Tống Thì Hành

Chương 85 : Tiểu cao nha nội (hạ)

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Ngọc Doãn không khỏi ngẩn ra, vội chắp tay chào Cao Nghiêu Khanh.



Nhưng Cao Nghiêu Khanh đã giơ tay ngăn hắn lại:



- Lần trước bên ngoài lầu Bạch Phàn đã từng thấy Tiểu Ất phong thái hơn người, đáng tiếc không được quen biết, nhưng trong lòng cực kỳ ngưỡng mộ. Sau lại nghe người ta nói đến cuộc đấu cầm giữa Tiểu Ất và Phùng Siêu, một bài “Đăng Đài’ khiến ta vô cùng kính nể.



Hôm nay nghe Thiếu Dương Đại Lang nói muốn tới gặp Tiểu Ất, ta liền mặt dày đến đây.



Lúc đến vội vàng chỉ mang theo bình rượu vừa lúc có thể nấn ná đợi buổi tối cổ vũ cho Tiểu Ất.



Xem cách nói năng, dáng vẻ này của Cao Nghiêu Khanh cũng không phải nhân vật tầm thường,



Ngọc Doãn trong lòng nghi hoặc, nhưng ngoài miệng lại liên tục nói tạ ơn, gọi Hoàng Tiểu Thất và Dương Tái Hưng khiêng bàn từ trong phòng ra để tiếp đón.



Hai tiểu nhị của cửa hàng Cao Dương Chính mang theo bình rượu đồ ăn đặt lên bàn.



- Tam ca đến cũng đến rồi, sao lại khách khí như vậy?



Khi hắn nhìn hũ rượu đồ ăn kia càng cảm thấy khó hiểu.



Rượu này đồ ăn đều thượng đẳng, là đồ ăn và là rượu ngon nổi tiếng của cửa hàng Cao Dương Chính. Một bàn được bày đầy rượu và thức ăn, ít nhất cũng phải trên mười quan, không phải là người bình thường có thể ăn được. Đương nhiên, dựa vào thân gia hiện nay của Ngọc Doãn, hơn mười quan này cũng không nhiều nhặn gì, nhưng nếu khiến hắn thật sự phải ăn thì cũng có cảm giác đau lòng.



- Cao Tam Lang này có lai lịch thế nào?



Thừa dịp mọi người không để ý, Ngọc Doãn kéo Trần Đông sang một bên hỏi.



Trần Đông thì vẻ mặt mờ mịt:



- Ngươi không biết thân phận của Cao Tam Lang sao?



- Ta sao biết thân phận hắn chứ?



- Thật đúng là kì quái, hôm nay là hắn chủ động yêu cầu đến đây…Vậy Điện Tiền Đô Thái Úy Cao Cầu Cao thái úy, ngươi biết chứ?



Cao Cầu?



Ngọc Doãn không khỏi mỉm cười!



Sao hắn không biết Cao Cầu chứ?



Trên thực tế, ở hậu thế ai mà không biết Cao Cầu?



Đó là một kẻ dựa vào tài đá cầu mà được Hoàng đế Huy Tông yêu thích, từ một kẻ lưu manh phố phường một bước nhảy trở thành trọng thần triều đình của Đại Tống.



Trong Thủy Hử truyện, người này khiến Giáo đầu tám mươi vạn cấm quân Khai Phong Thương bổng Vương Tiến phải mang theo mẹ bỏ trốn lưu vong. Mà con nuôi của Cao Nha nội còn khiến cho Lâm Xung tan cửa nát nhà, đêm chạy tới Lương Sơn...



Tóm lại, ở trong mắt những người đời sau, Cao Cầu lở đầu, chân chảy mủ, hư hỏng, tuy nhiên Ngọc Doãn quả thật không quá tin tưởng.



Bởi vì hắn đã đọc sách sử biết Cao Cầu tuy không học vấn không nghề nghiệp, giỏi nịnh nọt nhưng cũng không quá mức như thế.



