Tống Y

Chương 328 : Phân công tra án

Ngày đăng: 19:22 18/04/20


Đỗ Văn Hạo vô cùng xúc động xem ra sau này hắn phải giải quyết vấn đề truyền máu. Sau khi bình phục phải tiến hành nghiên cứu thêm về vấn đề này nếu không sau này gặp lại chuyện này không những máu toàn thân bị hết sạch, không cứu được nhiều người mà bản thân hắn cũng mất mạng vì cái danh người truyền máu vạn năng đó.



Vì hắn là sinh viên tốt nghiệp pháp y chuyên ngành, biết được nhóm máu của mình , biết được nhóm máu của mình không cần phải tuân theo tiêu chuẩn kháng nguyên huyết thanh vì thế việc xác định xem người bệnh có cùng nhóm máu với hắn hay không không thành vấn đề. Trong khi đó việc truyền máu cũng không đòi hỏi kỹ thuật hay thiết bị phức tạp.



Thế nhưng từ trước tới nay hắn không dám tiến hành thử nghiệm vấn đề này chủ yếu là vì hắn không có kinh nghiệm ở lĩnh vực truyền máu, hắn lo lắng sẽ thất bại nhưng hiện tại vấn đề cấp bách này đã được giải quyết. Lần truyền máu thành công này là một khích lệ rất lớn với dũng khí của hắn.



Sau khi Đỗ Văn Hạo uống hết một bát thuốc, Bàng Vũ Cầm mới dùng nước muối cứu tỉnh Tô đại thiếu gia sau đó đưa nàng đẩy bàn giải phẩu di động đưa Tô đại thiếu gia rời phòng giải phẫu.



Ngô tri châu, Tạ đại phu, Tô chưởng quỹ cùng người nhà chờ đợi bên ngoài thấy vậy vây quanh nóng lòng hỏi: "Thế nào rồi?"



Bàng Vũ Cầm cười gượng nói: "Không có vấn đề gì. Phu quân của ta đã tận lực nghĩ hết mọi cách cứu chữa. Hiện tại coi như cũng khá ổn, chỉ cần yên tĩnh tĩnh dưỡng là ổn" Nói tới đây Bàng Vũ Cầm lại nghĩ tới tướng công của mình vì cứu chữa cho Tô Đại thiếu gia mà suýt nữa mất mạng, nàng không khỏi thấy đau lòng, nước mắt trào ra. Nàng vội vàng quay mặt đi.



Lập tức mọi người liền reo hò ầm ĩ. Những người này bị thần kỹ cải tử hoàn sinh của Đỗ Văn Hạo làm sợ ngây người, tất cả tập trung nhìn Tô đại thiếu gia, có còn ai chú ý tới Bàng Vũ Cầm đang đau lòng rơi lệ đâu.



Lúc này Tô đại thiếu gia đã tỉnh lại, hắn mệt mỏi mở mắt nhìn xung quanh rồi khẽ cười nhìn người cha già gầy yếu, môi mấp máy nhưng không sao nói được.



Chỉ cần một động tác đó thôi cũng làm mọi người vui mừng phát điên, chứng minh người chết đã sống lại.



Người vui mừng nhất là con gái của Tô đại thiếu gia Tiểu Ny càng reo hò tung tăng như chim sẽ. Tiểu Ny ôm chầm lấy phụ thân mình vừa khóc vừa cười. Mẫu thân, phu nhân của Tô đại thiếu gia cũng khóc vì sung sướng.



Ngô tri châu thì liên tục vuốt râu mỉm cười. Tạ đại phu thì trợn tròn mắt nhìn, tựa hồ như ông ta không tin vào điều đang xảy ra trước mắt.



Tô chưởng quỹ chắp tay nói với Bàng Vũ Cầm: "Phu nhân, đa tạ ơn trời biển cứu giúp. Lão hủ không bao giờ quên. Ngự y đại nhân ở đâu? Lão hủ muốn đích thân bày tỏ sự biết ơn".



Bàng Vũ Cầm cúi đầu để không ai nhìn thấy những giọt nước mắt của nàng. Nàng cố lấy giọng bình tĩnh nói: "Tướng công, chàng rất mệt. Chàng đã đi nghỉ sớm. Có việc gì ngày mai hãy nói sau".



Tô lão gia liên tục gật đầu nói: "Đúng, đúng, để ngày mai hãy tới bái tạ".



Cả đám người giúp Bàng Vũ Cầm đẩy Tô đại thiếu gia vào trong phòng bệnh. Bàng Vũ Cầm muốn để lại hai người ở lại trông nom người bệnh. Sau khi thảo luận một hồi thì tất cả nhất trí để lại con gái của Tô đại thiếu gia là Tiểu Ny và Tô nhị thiếu gia Tô Thi sau đó mọi người mới ra khỏi phòng.



