Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1436 : Lai Mạn tới không chậm

Ngày đăng: 09:33 19/04/20


Phương Giải xuống xe ngựa, đứng ở ven đường nhìn đội ngũ đi qua, trong lòng đầy cảm xúc. Hạng Thanh Ngưu cưỡi một con lừa không biết kiếm ở đâu đi tới, nhìn Phương Giải, hỏi:



- Cảm ngộ ra gì à?



Phương Giải nhìn y:



- Vật cưỡi không tồi.



Hạng Thanh Ngưu gật đầu đắc ý nói:



- Nhìn khắp đại quân, chỉ có ta là độc nhất vô nhị.



Phương Giải lắc đầu:



- Là con lừa độc nhất vô nhị.



Hạng Thanh Ngưu rất ít khí thắng khi đấu võ mồm với Phương Giải, cho nên không tiếp tục ở đề tài này nữa:



- Nhìn vẻ hồn bay phách lạc của ngươi, có phải vừa bị lão già kia mắng phải không? Ngươi đã là nhân vật lớn rồi, nói chuyện với tù binh cả ngày mà còn rơi vào thế hạ phong, thật là kém cỏi. Nếu không ngươi tới Nhất Khí Quan làm đồ đệ của ta đi, ta sẽ dạy ngươi tìm ra phương hướng của nhân sinh.



Phương Giải không để ý tới y, im lặng một lát mới mở miệng nói:



- Ngươi từng có kinh nghiệm trò chuyện vui vẻ với một người xa lạ ở một nơi xa lạ không?



Hạng Thanh Ngưu cẩn thận nghĩ một lát rồi gật đầu nói:



- Chưa từng. Lúc trước khi gặp người lạ, câu đầu tiên của ta thường là lừa gạt người ấy. Mà ngươi là một trong những người bị ta lừa.



Tâm cảnh của Phương Giải lập tức bị Hạng Thanh Ngưu phá hư. Hắn lườm Hạng Thanh Ngưu một cái, kéo y xuống khỏi lưng con lừa:



- Vì sao những kẻ mặc đạo bào như ngươi đều thích cưỡi lừa vậy?



Hạng Thanh Ngưu hỏi:



- Còn có ai như ta à?



Phương Giải bỗng nhiên tỉnh ngộ, thần thoại mà mình quen thuộc là trí nhớ của kiếp trước.



- Vì nghèo mà thôi.



Hạng Thanh Ngưu không phát hiện sự thay đổi trong ánh mắt của Phương Giải. Y cười cười, hai người sóng vai mà đi.




Kha Khắc Bác cung kính đứng một bên nhận lấy quân báo đọc một lúc, sau đó đáp:



- Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, đây là Mộc Quảng Lăng muốn mượn lực lượng của bệ hạ để diệt trừ đối thủ của y. Cho nên có thể khẳng định rằng Mộc Quảng Lăng sẽ không nhúng tay vào, mà quan sát quân đội của bệ hạ quyết chiến với Hắc Kỳ Quân. Đợi cho đôi bên phân ra thắng bại, y mới ra tay. Giống như tục ngữ của người Hán:”Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi”.



Lai Mạn bật cười:



- Tuy ta chưa từng gặp cái tay Mộc Quảng Lăng kia, nhưng từ điểm này có thể nhìn ra được y không phải là đối thủ mạnh mẽ gì. Y tưởng rằng ta và Hắc Kỳ Quân như trai cò. Những kẻ khinh thường đối thủ, kết quả đều phải hối hận.



- Kha Khắc Bác!



Lai Mạn hỏi:



- Ngươi đoán xem, hiện tại di chuyển tới Mã Lan Sơn, là ý của Mạc Khắc Tư hay là Plens?



Kha Khắc Bác không hề do dự đáp:



- Mạc Khắc Tư!



Lai Mạn gật đầu, ngữ khí hơi chút trách cứ:



- Mạc Khắc Tư là một người trẻ tuổi tài năng, ít nhất y vẫn giữ được khiêm tốn và cẩn thận. Nhưng so với Plens, y vẫn còn kém quá xa. Kha Khắc Bác, ngươi thay ta viết một bức thư gửi cho Plens, dùng tốc độ nhanh nhất đưa tới Mã Lan Sơn. Nói cho ông ta biết, nếu quân đội của Mạc Khắc Tư thất bại, thì đội quân Hắc Khiên Ngưu Hoa của ông ta cũng tàn theo.



Kha Khắc Bác biến sắc.



Lai Mạn rất ít khi nói với vẻ nghiêm khắc như vậy. Mà một khi nói, y chắc chắn sẽ làm được.



- Tuy Plens giảo hoạt, nhưng ông ta sẽ không vứt bỏ lợi ích của đế quốc sang một bên.



Kha Khắc Bác vội vàng nói:



- Ông ta có thể để Mạc Khắc Tư lên đầu chiến tuyến, nhưng sẽ không ngồi yên mà không quan tâm. Tuy thuộc hạ không thích ông ta, nhưng về phương diện này ông ta vẫn đáng tin cậy.



Lai Mạn trầm mặc, không nói ra lo lắng của mình cho lão thần giảo hoạt chẳng kém gì Plens này. Plens đánh ở Đông Cương lâu như vậy, đã tiếp xúc với vùng đất giàu có này lâu như vậy, có lẽ lão già kia đã thay đổi. Lúc đầu Lai Mạn chỉ cho rằng là do Plens cẩn thận, nhưng chiến sự Đông Cương càng về sau khiến y phát hiện, sở dĩ Plens tiến độ chậm như vậy, tuyệt đối không chỉ vì cẩn thận.



- Ta đã hạ lệnh chiêu mộ 30 vạn binh lính từ công quốc Plens.



Lai Mạn bỗng nhiên nói một câu, sau đó nhắm mắt không nói gì nữa.



Sắc mặt Kha Khắc Bác lập tức trở nên khó coi, một câu này khiến cho ông ta suy nghĩ rất nhiều. Ông ta âm thầm hy vọng Plens chớ có làm gì quá mức.