Tống Y

Chương 195 : Thắc mắc

Ngày đăng: 19:19 18/04/20


Đỗ Văn Hạo hỏi: “Vậy sau này có gặp lại lão đạo sĩ đó không?”



Bồ Lĩnh nói: “Có, lão đạo sĩ đó hàng ngày vẫn loanh quanh ở Đại Tướng Quốc tự. Có một lần lão đạo sĩ quay lại nhà tại hạ nói ông ta tình nguyện hành thiện tích đức, chỉ cần ba vạn lượng để làm phép trừ tà cho nương tử tại hạ. Phụ mẫu nói ba ngàn lượng cũng không đồng ý vì vậy lão đạo không đến nữa”.



“Hắn là một đạo sĩ mà suốt ngày loanh quanh ở chùa của hòa thượng để làm gì?”



“Cái này chúng ta cũng không rõ lắm”.



Đỗ Văn Hạo cẩn thận suy xét sự việc. Hắn thấy lão đạo sĩ này không có vấn đề gì bởi vì ông ta chưa làm phép trừ tà cho Tô Hỉ Chi, chưa cho nàng dùng thuốc vậy không phải là nguyên nhân gây tổn thương cho thai nhi.



Nghĩ tới thai nhi, Đỗ Văn Hạo lại nghĩ tới lời nói của Tiền Bất Thu về Thi chú. Chẳng lẽ lần gặp quỷ đó đã làm thai nhi nhiễm chứng Thi chú này? Nhưng Đỗ Văn Hạo không tin có ma quỷ nên hắn cũng không muốn nghĩ theo hướng đó. Không thể hỏi đi hỏi lại một câu hỏi mà không có đáp án xác thực, Đỗ Văn Hạo đành cáo từ rồi đi ra ngoài. Truyện Tống Y



Bồ Lĩnh cũng quay sang dặn dò thê tử yên tâm ở lại dưỡng bệnh rồi hắn cũng quay ra cáo từ Đỗ Văn Hạo và về nhà.



Đỗ Văn Hạo quay lại hậu viện. Hắn vừa mở cửa đã nhìn thấy ánh mắt lo lắng, chờ mong của Bàng Vũ Cầm, Tuyết Phi và Anh Tử. Nhìn thấy Đỗ Văn Hạo, Anh Tử òa lên khóc: “Thiếu gia! Phu nhân, phu nhân vẫn chưa quay về”.



Đỗ Văn Hạo thấy căng thẳng, đã gần hết đêm Lâm Thanh Đại vẫn chưa quay về, tâm trạng mọi người không khỏi nóng nảy. Hắn trầm giọng nói: “Không được. Thanh Đại tỷ có thể đã xảy ra chuyện. Chúng ta tới Kiều gia bái phỏng”.



Anh Tử lại òa khóc, nước mắt đầm đìa. Đỗ Văn Hạo vội bảo nàng: “Anh Tử, cứ chờ một chút đã, hãy bình tĩnh. Sau đó chúng ta đi. Phu nhân của ngươi võ công cao cường. Không ai có thể đả thương tỷ ấy được”.



Anh Tử cũng biết là thế nhưng suốt một đêm Lâm Thanh Đại không trở về làm cho nàng sốt ruột. Bàng Vũ Cầm nói: “Tướng công, sáng nay thiếp và Tuyết Phi Nhi tới nha môn dạy kỹ thuật đỡ đẻ cho các bà mụ. Hay là chúng ta cho người tới nha môn bảo hoãn lại buổi sau”.



Đỗ Văn Hạo nói: “Hai người phải đi à? Không phải đã đổi lại rồi ư?”



“Ban đầu đã đổi lại. Nhưng mấy hôm nay các bà mụ tới càng nhiều. Một số bà mụ học qua rồi không muốn tiếp tục nghe lại với mấy người mới đến. Bọn thiếp và Trang đại nhân đã thương lượng quyết định mở hai lớp. Thiếp và Tuyết Phi Nhi mỗi người phụ trách một lớp. Mặc dù mệt, nhưng bọn thiếp nghĩ sau khi hướng dẫn xong các bà mụ áp dụng kỹ thuật mới sẽ an toàn hơn”.



“Vậy hai người cứ tới lớp học. Ta cùng Ngốc béo và Ngô Thông tới Kiều gia cũng được”.
“Nàng đã không cho ta ngủ trong nhà thì ta ra ngoài ngủ. Dù sao ngủ bên ngoài cũng yên tĩnh hơn. Ha, ha, ha”.



“Chàng. Chàng là đồ súc sinh”.



Cánh cửa đóng sầm lại. Nàng kia mệt mỏi ngồi xuống đất, hai tay ôm mặt khóc lóc.



Lâm Thanh Đại đang muốn đi theo Kiều Vũ Sinh thì cánh cửa phòng mở ra một lão mụ tử đi vào dìu nữ nhân kia đứng dậy. Nhưng nữ nhân kia quá nặng bà ta không dìu được. Bà ta đành khẽ khẩn khoản van xin nữ nhân đó đứng dậy. Âm thanh rất thê lương.



Cuối cùng nữ nhân đó nghe lời đứng dậy. Nàng ta nghẹn ngào nói: “Cho người đi theo thiếu gia”. Truyện Tống Y



“Có người rồi. Phu nhân yên tâm”.



"Ôi!”



“Thôi được. Đi ngủ đi. Hôm nay thiếu gia sẽ không quay về đâu”.



“Nghe nói gần đây chàng thường gặp ác mộng, đã tìm đại phu xem bệnh. Ngươi đi hỏi xem rốt cuộc chàng bị bệnh gì?”



“Phu nhân yên tâm. Nô tỳ đã cho người đi hỏi. Nghe nói thiếu gia tự nhiên trên người xuất hiện rất nhiều vết thương. Thiếu gia đi tìm đại phu, đại phu đã kê đơn nhưng hình như không hiệu quả”.



Nữ nhân cười khinh miệt, xem ra nàng đã hết giận. Nàng vỗ vỗ bụi trên người và nói: “Ta sẽ coi xem chàng kiên trì được tới bao giờ nữa. Đi thôi”.



Nữ nhân kia và lão mụ tử ra khỏi phòng. Lâm Thanh Đại thầm nghĩ Kiều Vũ Sinh cũng hơi quá đáng. Sao hắn lại đối xử với thê tử của mình như vậy?



Ánh đèn trong phòng đã tắt nhưng Lâm Thanh Đại có nhìn thấy bóng lưng của Kiều Vũ Sinh ở phía xa. Nàng vọt lên cao đuổi theo hắn.