Tống Thì Hành

Chương 453 : Hóa ra là hắn (1)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


- Ngươi khẳng định người đó là người Nữ Chân?



Ngọc Doãn ngồi thẳng người, ngưng mắt nhìn nam tử trước mặt.



Nói là nam tử, chi bằng dùng từ thiếu niên để hình dùng cho thích hợp. Câu nhìn qua không quá mười bốn mười lăm tuổi, mặc một bộ áo vải màu xám, lâu ngày đã phai nhạt màu. Tướng mạo rất thanh tú, lúc nói chuyện thậm chí còn đỏ mặt, làm cho người ta có cảm giác khó xử.



Thiếu niên tên là Vận Ca, cũng coi là vô lại ở phủ Khai Phong.



Ngày bình thường dựa vào việc buôn bán trái cây mà sống, đi khắp hang cùng ngõ hẻm, biết khá nhiều người.



Thuộc hạ của Ngọc Doãn, vốn cũng có một người như vậy, đó là em họ của Hoàng Tiểu Thất tên là Hoàng Văn Đào. Tuy nhiên trong cuộc chiến vây thành Khai Phong, Hoàng Văn Đào chiến đấu ở Triêu Dương Môn bị tử trận, chuyện này thường làm Ngọc Doãn cảm thấy đáng tiếc. Vận Ca này là đồ đệ của Cát Phổ cũng là đồ tôn của Lý Bảo. Lúc này cậu đứng ở đại sảnh Ngọc phủ có chút nơm nớp lo sợ, mới nhìn đã nhận thấy.



- Vận Ca, Lang quân hỏi ngươi, ngươi phải trả lời.



Lý Bảo nhận ra Vận Ca có chút căng thẳng, liền cười nói:



- Ngươi cứ đem chuyện ngươi thấy được, từ đầu đến đuôi nói lại cho Lang quân.



Ngày nay Ngọc Doãn đã không còn là tên đồ tể buôn thịt trên phố Mã Hành.



Ngồi ở đó, tự có một vẻ uy nghiêm, Lý Bảo một người kiệt ngạo đến như thế, cũng không dám tùy tiện gọi tên hiệu của Ngọc Doãn.



Vận Ca hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh.



- Ngày ấy khi sứ đoàn Kim quốc vào thành, tiểu nhân vừa lúc đứng ở cửa dịch trạm.



Lúc ấy người đó còn mua trái cây của tiểu nhân, cho nên tiểu nhân có ấn tượng sâu sắc với người đó. Hôm qua người đó dù đã thay đổi quần áo, nhưng liếc mắt một cái là nhận ra chân tướng của hắn. Lúc ấy ta cảm thấy có chút kỳ quái, hắn là người của sứ đoàn. Tại sao lại đi ra từ nhà của dân thường.



Thêm nữa lúc trước sự việc mật thám của Lỗ Tặc, tiểu nhân liền vô cùng chú ý.



Sau khi người đó đi rồi, tiểu nhân còn đi đến gõ cửa, hỏi người trong nhà muốn mua trái cây mới không. Cái người kia vẫn không có nghi ngờ với tiêu nhân, còn mua một ít trái cây. Lúc ấy tiểu nhân và người trong nhà đó nói chuyện vài câu, tuy rằng tên đó nói một hơi khẩu âm Quan Thoại nhưng để ý vẫn nghe ra được, hắn không phải là người ở địa phương này, vẫn còn mang theo hơi hướng khẩu âm Yến Vân.



Người này, thật đúng là thông minh.



Chẳng qua cũng chính là loại người như hắn sẽ không bị người ta nghi ngờ...



Cái người này, đóng giả thật tốt, nếu không phải đã biết lai lịch của hắn, thì ta lần đầu giao tiếp với hắn cũng sẽ không nhận ra.



Trên mặt Ngọc Doãn hiện ra một vẻ cười nhàn nhạt.




Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Trần Quy, một lúc lâu sau hạ giọng nói:



- Có gian dối sao?



Trần Quy mỉm cười khe khẽ gật đầu.



- Lang quân phát ra Giang hồ Tuyệt sát lệnh, lẽ nào Tiêu Khánh không sợ?



Nếu ta là Tiêu Khánh, nhất định phải bảo vệ Hoàn Nhan Oát Ly Bất an toàn trở về Thượng Kinh...Nếu đi cùng đại đội nhân mã như thế không tính là an toàn. Khả năng cao nhất là để cho Hoàn Nhan Oát Ly Bất một mình rời đi, cũng bố trí thủ hạ tốt đi theo bảo vệ.



Lang quân, ngươi cảm thấy Hoàn Nhan Oát Ly Bất kia vì sao đến bây giờ còn chưa đi?



Ngọc Doãn ngẫm nghĩ một lát. Trầm giọng nói:



- Người giỏi của Lỗ Tặc, còn chưa đến.



- Đúng vậy.



Trần Quy hít một hơi thật sâu



- Lang quân cần nên cho người giám sát nghiêm ngặt nhà dân kia, có lẽ không lâu nữa thì sẽ có người qua lại với bọn hắn.



Chỉ có điều, chính vì như vậy, Hoàn Nhan Oát Ly Bất tất nhiên sẽ không đi hai đường Hà Đông và Hà Bắc



Ta đoán, bọn họ có thể đi tới Đăng Châu, từ Đăng Châu rời bến về Bắc đi Thượng Kinh. Nếu ta đoán không sai, Lỗ Tặc kia sẽ làm theo chủ ý này. Mà nay, chỉ cần xác định thân phận cái người hay đi lại chỗ nhà dân kia, thì có thể khẳng định.



- Đi Đăng Châu, rời bến?



Ngọc Doãn hít một hơi thật sâu, cảm thẩy có chút phiền phức



Hắn vốn định mượn tay lục lâm đ*o Hà Đông, Hà Bắc giải quyết hai vạn Tỗ Tặc và Hoàn Nhan Oát Ly Bất kia.



Nhưng bây giờ xem ra sự việc không như hắn dự tính đơn giản như vậy. Người Nữ Chân cũng có cao nhân đã nghĩ ra đối sách.



Như vậy tiếp theo đây, thì phải xem đối sách của hắn.



Nhưng loại tình huống như thế này, hắn lại nên đối phó như thế nào đây?