Tống Y

Chương 222 : Vuốt ve đôi gò bồng đảo

Ngày đăng: 19:20 18/04/20


Tên Vương Gia nhãi nhép này dám giả vờ có bệnh, làm tình làm tội mình, Đỗ Văn Hạo tức đến độ nghiến răng ken két, chỉ muốn xông đến đạp cho hắn một cái. Nhưng đây cũng chỉ là ý nghĩ trong bụng mà thôi, ngay cả sắc mặt của hắn cũng không được phép biểu lộ ra ngoài, chỉ nheo mắt cười, nói: “Tiểu Vương Gia, vi thần đã dùng pháp Hương Hỏa Cứu Huyệt chữa khỏi bệnh cho Vương Gia rồi đó. Vương Gia xem, trên người còn chỗ nào thấy không thoải mái nữa không? Nếu vẫn còn, vi thần lại dùng pháp Hương Hỏa Cứu Huyệt để chữa trị tiếp.”



“Còn, à không, không còn nữa rồi, bổn Vương khỏe lắm. Chả có bệnh tật gì cả, à không, có bệnh. Thực ra là có bệnh, nhưng đã được ngươi chữa khỏi rồi. Giờ ta thấy mình khỏe như voi ấy, ha ha, ngươi đúng là một thần y.” Khuôn mặt Vương Gia có đôi chút gượng gạo, miệng lắp bắp nói năng lung tung.



Tiểu Vương Gia kỳ thực không có bệnh gì hết, chỉ là giả vờ có bệnh để thử xem trình độ chữa bệnh của Đỗ Văn Hạo ra sao. Người có thể giả vờ có bệnh, nhưng mạch đập sao có thể giả vờ theo được, thế nên Đỗ Văn Hạo nhận ra ngay lập tức. Trong lòng hắn ấm ức lắm, nhưng không dám nói ra, thế nên hắn cố tình dùng hương đốt cho tiểu Vương Gia một trận nhớ đời, sau đó còn làm bộ muốn bỏ tiểu Vương Gia vào cái lư đồng rồi luộc hắn lên chơi, tiểu Vương Gia nghe vậy, sợ chết khiếp vội vàng giả vờ tỉnh dậy nói bệnh khỏi rồi.



Đỗ Văn Hạo chắp tay nói: “Bệnh của tiểu Vương Gia đã được chữa khỏi, vậy vi thần xin được phép cáo từ. ”



Thái Hoàng Thái Hậu cũng nhìn ra được dụng ý của Đỗ Văn Hạo, thầm khen y thuật của hắn cao siêu, bèn gật gật đầu nói: “Ngươi chờ một chút, Ai gia có chuyện này muốn bàn với ngươi.”



“Tuân chỉ!” Đỗ Văn Hạo kỳ thực cũng biết, bà lão Thái Hoàng Thái Hậu này bắt thị vệ, Vi Linh Nhi và Lục Vương gia giả vờ bị bệnh để thăm dò trình độ y thuật của hắn, tuyệt nhiên không phải hiếu kỳ đến xem y thuật của hắn cao siêu đến mức nào, lại càng không có thời gian rảnh rỗi để đùa giỡn, chắc chắn là Thái Hoàng Thái Hậu có một mục đích nào đó chưa tiện nói ra. Đỗ Văn Hạo vừa nãy xin phép đi về, chẳng qua là dùng chiêu lùi một bước tiến ba bước mà thôi, giờ đây Thái Hoàng Thái Hậu đích thân mở miệng nói có chuyện cần bàn, trong lòng bất giác thấp thỏm lo âu, không biết bà lão này định giở trò gì nữa đây.



Thái Hoàng Thái Hậu quay ra nói với Lục Hoàng Tử và Vi Linh Nhi: “Các ngươi lui ra trước đi, Ai gia có việc riêng muốn bàn với Đỗ tiên sinh. ”



“Tuân chỉ!” Lục Hoàng Tử và Vi Linh Nhi đều cúi người thi lễ đi ra ngoài, hai hàng cung nữ và thái giám cũng lui hết ra bên ngoài, bây giờ trong phòng chỉ còn mỗi Đỗ Văn Hạo và Hoàng Thái Hậu hai người mà thôi.



