Tống Y

Chương 196 : Sài lang ở kinh thành

Ngày đăng: 19:19 18/04/20


Sau khi Lâm Thanh Đại đi không lâu, mấy người Đỗ Văn Hạo đang định đóng cửa đi ngủ chợt vang lên lên âm thanh đập cổng gấp gáp.



Ngô Thông ra mở cửa. Hắn thấy có một chiếc kiệu nhỏ dừng trước cửa, đi sau chiếc kiệu có mấy đại hán vạm vỡ. Truyện Tống Y



Từ trong kiệu bước xuống một người. Người đó chính là Kiều Vũ Sinh bí ẩn.



Lần này tinh thần Kiều Vũ Sinh linh lợi, hắn thậm chí còn mỉm cười.



Mặc dù rất khó chịu, Đỗ Văn Hạo vẫn chắp tay nói: “Kiều công tử, không phải công tử nằm mộng thấy nữ quỷ tới quấy nhiễu đấy chứ? Bây giờ trời vẫn còn sớm. Công tử không nằm mơ giữa ban ngày chứ?”



Kiều Vũ Sinh không để ý tới lời châm chọc của Đỗ Văn Hạo. Hắn nói khẽ: “Tiên sinh, lần này tại hạ đến đây không vì bản thân tại hạ mà vì chính tiên sinh”.



“Vì tại hạ? Sao công tử lại nói vậy?”



“Tại hạ e rằng người nhà của tiên sinh xảy ra chuyện nên tại hạ mới đến đây xem sao” Kiều Vũ Sinh từ từ đi tới bên cạnh Đỗ Văn Hạo nói: “Đạo sĩ làm phép cho Tiêm Tiêm hôm nay tới gặp tại hạ nói rằng Tiêm Tiêm sẽ không tới tìm tại hạ nữa, bởi vì nàng đã tìm tới nhà của tiên sinh”. Truyện Tống Y



Dù Đỗ Văn Hạo không tin có ma quỷ nhưng ngay trong đêm tối nghe chuyện ma quỷ, hắn vẫn thấy rùng mình. Hắn hỏi lại: “Thật thế không?”



Khóe miệng Kiều Vũ Sinh khẽ lộ một nụ cười đắc ý. Hắn lại thì thào: “Đạo sĩ đó nói Tiêm Tiêm muốn nhập vào thân thể của một người đang sống”.



Tuyết Phi Nhi ở bên vội vàng hỏi: “Nữ quỷ đó nhập vào thân thể người sống làm gì?”



Kiều Vũ Sinh nói: “Tại hạ cũng không biết. Nhưng vị đạo sĩ đó nói trong nhà tiên sinh chắc chắn có một người Tiêm Tiêm muốn bắt đi. Hay là tiên sinh mau tìm pháp sư đến làm lễ đuổi Tiêm Tiêm đi”.



Tuyết Phi Nhi quát: “Không biết bao nhiêu lần ngươi chạy tới đây nói những chuyện ma quỷ vớ vẩn đó làm gì? Ngươi nói muốn chúng ta thu nhận quỷ hồn. Bây giờ khi quỷ hồn tới ngươi lại muốn làm người tốt tới khuyên chúng ta đi mời pháp sư để đuổi quỷ hồn. Hừ, nếu ngươi không mau rời khỏi đây, chúng ta sẽ nện cho ngươi một trận”. Truyện Tống Y



Kiều Vũ Sinh hiển nhiên rất kiêng sợ Tuyết Phi Nhi. Hắn không dám nói câu nào, mặt mũi ỉu xìu, chui ngay vào trong kiệu, vội vã rời khỏi cửa Ngũ Vị đường. Truyện Tống Y Truyện Tống Y



Đỗ Văn Hạo lo lắng nhìn ra cửa. Đợi một lúc lâu không thấy bóng dáng của Lâm Thanh Đại. Tự nhiên trong đầu hắn nảy sinh ra ý niệm, có khi Lâm Thanh Đại đã bị nữ quỷ Tiêm Tiêm bắt đi theo như lời của Kiều Vũ Sinh không?



Bàng Vũ Cầm thấy Đỗ Văn Hạo âm trầm đứng đó, không nói câu nào. Nàng lên tiếng trước: “Tướng công, có một chuyện vốn thiếp và Thanh Đại tỷ giấu chàng. Nhưng thiếp nghĩ tốt nhất nên nói cho chàng biết”.




Lâm Thanh Đại cảm thấy rợn hết cả tóc gáy.



Đúng lúc đó nàng đứng lại bởi vì nàng cảm thấy trong bóng tối xung quanh có vô số các cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào nàng.



Nàng đột nhiên quay đầu lại thì thấy bốn phía có vô số ánh mắt của loài dã lang hung dữ.



Lâm Thanh Đại không sợ dã lang. Nhưng tại sao ở kinh thành lại có dã lang?



Nhưng ngay sau đó Lâm Thanh Đại nhìn thấy một việc làm cho nàng kinh hoàng. Nàng thấy trên lưng mỗi con dã lang có một hắc y nhân cao lớn. Không có đầu!



Hắc y nhân không đầu cưỡi dã lang lại xuất hiện ở trong trang viện này.



Lâm Thanh Đại quát: “Các hạ là cao nhân phương nào? Ở đây giả thần giả quỷ. Sao không bộc lộ chân diện mục của mình?”



Không âm thanh đáp lại, những con dã lang tiến tới gần nàng.



Lâm Thanh Đại vung tay, một mũi ám khí hoàng thạch (hình châu chấu) bay ra bắn trúng vai của một hắc y nhân không đầu. Trong tình huống này nàng không hạ độc thủ lấy tính mạng của đối phương mà chỉ nhằm trúng vai hắn.



Hắc y nhân nọ trúng ám khí nhưng hắn không có phản ứng gì. Dã lang của hắn vẫn tiếp tục tiến tới.



Lâm Thanh Đại trầm xuống nàng đang định tiếp tục phóng ám khí, đột nhiên chân nàng bị một vật gì đó túm chặt lấy nàng vội cúi đầu nhìn thì thấy dưới bụi cỏ có vô số bạch cốt đã xuất hiện từ lúc nào, chúng quờ quạng chụp lấy nàng.



Dù sao Lâm Thanh Đại cũng là nữ nhân. Nàng sợ hãi hét lên. Ngân quang lóe lên, mấy tiếng răng rắc nổi lên bốn bạch cốt đã bị lưỡi dao sắc bén của nàng chém đứt đôi.



Lâm Thanh Đại đưa mắt nhìn thì không thấy Kiều Vũ Sinh đâu nữa. Những con dã lang đang tiến tới gần. Dưới chân nàng có vô số bạch cốt cũng đang tiến tới. Nàng lại lo lắng đuổi theo truy tìm Kiều Vũ Sinh. Thanh kiếm sắc bén trong tay nàng vung lên, chém đứt vô số bạch cốt rồi nàng chạy ra ngoài trang viện.



Không biết tại sao càng đi ra ngoài cỏ mọc càng cao, tới ngang thắt lưng nàng. Nàng dùng thuật khinh công Thảo thượng phi trong truyền thuyết lướt đi. Lúc đầu nàng còn chém bạch cốt ở phía trước nhưng sau hoảng sợ vì không thấy đường nàng cứ thế bỏ chạy, không nghĩ tới việc chém bạch cốt nữa.



Phía sau tiếng cho sói tru lên dồn dập, càng lúc càng tới gần.