Trang Hiệp Khách

Chương 11 : Trang hiệp khách - Hồi 11

Ngày đăng: 21:51 18/04/20


Từ lúc rời phủ Cao Kiều Quang trở về, Sơn Điền Anh Minh luôn đề cao cảnh giác, gia tăng việc canh gác sơn trang cẩn mật tối đa, có thể nói là

tới mức “báo động”, thi hành triệt để phương pháp “nội bất xuất, ngoại

bất nhập”. Họp cả nhóm “Tam Kiệt” gồm Đức Xuyên Thắng, Mộc Thôn Thanh và Lâm Cát Lang lại, Sơn Điền Anh Minh hỏi :



- Theo ba vị huynh đệ, ai là thủ phạm đã giết chết Thanh Thủy Đô và Cao Kiều Quang, với mục đích gì?



Đức Xuyên Thắng chẳng cần nghĩ ngợi, nói ngay :



- Nếu đúng như lời đồn về Kiều Bản Dũng và Cát Điền Thiên Hương Tử ra

thì còn ai có bản lãnh đó. Mục đích dĩ nhiên là muốn cô lập Trang chủ vì hai người Thanh Thủy Đô và Cao Kiều Quang từ xưa đến nay vẫn thân với

Trang chủ, luôn ủng hộ sát cánh bên Trang chủ.



Lâm Cát Lang gật đầu :



- Tôi cũng nghĩ như vậy. Vào ra những nơi ấy nếu không phải người có bản lãnh phi phàm thì đã chết mất xác rồi còn gì.



Mộc Thôn Thanh nói :



- Ngoài Kiều Bản Dũng và Cát Điền Hương Tử thì còn Sơn Bản Nhất Lang là

người có bản lãnh có thể vào ra hai chỗ kia như chỗ không người để hạ

sát hai người kia.



Lâm Cát Lang bàn :



- Mộc Thôn huynh nói đúng về điểm bản lãnh của Sơn Bản Nhất Lang. Nhưng

nếu Sơn Bản Nhất Lang giết hai người kia tức là thuộc loại người phản

chủ rồi còn gì!



Đức Xuyên Thắng nói :



- Nhưng biết đâu...



Nói tới đây Đức Xuyên Thắng lại ấp úng, không biết mình đang nói gì nữa. Sơn Điền Anh Minh cười :



- Dù là thế nào, trước mắt, cái chết của hai người kia thật bất lợi cho

chúng ta vô cùng, vì Điền Trung Tấn đỡ được hai cái gai. Tôi thấy rất có thể Điền Trung Tấn sai hai người Kiều Bản Dũng và Cát Điền Thiên Hương

Tử ra tay hại hai người kia. Mặc dù chưa được biết hai cao thủ trên lợi

hại thế nào, nhưng tôi tin Sơn Bản Nhất Lang không có nhìn sai người,

không đánh giá sai cường địch chút nào. Nếu ba vị huynh đệ gặp phải họ

thì chớ khinh xuất mà nghênh chiến.



* * * * *



Sơn Bản Nhất Lang vẫn tiếp tục việc dạy dỗ Hải Đẩu, nhưng cũng không

ngoài việc bảo vệ thằng bé. Thuận Tử luôn ở bên cạnh săn sóc con, cũng

như lo việc trà nước cho Sơn Bản Nhất Lang theo chỉ thị của trượng phu

[1] nàng. Nói về việc bảo vệ vợ con, Sơn Điền Anh Minh tin tưởng Sơn Bản Nhất Lang hơn ai hết cho nên ông ta không muốn chàng nhúng tay vào bất

cứ việc nào khác.




- Xin Đường chủ đứng yên và im lặng cho!



Thuận Tử nấc lên từng hồi mà không nói thêm được lời nào nữa. Sơn Điền

Anh Minh vừa thấy Sơn Bản Nhất Lang liền chạy ngay tới mừng, hỏi thăm :



- Nghĩa đệ đã về bình an đó hả? Ta mừng quá!



Vừa thấy Sơn Điền Anh Minh, Hải Đẩu chạy tới lăn sả vào lòng ông ta. Hai cha con mừng mừng, tủi tủi. Mừng cha xong, Hải Đẩu nhìn thấy mẹ bị kềm

chế bởi Mộc Thôn Thanh thì vừa đau lòng, vừa tức giận, hét lên :



- Mộc Thôn Thanh thúc thúc! Cha mẹ ta xưa nay coi trọng chú, trọng đãi

chú mà chú lại phản bội uy hiếp mẹ ta như thế hả? Chú còn chút tín nghĩa hay liêm sỉ hay không? Mau thả mẹ ta ra!



Mộc Thôn Thanh quát lớn :



- Thiếu chủ nếu muốn Đường chủ bình an vô sự thì xin im lặng ngay!



Đức Xuyên Thắng và Lâm Cát Lang nghe nói càng thêm tức giận, không ngớt

buông lời nhục mạ Mộc Thôn Thanh, gươm tuốt sẵn cầm trên tay như sẵn

sàng xuất thủ nhưng không dám bước tới gần vì sợ Mộc Thôn Thanh hoảng sợ làm liều thì nguy cho Đường chủ của mình.



Về phần Sơn Bản Nhất Lang, từ lúc mới về thấy cả Trang chủ lẫn Đường chủ đều hỏi thăm mình trước khi hỏi con trai họ, chàng cảm động vô cùng.

Chàng vui mừng khi nhìn cảnh hai cha con Sơn Điền Anh Minh đoàn tụ,

nhưng vô cùng xót xa khi nhìn thấy Thuận Tử bị Mộc Thôn Thanh uy hiếp.

Trước cảnh “liệng chuột sợ bể đồ”, Sơn Bản Nhất Lang cảm thấy lúng túng, chưa biết tìm cách nào để cứu Thuận Tử.



Sơn Bản Nhất Lang bước ra hướng về phía Mộc Thôn Thanh nói :



- Mộc Thôn Thanh! Ta biết kẻ ngươi muốn giết là ta chứ không phải Đường

chủ. Mau thả người ra ngay, có gì ta sẽ tính riêng với ngươi!



Mộc Thôn Thanh cười, nói :



- Chính ta cũng đang muốn nói chuyện với Sơn Bản Nhất Lang đây để cho mọi việc rõ ràng phân minh đâu đó.



--------



[1] Trượng phu: chồng.



[2] Tiểu dạ: ăn đêm.



[3] Hoa viên: vườn hoa.



[4] Yuki: Hân, tên Nam, đừng lầm với Yuki (Tuyết) tên Nữ.



[5] Hara-kiri.