Tống Thì Hành

Chương 82 : Dương gia Đại Lang (Hạ)

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Buổi trưa, Mã Nương Tử phái người mời Ngọc Doãn đến.



Chỉ có điều, Ngọc Doãn vẫn có cảm giác không vui nên không muốn qua lại nhiều với Mã Nương Tử. Trong thâm tâm, hắn đã quyết định muốn giáng một đòn cho lầu Bạch Phàn. Trên lập trường mà nói, hắn đã đứng về cùng một phía với lầu Phan, là đối thủ với Mã Nương Tử.



Càng qua lại nhiều đến lúc đó càng áy náy.



Chẳng thà như vậy thì tuyệt giao còn hơn!



Cho nên Ngọc Doãn bao Trương Nhị tỷ và Yến Nô mang khúc phổ “Lương Chúc” đến đưa cho Mã Nương Tử.



Dù sao hắn cũng không thiếu tiền. Nếu Mã Nương Tư không trả tiền công ngay thì cũng không sao cả. Dựa vào khế ước kia, làm sao bà ta dám lờ đi hai ngàn quan được.



Mặt trời lúc chính có có phần gay gắt.



Cuối tháng ba, ôn khí có phần tăng lên. Đặc biệt đến giữa trưa, mặt trời có vẻ vô cùng gay gắt.



So sánh với thời sau, lúc cuối xuân đầu hạ ở Bắc Tống có vẻ rất rõ ràng. Giữa trưa thì nóng, buổi tối mát mẻ. Thời gian trôi đi, trời sẽ càng ngày càng nóng. Xưởng thịt của Ngọc gia ở ben trong hẻm, trước cửa còn có hai cây đại thụ phủ bóng râm mát.



Ngọc Doãn ăn cơm trưa xong liền mang một cái ghế dài ra nằm dưới bóng cây, vừa nói chuyện phiếm với hai người Hoàng Tiểu Thất và Dương Nhập Cửu, vừa hóng gió.



Hắn cầm một cái quạt phe phẩy trong tay, nhìn đường phố ở đầu hẻm, người đến người đi rất sầm uất.



Đột nhiên Ngọc Doãn nghĩ đến một điều.



Tiêu dao khoát hoạt như thế này liệu còn được bao lâu?



Hắn biết rõ ràng tương lai sẽ phát sinh ra chuyện gì nhung lại bất lực thay đổi. Thứ cảm giác này thật hơi bực bội.



- Thất Lang!



- Hử?



- Khai Phong tốt chứ?



Hoàng Tiểu Thất hơi sửng sốt, cười nói:



- Tất nhiên là tốt. So với Tây Kinh thì không hề thua kém.



Ta có thể được sinh ở chỗ này cũng là kiếp trước có phúc. Tiểu Ất ca, sao đột nhiên lại hỏi vậy? Chẳng lẽ Khai Phong không tốt sao?



Tốt!



Thật là rất tốt!




Vẻ mặt Yến Nô hết sức giận dữ, miệng quát:



- Đồ vô lại nơi nào dám đến đây gây rối?



Nàng đáp xuống mặt đất, đôi tay nhỏ bé ở trong thế yến trảo, không nói nhiều liền bổ tới. Tráng hán kinh ngạc vội chắp tay trước ngực rồi tung một chiêu ra đánh “bồng” một tiếng. Yến Nô bay ra ngoài còn tráng hán kia cũng phải lùi lại mấy bước.



Ngọc Doãn vội chạy tới đỡ Yến Nô.



- Cửu Nhi tỷ có làm sao không?



- Người này thật có khí lực!



Yến Nô thấp giọng nói một câu, hai tay chắp sau lưng không ngừng run rẩy.



Rõ ràng là một kích vừa rồi nàng chưa hề chiếm được thượng phong, thậm chí mơ hồ còn rơi vào thế hạ phong.



- Dừng tay, tất cả dừng tay!



Lúc này Trương nhị tỷ chạy từ ngoài cửa vào, sau khi thấy rõ ràng tình huống thì vội vã quát lớn:



- Tiểu Ất ca, Cửu Nhi tỷ! Đại Lang mau dừng tay cho mẹ!



- Mẹ!



Tráng hán nhìn Trương nhị tỷ thì lập tức hiện ra vẻ vui mừng.



Ngọc Doãn hạ giọng nói:



- Hình như hắn là con của Nhị tỷ.



- Hả?



Yến Nô hơi sửng sốt rồi nói với Ngọc Doãn:



- Người này có khí lực thật lớn, chỉ sợ là đã đến ba tầng công phu. Riêng về phần khí lực mà nói thì sợ rằng không thua Tiểu Ất ca. Làm sao con của Nhị tỷ lại có bản lĩnh kinh người như vậy? Sao không đi góp sức mà dùng?



Ngọc Doãn nghe được cũng lắc đầu cười khổ.



Đúng là người này rồi !



Gã chính là người trong lịch sử giết quân Kim khiến chúng phải chật vật, rồi chết trận trên sông Tiểu Thương, Dương Tái Hưng Dương Đại Lang.