Trong phòng bây giờ im phăng phắc, khắp nơi đều tỏa ngát mùi hương trầm thơm mát, Đỗ Văn Hạo vẫn cảm thấy thấp thỏm lo lắng trong lòng, trong đầu hắn đột nhiên nảy ra một ý nghĩ cổ quái: Lẽ nào bà lão này ở trong hậu cung cô đơn lạnh lẽo, muốn giở trò sàm sỡ mình? Nếu là như vậy thì nguy to rồi, phải làm thế nào bây giờ đây?



Trong khi Đỗ Văn Hạo vẫn đang mải mê nghĩ hươu nghĩ vượn, thì Thái Hoàng Thái Hậu lên tiếng: “Ai gia gọi ngươi đến đây chỉ là muốn nhờ ngươi một việc. ”



Lời nói đó của Thái Hoàng Thái Hậu vừa thốt ra, cũng đủ làm cho Đỗ Văn Hạo giật mình thon thót, hắn vội cúi người đáp: “Vi thần không dám, Thái Hoàng Thái Hậu muốn vi thần làm việc gì, vi thần nhất định sẽ cố hết sức hoàn thành.”


Không ngờ Thái Hoàng Thái Hậu giơ tay lên đánh vào tay của hắn quát: “Ngươi làm cái trò quỷ gì vậy? ”



Đỗ Văn Hạo vội vàng rút tay lại, kêu á lên một tiếng, nhìn Thái Hoàng Thái Hậu một cách khó hiểu.



“Xoa cái bên trái ấy, ai bảo ngươi sờ soạng lung tung thế hả?”



“Ồ” hóa ra bà ta chỉ muốn hắn sờ vú bên trái mà thôi, Đỗ Văn Hạo vẫn không hiểu Thái Hoàng Thái Hậu rốt cuộc muốn hắn làm gì, nhưng hắn cũng không dám hỏi. Đưa tay phải lên đặt vào vú bên trái của Thái Hoàng Thái Hậu, nhẹ nhàng xoa bóp, vuốt ve nó.



“Ngươi thấy thế nào?” Thái Hoàng Thái Hậu hỏi.



“Dạ! Rất mềm, rất thích ạ! Thái Hoàng Thái Hậu thật biết giữ gìn, đầu v* vẫn mềm mại nhưng lại có tính đàn hồi, trơn mịn hơn cả thiếu nữ.”



“Vớ vẩn” Thái Hoàng Thái Hậu lại đánh vào tay hắn một cái “Ai gia hỏi ngươi, ngươi có cảm nhận được có một cục u trong ngực của ta không?”



“Hả? Cục u? Cục u gì cơ chứ? ” Đỗ Văn Hạo đột nhiên thấy có gì đó không ổn, tay hắn ngừng vuốt ve.



“Cái cục u bên trong vú trái của ta đó! Mấy ngày gần đây Ai gia bỗng nhiên phát hiện, vú của ta có một cục ở bên trong, ngươi sờ vào thử xem! Ai gia lo đã mắc phải căn bệnh gì đó rồi!”



“Hả?” Đến giờ Đỗ Văn Hạo mới ngã ngửa người ra, người hắn bỗng nhiên toát mồ hôi lạnh ầm ầm, thì ra Thái Hoàng Thái Hậu muốn hắn đến để khám bệnh, thế mà hắn cứ tưởng Thái Hoàng Thái Hậu muốn cùng hắn***, may mà lúc nãy hắn chưa kịp có hành động gì bừa bãi, chỉ làm theo những yêu cầu của Thái Hoàng Thái Hậu mà thôi, may nhất là lúc hắn định hôn Thái Hoàng Thái Hậu, nhưng không thành, nếu không giờ này hắn đã bị chu di mười tộc vì cái tội dám sàm sỡ Thái Hoàng Thái Hậu rồi.



[