Ông ta có ba con trai, con cả Cao Nghiêu Khang, con thứ Cao Nghiêu Phụ, ba đứa con Cao Nghiêu Khanh.



Về phần cách gọi “Cao nha nội”, trên thực tế là do Thi đại gia Thi Nại Am tác giả của Thủy Hử truyện bịa đặt ra. Mà tại sao Thi đại gia lại nói xấu Cao Cầu trong “Thủy hử truyện” cũng khiến người đời sau khổ cực đi tìm đáp án.



Tuy nhiên giờ phút này, Cao Nghiêu Khanh lại ở ngay trước mặt khiến Ngọc Doãn thấy bất ngờ thấp thỏm.




Khi cùng y nói chuyện loáng thoáng có thể cảm giác được, y dường như cũng am hiểu đàn ngọc, hơn nữa cũng thuộc truyền nhân phái Kinh Sư Cầm.



Xét trình độ thì người này không hề kém.



Ngẫm lại cũng thế, Hoàng đế Huy Tông vốn là một nhân vật đa tài đa nghệ, tinh thông cầm kỳ thư họa. Cao Cầu lại là một lộng thần, nếu quả thật không học vấn không nghề nghiệp, chỉ sợ cũng rất khó mà nhận được sự tín nhiệm tin tưởng lâu dài của Hoàng đế Huy Tông.



Vậy thì Cao Nghiêu Khanh có tài nghệ như thế cũng không quá kỳ lạ.



Bữa cơm này ăn không được tự nhiên!



Ít nhất Ngọc Doãn cảm thấy không được tự nhiên!



Nhưng Cao Nghiêu Khanh dường như rất thoải mái, còn tỏ ý vô cùng mỹ mãn.



Sau khi cơm nước no nê, y cáo từ với Ngọc Doãn, đồng thời còn nói buổi tối sẽ đi Khoái Hoạt Lâm cổ vũ cho Ngọc Doãn.



- Tiểu Ất vạn lần không thể thua tên Lã Chi Sĩ kia, lần nay ta tin Tiểu Ất sẽ thắng.



- Ta sẽ dốc hết toàn lực.



Ngọc Doãn cười, tiễn Cao Nghiêu Khanh đi ra.



Nhưng khi xoay người vào nhà liền lôi kéo Lý Dật Phong và Trần Đông hỏi:



- Rốt cuộc là có chuyện gì? Ta chưa bao giờ có liên hệ với nhà Cao thái úy, vì sao đột nhiên đến nhà?



Lý Dật Phong lắc đầu nói:



- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?



Ta còn tưởng rằng Tiểu Ất và họ Cao kia còn quan hệ thân thiết! Tuy nhiên xem ý tứ này của Tam Lang cũng không có ác ý, người đừng lo lắng.



Ngẫm lại, dường như cũng có lý.



Lúc này Ngọc Doãn mới thở phào, nhưng trong lòng vẫn thoáng chút không yên.



Cao Nghiêu Khanh không ở đây, đương nhiên bầu không khí thoải mái hơn rất nhiều.



Ba người ở trong đình viện trò chuyện, ngâm gió ngợi trăng. Bất giác, thời gian cũng trôi qua nhanh.



Nhưng khi sắc trời đen xuống, Yến Nô và một nhà ba người Dương Nhập Cửu đã quay về.



- Thời gian cũng gần tới rồi, chúng ta nên đi sớm để tránh bị chậm giờ, tiện thể còn làm quen sàn đấu.



- Đúng vậy, hiện tại đến đó vừa lúc sân bãi còn đang nóng có thể xem náo nhiệt!



Lý Dật Phong và Trần Đông cũng vội tán thành.



Ngọc Doãn đứng dậy, hít sâu một hơi.



Hắn gật gật đầu:



- Cũng được, vậy chúng ta đi thôi.