Những người dân hiếu kỳ tụ tập bên ngoài biết Tô đại thiếu gia đã được Ngự y tới từ kinh thành cứu sông. Ai nấy cũng rất kinh ngạc. Tất cả tụ tập trước cửa khách sạn, kích động bàn luận với nhau không muốn giải tán.



Ở trong phòng giải phẫu, Tuyết Phi Nhi vẫn cứ ôm chặt Đỗ Văn Hạo để hắn nằm nghỉ ngơi trong lòng mình. Sau khi Bàng Vũ Cầm đưa người bệnh tới phòng bệnh rồi quay lại hai người mới dìu Đỗ Văn Hạo về phòng ngủ.



Lâm Thanh Đại và Liên nhi đang ngồi chờ trong phòng ngủ cũng sụt sùi khóc khi cả hai nghe kể lại chuyện đã xảy ra. Cả hai ôm Đỗ Văn Hạo vào lòng khóc trách hắn sao không muốn sống nữa, sao không để ý tới cảm giác của mọi người. Kha Nghiêu lại không ôm Đỗ Văn Hạo khóc lóc. Nàng chỉ đứng lặng lẽ rơi lệ nhìn hắn.



Kha Nhiêu cứ đứng lặng lẽ khóc như thế cho tới khi nghe thấy nói Đỗ Văn Hạo suýt mất mạng thì tất cả những nỗi lo lắng, thương tâm, ai oán biến thành sự tủi thân tới cực độ, nàng nhào tới trước giường, ôm chầm lấy Đỗ Văn Hạo, khóc rống lên.



Tối đó chúng nữ không ai muốn quay về ngủ, tất cả chỉ muốn ngồi bên cạnh Đỗ Văn Hạo. Anh Tử cũng bế Hổ Tế sang cùng ngồi trông hắn cho tới khi Đỗ Văn Hạo bắt các nàng quay về ngủ, chỉ cần để lại mình Liên nhi trông coi mình, hắn nói ngày hôm sau còn phải huấn luyện cho bà đỡ, nữ y, cần sự giúp đỡ của mọi người lúc đó chúng nữ mới đồng ý. Tất cả dặn dò Liên nhi nhớ buổi tối phải cho Đỗ Văn Hạo uống Tham Phụ Lý Trung thang rồi tất cả mới lưu luyến quay về phòng mình ngủ.



Thực tế Đỗ Văn Hạo không mất quá nhiều máu, ngoại trừ lúc ban đêm Liên nhi đánh thức hắn dậy để uống Tham Phụ Lý Trung thang còn thời gian còn lại hắn ngủ say. Hắn cứ ngủ như thế tới tận giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại.



Khi Đỗ Văn Hạo mở mắt ra nhìn quanh mới phát hiện chúng nữa đang lặng lẽ ngồi xung quanh nhìn hắn, chúng nữ rất vui mừng khi nhìn thấy Đỗ Văn Hạo tỉnh lại



Bàng Vũ Cầm hỏi: "Tướng công, chàng đã tỉnh, chàng ngủ có ngon không?"



Đêm qua Liên nhi cho hắn uống Tham Phụ Lý Trung thang, hắn cảm thấy hiệu quả rất rõ ràng, mặc dù lúc này sức khoẻ hắn còn khá yếu nhưng rõ ràng cơn sốc của ngày hôm qua với trước mắt tối đen, chân tay giá lạnh, mồ hôi lạnh đổ liên tục thì ngày hôm nay đỡ hơn nhiều.



Đỗ Văn Hạo quay đầu nhìn Liên nhi, hắn thấy sắc mặt nàng mệt mỏi, vành mắt thâm tím hiển nhiên đêm qua nàng đã không ngủ. Đỗ Văn Hạo liền đưa tay cầm lấy tay nàng nói: "Tối qua ta ngủ rất ngon, chỉ khổ cho Liên nhi cả đêm vất vả không ngủ bây giờ thành chú gấu mèo đáng yêu".



Chúng nữ đều cười vui vẻ, Liên nhi xấu hổ, hai má nàng đỏ như hai quả hồng.



Bàng Vũ Cầm vội hỏi: "Tướng công, chàng có muốn ăn gì không, thiếp sẽ đi làm?".



"Ừ, cái gì cũng được, ta đói bụng quá, tình trạng của Tô Đại thiếu gia thế nào" Đỗ Văn Hạo trả lời.



"Chàng cứ yên, tình trạng khá tốt, đã đi tiểu, ống dẫn lưu vẫn hoạt động bình thường. Mạch tuy vẫn còn tế sổ nhưng đã hồi phục khá nhiều, hắn đã có thể nói chuyện được rồi".



