Tống Thì Hành

Chương 455 : Cáo già (1)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Thân phận của Tiêu Khánh nhanh chóng bị làm rõ



Thật ra đó cũng không phải là việc khó, chỉ cần chú tâm tìm hiểu, tất nhiên sẽ có manh mối. Chứ đừng nói chi là Vận Ca kia cực thông minh, lại có đám người Lý Bảo âm thầm giúp đỡ, muốn biết rõ ràng thân phận của Tiêu Khánh, thật sự không phải là một việc khó khăn.



Bắc Tống không có Cẩm Y Vệ.



Cho dù là Tiêu Khánh là một người thạo nghề, nhưng cũng khó tránh có sơ suất.



Ở đây không phải là Thượng Kinh, mà là phủ Khai Phong. Đối với một đám địa đầu xà tại Khai Phong điều tra thì có tin tức gì có thể che giấu?



Đừng nói là thân phận của Tiêu Khánh, nếu Ngọc Doãn muốn thì Chủng Sư Đạo và tiểu thiếp một tối thắm thiết vài lần cũng có thể điều tra rõ ràng. Một bên cố ý tìm hiểu, bên kia không có đề phòng, kết quả là cuộc sống hàng ngày, thói quen sinh hoạt của Tiêu Khánh rất nhanh chóng được đem đến cho Ngọc Doãn biết. Điều này cũng làm cho Ngọc Doãn không thể không cảm thán năng lực của đám côn đồ tại đây.



Với thân phận của Tiêu Khánh nếu đã đi ra từ nhà dân kia thì người bên trong nhà đó cũng đã được phác họa ra rõ ràng.



Dương Kim Liên không biết rõ việc của Ngọc Doãn, cũng như trước đây nàng không rõ Lý Quan Ngư làm những gì. Trong xương cốt,lòn Dương Kim Liên là một nữ nhân rất truyền thống, nam nhân làm việc nàng không hỏi, mà cũng không muốn hỏi, chỉ cần làm tốt bổn phận của bản thân mình là được. Nàng đang ngồi ở bên cạnh Ngọc Doãn thêu thùa may vá. Nhìn thấy vẻ mặt Ngọc Doãn có ý cười, không khỏi có chút tò mò.



Cái người Nữ Chân họ “Bất” kia, dường như rất lợi hại.



Phu quân đối với hắn cũng vô cùng coi trọng, thế nên hai ngày nay thường xuyên nói tới người này.



- Tiểu Ất ca, cái người họ “Bất” này rất lợi hại phải không?



Ngọc Doãn ngẩn ra, phản ứng không kịp Dương Kim Liên nói “Bất” là ý gì. Nhưng hắn chợt hiểu ra, cười ha hả nói:



- Hoàn Nhan Oát Ly Bất?



- Ừ, thì người này...Tên Lỗ Tặc này đúng thật là cổ quái, nghĩ tới thì cũng không dễ gọi.



Ngọc Doãn cười cười, hạ giọng nói:



- Ta nay tuy đã là một Binh Bộ Lang Trung, nhưng chuyện quốc gia đại sự cũng không được tham dự



Muốn nói tới, Hoàn Nhan Oát Ly Bất này cũng không là gì, trên hắn còn có Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi và Hoàn Nhan Cốc Thần, những người này đều còn trẻ tuổi. So với những người này đáng sợ hơn. Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi đã già, Hoàn Nhan Cốc Thần cũng không đáng để lo nghĩ, có một ngày Hoàn Nhan Oát Ly Bất sẽ trở thành kình địch của Đại Tống ta, không thể khinh thường.



- Tiểu Ất ca là muốn...



Yên Nô ôm Ngọc Kiều ở một bên nói chen vào.



Ngọc Doãn cười ha hả, không trả lời câu hỏi này của Yến Nô.




Trong lòng Ngọc Doãn trầm xuống, không có đáp lời Chủng Sư Đạo.



Lặng lẽ uống một ngụm trà, Ngọc Doãn cười



- Đúng vậy a, cũng không biết là các lộ hảo hán kia làm được việc lớn như thế.



- Đúng vậy a, đúng vậy a, ta cũng tò mò.



Chủng Sư Đạo trong lòng thầm mắng một tiếng tiểu hồ ly, nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười như trước.



Hai người cứ ngồi đối diện nhau như vậy, không ai mở miệng. Một lúc lâu sau, Chủng Sư Đạo lại cất lời xóa tan tĩnh lặng



- Cuối năm thứ sáu Tuyên Hòa, Nhất Đằng Nội Tử Ngũ Long Tự Đường Cát, ở cửa sông phía tây bị giết, hung thủ đến nay tung tích không rõ.



Cùng năm, sứ đoàn Kim Quốc đến Đông Kinh.



Thái Học Sinh Lý Quan Ngư. Tú tài nhà trong hẻm bị giết...Hung thủ cũng không rõ đi về đâu.



Tiểu Ất, ta nhớ tiểu thiếp kia mới nạp của ngươi, hình như là thê tử của Lý Quan Ngư, không biết có phải không?



Ngọc Doãn nghe được lời này, lập tức hồi hộp.



Lão nhân đột nhiên nói đến hai chuyện này, là có ý gì?



Trong lòng vội vàng lên, hắn ngẩng đầu nhìn Chủng Sư Đạo, nhưng từ trên mặt Chủng Sư Đạo chưa tìm ra manh mối gì.



Im lặng nuốt nước bọt, Ngọc Doãn hít một hơi thật sâu



- Đúng vậy a, thành Khai Phong này trị an đúng là không tốt, vì sao đến bây giờ vẫn không có thông tin nhỉ?



Nụ cười trên mặt Chủng Sư Đạo càng sâu



- Đúng vậy a, lão phu cũng cho là như vậy.



Cho nên lão phu hai ngày hôm nay muốn đệ trình lên phủ Khai Phong, lần nữa điều tra lại án này, không hiểu có tra ra được manh mối không.



Ngọc Doãn nhìn Chủng Sư Đạo khuôn mặt giãn nở tươi cười, đột nhiên sinh ra một loại kích động mãnh liệt, muốn đánh cho lão một quyền...Nói lên được việc này, hắn sao có thể không biết mục đích của Chủng Sư Đạo? Chỉ sợ lão nhân này lại muốn tìm chút phiền toái đến cho hắn rồi.