Tống Thì Hành

Chương 83 : Tiểu cao nha nội (thượng)

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Công phu người này không thua Nhạc Phi, thậm chí khí lực còn lớn hơn cả Nhạc Phi. Ngọc Doãn không nghĩ rằng gã lại rơi vào trong tay mình.



Còn bên kia Dương Tái Hưng đã quỳ gối trước mặt Trương nhị tỷ:



- Mẹ à, cha đi đâu rồi ?



Con nhận được thư của cha mẹ, sau khi xử lý xong chuyện tiền tới Đông Kinh. Vừa vào cửa thì thằng khốn này liền nói lời vô lễ. Con nhất thời giận dữ nên mới động thủ với hắn. Thằng khốn này là ai? Nhưng thực ra hắn cũng có chút khí lực.



- Chớ có nói bậy. Đây là Tiểu Ất ca mà ta đã nói.



Dương Tái Hưng mở miệng nói “thằng khốn”, dứt lời cũng nói “thằng khốn” khiến cho Ngọc Doãn không khỏi xấu hổ.



Trương Nhị tỷ càng thêm tức giận, vội lớn tiếng quát:



- Ngươi mà nói lung tung thì đừng trách vi nương giáo huấn ngươi. Còn không mau xin lỗi Tiểu Ất ca và Cửu Nhi tỷ đi. Về sau con ở đây phải nghe theo sự chỉ bảo của Tiểu Ất ca và Cửu Nhi tỷ.



Rõ ràng Dương Tái Hưng là một hiếu tử.



Gã nghe Trương Nhị tỷ nói như vậy thì liền không dám nói như vậy nữa.



Chỉ có điều, bảo gã xin lỗi Ngọc Doãn thì gã có phần không tình nguyện, chỉ đứng đó lề mà lề mề không chịu mở miệng.



Trương Nhị tỷ định khiển trách thì bị Ngọc Doãn ngăn lại.



- Đại Lang thật bản lãnh. Tiểu Ất thật khâm phục. Vừa rồi ta nói sai cho nên Đại Lang mới hiểu lầm. Không thể trách được Đại Lang, không thể trách được Đại Lang.



Có câu người ta kính mình một thước, mình kính người ta một trượng.



Dương Tái Hưng cũng là người biết điều này.



Ngọc Doãn tự nhận sai khiến sắc mặt Dương Tái Hưng cũng đỡ hơn, liền chắp tay nói:



- Tiểu Ất ca, đa tạ trước nay vẫn chiếu cố cha mẹ ta. Vừa rồi ta thật là lỗ mãng, thật vô lễ. Xin hãy thứ lỗi cho ta.



- Không dám, không dám!



Ngọc Doãn kéo tay Dương Tái Hưng, cười ha hả.



Sắc mặt Trương Nhị tỷ lúc này mới khá hơn một chút, rồi giới thiệu với Yến Nô:



- Cửu Nhi tỷ, đây là Đại Lang nhà ta.



- Đại Lang thật là có bản lãnh, Yến Nô khâm phục!



Nếu là hiểu lầm, Yến Nô sẽ không để lại trong lòng.
- Ở đây “lão gia” không phải là ý phụ thân mà là cách gọi tôn kính bề trên.



Sau khi đi vào nhà, người kia nhìn lướt qua rồi quát lên:



- Không liên quan gì thì tất cả cút ra ngoài cho ta! Có phải các người muốn hại Bát lang hay không?



Mấy tên lưu manh sợ tới mức vội vàng đỡ tên lưu manh mới bị ngã kia dậy rồi luống cuống bỏ đi.



Nô Ca cũng thất kinh, nhặt y phục lên rồi chạy ra ngoài.



Nàng ta nhận ra được người đàn ông này chính là ân sư thụ nghiệp của Lã Chi Sĩ, lực sĩ đô vật tiếng tăm lừng lẫy tại Khai Phong; Tiểu Quan Tác Lý Bảo.



Nếu xét về tướng mạo thì Lý Bảo cũng được xem là mỹ nam tử.



Trên đầy hắn ta vấn khăn, cài một đóa hoa. Tiểu Quan Tác kéo áo ngồi xuống. Lã Chi Sĩ vội vàng cung kính mời rượu.



- Lão gia sao lại có nhã hứng?



- Nhã hứng?



Lý Bảo cười lạnh một tiếng:



- Nếu ta không đến thì chỉ sợ ngày mai ngươi đã gặp nạn.



Hai cánh tay của Lý Bảo dài hơn so với tay của người bình thường. Mặt hắn như quan ngọc, mũi thẳng mồm vuông, chỉ có điều ánh mắt kia có chút lạnh lẽo khiến cho người ta có cảm giác không thoải mái. Hắn nhấp một ngụm rượu rồi nhìn chằm chằm Lã Chi Sĩ mắng:



- Thằng khốn ngươi thật không hiểu sự. Ngày mai ngươi giao đấu, không nghỉ ngơi dưỡng sức cho tốt lại ở đây uống rượu. Ngươi cũng biết rượu như thứ độc dược xuyên tràng, sắc như đao thép cứa đến tận xương. Ngươi không cẩn thận như vậy, ngày mai khi giao đấu với Ngọc Tiểu Ất, làm sao có thể làm đối thủ của hắn?



Lã Chi Sĩ ngạc nhiên nói:



- Vì sao lão gia nói như vậy?



Ngọc Tiểu Ất kia nói toạc ra cũng chỉ là một lực sĩ cấp ba. Đệ tử cho dù là gì cũng không có khả năng thua hắn.



- Lực sĩ cấp ba?



Lý Bảo cười lạnh nói:



- Vậy là ngươi đã khinh thường Ngọc Tiểu Ất.



Thằng nhãi này lần trước suýt nữa bị ta vật chết, sau đó dường như thay đổi thành người khác. Ta đã bí mật quan sát nó nhiều ngày nay, phát hiện ra không biết từ lúc nào đã luyện thành công phu tầng thứ hai. Tuy nói hắn vừa mới thăng cấp nhưng người phải biết rằng giữa lực sĩ cấp bốn và lực sĩ cấp ba có sự chênh lệch rất lớn. Đừng nói là thằng khốn đó trờ sinh quái lực. Lần trước ngay cả ta thiếu chút nữa cũng trúng đòn của hắn.



Ngươi không để ý như vậy, chắc chắn sẽ thua.