"Vậy là tốt rồi. Mấy người Ngô tri châu có tới đây không?"



"Có tới, đang chờ dưới phòng khách".



"Mau đỡ ta dậy".



Bàng Vũ Cầm vội vàng đỡ Đỗ Văn Hạo dậy và nói: "Chàng đừng nóng vội, chàng phải ăn cơm đã. Bọn họ đã đợi tới giờ này thì đợi thêm một lúc nữa cũng không sao. Ngô tri châu cũng nói hôm qua chàng vất vả nên mệt mỏi, cứ để chàng nghỉ ngơi thoải mái".



"Có đưa tới người bệnh nào bệnh nặng, nguy hiểm không?".



"Không có. Tiền Bất Thu đã sơ bộ xem xét qua. Tất cả chỉ là mấy tạp chứng lâu ngày không khỏi nên trong lúc này cũng không cần phải vội vàng".



"Có nhiều người không?"



"Cũng tương đối nhiều, đầy một sân. Sáng sớm nay khi đưa người bệnh tới, thiếp đã làm như mọi khi là để Tiền Bất Thu và Diêm Diệu Thủ chẩn bệnh trước, bọn họ không chữa được thì mới tới lượt chàng chữa trị. Tới bây giờ còn hai người bệnh nữa mà bọn họ không nắm chắc có trị được hay không. Chàng cứ ăn cơm xong rồi hãy ra xem bệnh cho họ".



"Tốt, thế còn bà đỡ cùng với nữ y thì sao?"
Chứng: Ngực sườn chướng đau, khi ho thì đau tăng, xoay mình và hít thở cũng đau, đôi khi hơi thở ngắn, rêu lưỡi trắng, mạch Huyền.



Biện chứng: Ngực sườn là con đường thăng giáng của khí cơ, nếu ẩm ứ đọng ở ngực sườn, cản trở lưu thông đường thở gây nên đau ngực và khó xoay chuyển. Thủy ẩm dồn ngược lên Phế do đó ho và ngắn hơi, rêu lưỡi trắng, mạch Huyền là triệu chứng thủy ẩm ứ đọng trong cơ thể.



Điều trị: Công trục thủy ẩm.



Dùng bài Thập Táo Thang gia giảm. Phương này trục ẩm hạ mạnh, chỉ được dùng khi ẩm tà ủng thực mà chính khí chưa suy. Trong bài có Cam toại, Nguyên hoa, Đại kích, trục thủy mạnh, liều lượng nên dùng vừa phải. Nếu bệnh ở loại chính hư tà thực, có thể dùng Đình Lịch Đại Táo Tả Phế Thang hợp với Tam Tử Thang gia giảm.



Ẩm Ứ đọng ở Trường Vị



Chứng: Hình thể gầy ốm, ăn uống kém, trong dạ dầy có tiếng nước óc ách hoặc sôi, tiêu lỏng, sợ lạnh, nhất là vùng lưng, đôi khi chóng mặt, hoa mắt, hồi hộp, ngắn hơi, rêu lưỡi trắng, mạch Huyền Hoạt.



- Biện chứng: Tỳ Vị kiện vận mất chức năng cho nên ăn uống sút kém, thủy cốc không hóa ra chất tinh vi để nuôi dưỡng cơ thể cho nên gầy còm. Thủy ẩm đọng ở trong dạ dày hoặc chảy xuống ruột, không chuyển hóa được, uống vào dễ mửa hoặc bụng óc ách, sôi, tiêu lỏng. Thanh dương bị ẩm tà ngăn trở không phát huy được, cho nên sợ lạnh, chóng mặt, hoa mắt. Thủy ẩm tràn lên Tâm Phế, làm cho hồi hộp, ngắn hơi; Rêu lưỡi trắng, mạch Huyền Hoạt là hiện tượng hàn ẩm ứ đọng.



Điều trị: Ôn dương, lợi thủy.



Dùng bài Linh Quế Truật Cam Thang để lợi ẩm và ôn Tỳ dương. Trong bài có Phục linh vị đạm, có tác dụng thấm dẫn nước chảy xuống dưới; Quế, Cam thảo để ôn dương hóa khí; Bạch truật kiện Tỳ trừ thấp. Nếu nôn mửa, chóng mặt, thêm Bán hạ, Sinh khương đế hòa Vị, giáng nghịch. Dương hư nặng, có thể dùng thêm Can khương, Nhục quế để lấy tân ôn trợ dương, hiệu quả càng nhanh.



