chiến nữa.



Số lần quân Kim lên bờ bắc càng ngày càng nhiều. Mà quân Tống thương vong cũng càng thêm lớn.



Bất đắc dĩ, hắn dẫn Cao Sủng và Hà Nguyên Khánh theo mình tham chiến. Một khi phòng tuyến phía bắc xuất hiện lỗ hổng liền lập tức tới giúp đỡ.



Đổng Tiên cũng đã cố hết sức.



Gã tinh thông binh pháp, nhưng binh lực có thể sử dụng trong tay quá ít.



Thời gian lại qua thêm một canh giờ nữa, đã đến giờ Dậu.



Bên kia bờ sông tiếng hoan hô như sấm vang lên. Hóa ra là Hoàn Nhan Tông Vọng và Cao Khánh Duệ suất lĩnh chủ lực đến bờ nam sông Quảng Tế.



Trong lúc nhất thời bờ Nam sông Quảng Tế tụ tập gần bốn vạn quân Kim, sĩ khí tăng cao.



Mà bờ bắc quân Tống càng ngày càng ít, thương vong đã quá nửa. Đầu trận tuyến quân Tống bắt đầu hỗn loạn, không dũng mạnh như trước. Cũng không trách được quân Tống sẽ kích động. Dù sao đối mặt với địch binh đông gấp mấy chục lần, ai có thể tỉnh táo cho xuể? Cho dù là đám người Đổng Tiên Ngọc Doãn cũng xanh mặt, cực kì khó coi.



Quân Kim chủ lực đã tới chứng minh sự công kích của Khai Phong không đạt hiệu quả.



Chẳng lẽ Chủng Sư Đạo thua?



Hay nói Triệu Hoàn thay đổi chủ kiến?



Ngọc Doãn càng thêm bất ổn, thấp thỏm lo âu.



Tuy nhiên, thật ra hắn đã hiểu lầm Chủng Sư Đạo. Chủng Sư Đạo quả thật đã phát động tổng tiến công nhưng hiệu quả không lý tưởng.



Hoàn Nhan Thi Lý tự thân dẫn người gắt gao chống đỡ sự tiến công của quân Tống ở đồi Mưu Đà.



Dựa theo sức chiến đấu, quân Tống và người Nữ Chân không ở cùng một cấp bậc. Dù Chủng Sư Đạo tập kết Tần Phượng quân thiện chất nhất làm tiên phong, hơn nữa tự tay đốc chiến nhưng hiệu quả không được như mong muốn.



Cũng chỉ vì Hoàn Nhan Thi Lý liều chết chống đỡ mới khiến Hoàn Nhan Tông Vọng có thể suất lĩnh chủ lực thoát thân từ Mưu Đà Cương ra.



Đương nhiên Ngọc Doãn cũng không biết tình huống, chỉ có điều nhìn chủ lực quân Kim đến sông Quảng Tế, hắn cũng không biết phải làm sao.



- Tiểu Ất, mau nhìn kìa.



Ngay lúc ngọc Doãn đang dao động thì đám người Trần Đông ở xa xa lớn tiếng la lên.
- Vâng!



- Tiểu Ất, sao Lỗ Tặc dừng lại rồi?



Lúc Lỗ Tặc dừng công kích, Triệu Kham chạy tới bên người Ngọc Doãn, không kìm nổi lớn tiếng hỏi.



Ngọc Doãn giờ mới nhớ tới vấn đề của Triệu Kham.



Lỗ Tặc dừng tấn công chứng tỏ chúng đang tụ lực, kế tiếp chắc chắn sẽ là một kích trí mạng, chính mình khó lòng ngăn cản.



Một trận chiến này đã không còn ý nghĩa.



Nhưng Ngọc Doãn bắt buộc phải thủ vững ở Trần Kiều.



Hắn nhìn thoáng qua Triệu Kham, trong mắt lộ vẻ yêu thương.



Trong lịch sử, Triệu Kham sẽ có kết cục gì? Hắn không nhớ rõ nữa rồi...



Dù sao, kết cục sẽ vô cùng bi thảm, cũng không biết nay có thay đổi hay không?



Nhưng dù thế nào cũng không thể để Triệu Kham chết nơi sông Quảng Tế này. Nhất định phải sống thì Đại Tống mới có hi vọng!



Ngồi xổm người xuống, giơ tay phủi nhẹ tro tàn trên mặt Triệu Kham.



Ngọc Doãn nói khẽ:



- Tiểu ca, còn nhớ buổi trưa ta nói với cậu những lời nào không?



Triệu Kham ngẩn ra, gật đầu:



- Đương nhiên nhớ rõ, ta cũng chẳng phải người ngu. Tiểu Ất nói, sống gian nan, chết thanh nhàn.



Phàm nơi nào có ánh mặt trời chiếu tới, đó là nơi gót sắt Đại Tống ta đạp bước...Ta nói không sai phải không, Tiểu Ất?



Ngọc Doãn tràn ngập ý cười trên mặt!



Trích đoạn cuối: Ném đá ngăn dòng (2 Trích đoạn cuối: Ném đá ngăn dòng (2)



Trích đoạn cuối: Ném đá ngăn dòng (2)



Triệu Kham ngẩn ra, gật đầu:



- Đương nhiên nhớ rõ, ta cũng chẳng phải người ngu. Tiểu Ất nói, sống gian nan, chết thanh nhàn.



Phàm nơi nào có ánh mặt trời chiếu tới, đó là nơi gót sắt Đại Tống ta đạp bước...Ta nói không sai phải không, Tiểu Ất?



Ngọc Doãn tràn ngập ý cười trên mặt!