Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ
Chương 52 : Gặp gia trưởng
Ngày đăng: 21:51 18/04/20
Liễu Phi Dương chú ý tới, Dương Sóc làm sao lại không chú ý tới.
Thiếu phụ kia sau khi nghìn ân vạn tạ liền ôm đứa nhỏ đi, nhưng mà cô không chú ý có mấy người ngầm đi theo…
Dương Sóc nhàn nhạt cho Liễu Phi Dương một ánh mắt, Liễu Phi Dương hiểu ý, lôi kéo Trương Quân không để lại dấu vết đi theo thiếu phụ kia. Tên ngu ngốc Trương Quân còn có chút không rõ vì sao Liễu Phi Dương lôi kéo mình.
Liễu Phi Dương trừng mắt với cậu ta, lạnh lùng nói: “Đừng nói nhảm, đi theo tôi.”
Vì vậy, Trương Quân chỉ có thể đi theo. Mặc dù vẻ mặt vẫn có chút nghi hoặc.
Mà bên này chỉ còn lại một mình Dương Sóc, có hai người ngóng nhìn một chút, cuối cùng lựa chọn Dương Sóc lạc đàn. Mặc dù mì ăn liền là lấy ra từ trong ba lô Trương Quân, nhưng cũng không khó nhìn ra trong ba người thì Dương Sóc là người cầm đầu.
Cho nên, nếu ngay cả trong tay thủ hạ cũng có thứ tốt, vậy đừng nói chi là người cầm đầu.
Vì vậy, hai người kia đem ánh mắt thả trên người Dương Sóc, nhưng người này y phục sạch sẽ, một chút cũng không giống bộ dáng chạy nạn tới đây, hơn nữa phương hướng vừa rồi bọn họ đi tới, hình như là đại sảnh giao dịch dong binh. Cho nên… gã nhiều lắm là người thám thính.
Người này, rất có thể là dị năng giả, nếu là dị năng giả thì chỉ dựa vào hai người bọn gã là không đối phó được, phải trở về liên hệ với lão đại.
Vì vậy, hai người liếc nhau một cái, một người trong đó nhanh chóng chạy đi, một người khác lưu lại tiếp tục giám thị Dương Sóc, mà đối với hết thảy, Dương Sóc thấy ở trong mắt, lại phảng phất như cái gì cũng không phát giác.
“Cậu là Dương Sóc Dương tiên sinh sao?” Đương khi Dương Sóc xoay người, thời điểm đôi khi cú ý mấy quán ven đường, một giọng nam vang lên bên tai hắn. Là giọng nam thanh niên, âm sắc mang theo lễ phép.
Dương Sóc híp híp mắt, không dấu vết dò xét người đột nhiên xuất hiện, đối với thân phận đối phương cũng rất nhanh đã có suy đoán.
Có điều cho dù như vậy, nhưng Dương Sóc không biểu hiện ra chút nào, hắn chỉ nhàn nhạt nhìn về phía thanh niên, “Có việc?”
“Lão gia nhà chúng tôi cho mời.” Thanh niên ngược lại nói trắng ra.
Dương Sóc giống như cười mà không phải cười nhìn thanh niên, “Lão gia nhà các cậu? A, kia thật không biết lão gia nhà các cậu là nhân vật phương nào?” Cái vẻ mặt như cười như không kia còn mang theo chút châm chọc.
Thanh niên giống như hoàn toàn không nhìn ra Dương Sóc châm chọc, ở trên mặt vẫn như cũ duy trì nụ cười hoàn mỹ.
Lời này, đương nhiên là châm chọc, cũng cho thấy ông căn bản không tin lời Dương Sóc.
Dương Sóc khẽ cười khổ. “Ông nội, con biết lời con nói hiện tại có lẽ ngài không tin, nhưng con thật lòng, giao cho thời gian kiểm chứng đi. Lúc này, con không thể rời khỏi em ấy, Cố Diễm là cháu ngài, tính tình em ấy ngài cũng biết, em ấy tuyệt đối sẽ không thả cho con rời đi, bằng không, em ấy sẽ không đến một tháng sau tận thế mới về tới đây, em ấy vừa trở về, việc cần phải làm có rất nhiều, về phần con, cũng không muốn ở thời điểm này gây thêm phiền toái cho em ấy.” Dương Sóc nói rất thành khẩn, nhưng hào quang nơi đáy mắt Cố lão gia tử hiển nhiên lại càng không vui.
“Cậu trái lại rất tự tin, thiếu một mình cậu, cháu ta không phải là cháu nữa à?”
Dương Sóc nghe vậy thần sắc bắt đầu nghiêm túc, hắn nhẹ gật đầu, bình tĩnh nhìn ông cụ trước mặt. “Đúng thế ông nội, thiếu con, Diễm sẽ điên, khi đó, Cố gia sẽ không ràng buộc em ấy được. Con không phải đang nâng bản thân lên, nhưng mà ông nội, thời gian lâu dài ông sẽ rõ, con nói đúng sự thật, Con biết con nói như vậy ông nội sẽ càng mất hứng, chỉ là ông nội, chúng ta đều là người Diễm quan tâm, cho nên con hy vọng dù cho ngài không thích con, nhưng nể mặt Diễm nhường nhịn một chút… con cũng sẽ cố gắng hết sức khiến ông nội thích mình.”
“Ha ha.” Cố lão gia tử cười to, châm chọc vô cùng, “Khiến ta thích? Cậu quả nhiên quá tự đại rồi!”
Dương Sóc không nói gì nữa, chỉ cười khổ.
Một lát sau, Cố lão gia tử lạnh lùng phất tay áo, “Được rồi, ta mệt mỏi, hôm nay cứ như vậy, cậu ra ngoài trước đi.”
Dương Sóc nhẹ gật đầu, “Dạ ông nội, con đi đây, hẹn gặp lại.”
Mở ra cửa thư phòng, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đợi ở bên ngoài, khóe miệng Dương Sóc cong lên thành một nụ cười dịu dàng.
“Diễm. Sao em lại tới đây? Không tiến vào?” Quả nhiên là lo lắng cho mình, vốn người này muốn bí mật làm việc một đoạn thời gian đi? Nhưng hiện tại xem ra không thể rồi.
Bản thân, hình như lại rước lấy phiền toái cho Cố Diễm, có điều, cũng không trách hắn được, ai bảo lão gia tử cho mời bản thân căn bản không cự tuyệt được chứ? Cho nên, đành phải tới đây.
Có điều người này cũng thật ngốc, biết rõ lão gia tử sẽ không làm gì mình, sao y còn tha thiết chờ mong mà chạy tới? Chỉ vì muốn nhìn một chút xem mình có tốt hay không? Ông nội của y y còn có thể không hiểu hay sao?
Ánh mắt Cố Diễm đảo qua toàn thân Dương Sóc, thấy đối phương không thiếu cọng lông sợi tóc nào, lúc này mới nhẹ gật đầu, “Đến xem mà thôi, anh nói chuyện với ông nội, em không vào quấy rầy.”
Dương Sóc thởi dài, dắt tay Cố Diễm, “Nói xong rồi, đi thôi, tiễn anh trở về.”
Cố Diễm gật đầu, không hỏi cái gì, hai người chỉ nắm tay nhau đi ra ngoài….