Bệnh tình khá nặng có triệu chứng vùng bụng chướng đầy, sôi bụng, táo bón, miệng khô, lưỡi ráo, rêu lưỡi trắng nhớt hoặc vàng tro, mạch Trầm Huyền, đó là ẩm tà đọng ở Trường Vị lâu ngày hóa nhiệt, điều trị theo phép lợi thủy, trục ẩm, dùng bài Kỷ Tiêu



Lịch Hoàng Hoàn gồm những vị cay đắng, có tác dụng tuyên tiết để tiêu thủy. Có đằng trước và đằng sau khiến thủy ẩm bài tiết theo đường đại, tiểu tiện.



Ẩm Tà Ứ Đọng Ở Bàng Quang



Chứng: Bụng dưới chướng đầy, tiểu tiện không thông, chóng mặt, hoa mắt, rêu lưỡi trắng, mạch Huyền Hoạt.



Biện chứng: Ẩm tà ứ đọng ở Bàng quang, khí hóa không lợi cho nên bụng dưới chướng đầy mà tiểu ít. Nước tràn lên trên thì gây nên chóng mặt, hoa mắt. Rêu lưỡi trắng, mạch Huyền Hoạt đều là chứng hậu của thủy ẩm ứ đọng.



Điều trị: Hóa khí, hành thủy.



Phương dược 1: Dùng bài Ngũ Linh Tán. Trong bài có Quế chi, Bạch truật để ôn dương hóa khí; Phục linh, Trư linh, Trạch tả để đưa nước chảy xuống, đồng thời có công hóa khí hành thủy.



Nếu bụng dưới co cứng cảm giác lạnh, suyễn, hơi thở ngắn, ớn lạnh, chân tay lạnh, lưỡi bệu mà nhuận, mạch Trầm Tế là chứng hậu của Thận dương hư suy, nên tăng cường sức ôn Thận, hóa ẩm. Dùng bài Ngũ Linh Tán có thể thêm Phụ tử, Nhục quế. Nếu bệnh nhẹ có thể dùng bài Thận Khí Hoàn điều trị tiếp tục.



Chứng Dật Ẩm ghi trong sách ‘Kim Quỹ Yếu Lược’ thì chứng trạng chủ yếu là đau nhức nặng nề toàn thân. Thậm chí chân tay phù thũng, căn cứ vào đó, có thể xếp Dật ẩm thuộc phạm vi thủy thũng. Sách ‘Y Tông Kim Giám’ cũng ghi: "Dật ẩm tức ngày nay gọi là phong thủy, bì thủy", đó là lý do không giới thiệu Dật ẩm trong ẩm chứng ở đây nhưng lại có ảnh hưởng đến nhau.



Tóm lại, ẩm chứng thuộc loại dương hư âm thịnh, ‘bản’ hư mà "tiêu thực. ‘Bản’ thuộc Tỳ Thận dương hư không vận hóa được chất tinh vi, ‘Tiêu là thủy ẩm ứ đọng. Còn kiện Tỳ ôn Thận là phép chính trị, đợi khi thủy ẩm tạm ổn, rêu lưỡi hóa dần, mạch chuyển Hư Nhược, vẫn cần phải ôn bổ Tỳ Thận, phù chính đã làm bền gốc để củng cố về sau: Đồng thời chú ý phòng ngừa ngoại tà xâm phạm, hạn chế rượu, thuốc và thức có mỡ, kết quả điều trị càng được nâng cao.



* LINH QUẾ TRUẬT CAM THANG



( Thương hàn luận)



Thành phần:



Bạch linh 12 - 16g



Quế chi 8 - 10g



Bạch truật 12g



Chích thảo 4 - 6g



Cách dùng: sắc nước uống chia 3 lần trong ngày.



Tác dụng: Kiện tỳ thẩm thấp, ôn hóa đàm ẩm.



Giải thích bài thuốc:



• Bạch linh kiện tỳ thẩm thấp lợi thủy là chủ dược.



• Quế chi thông dương ôn hóa thủy ẩm.



• Bạch truật kiện tỳ táo thấp.



• Cam thảo bổ tỳ ích khí điều hòa các vị thuốc.



Ứng dụng lâm sàng: Bài thuốc chủ trị chứng đàm ẩm, có triệu chứng lâm sàng: ngực sườn đau, chóng mặt hồi hộp, hoặc ho khó thở, rêu lưỡi trắng, mạch hoạt huyền, hoạt, hoặc trầm khẩn.



1. Trường hợp nôn ra đàm nước gia Khương Bán hạ để ôn hóa hàn đàm, giáng nghịch chỉ ẩu; đờm nhiều gia Trần bì lý khí hóa đàm; nếu tỳ hư gia Đảng sâm ích khí bổ tỳ.



2. Trường hợp thấp tả do tỳ dương hư kết hợp với Bình vị tán để tán thấp chỉ tả.



[/QUOTE]