Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 146 : Bị bắt cóc

Ngày đăng: 16:04 18/04/20


Bùi Tử Ninh cắn chặt môi, bạn gái anh ta trời sanh tính đơn thuần, cô với Lạc Lạc thì tâm tư xấu xa sao?



Ha ha ha...



Sau đó không đợi Bạch Trì Đình nói xong, thì lôi kéo Tần Lạc đi, ngay cả liếc mắt cũng không cho Bạch Trì Đình, hoàn toàn coi anh ta như người xa lạ.



Bạch Trì Đình há miệng, lời đến khóe miệng rốt cuộc không nói ra được, ánh mắt Bùi Tử Ninh quá lạnh lùng, giống như hắt cho anh ta một chậu nước đá...



Chẳng lẽ giữa bọn họ, thật sự đã đến độ xung khắc như nước với lửa sao?



Sau khi Bùi Tử Ninh cùng Tần Lạc đi xa, An Khả Khả không nhịn được oán giận nói: “Anh Đình, chị xinh đẹp tóc ngắn vừa rồi kia nhìn rất quen mặt, hơn nữa ánh mắt nhìn anh rất kỳ quái, chẳng lẽ hai người quen biết?”



Bạch Trì Đình nhìn thoáng qua bóng lưng Bùi Tử Ninh: “Cô ấy là bạn gái trước của anh.”



An Khả Khải kinh ngạc há to miệng chữ “o”: “Không thể nào! Anh Đình với bạn gái trước trở thành kẻ thù?”



Vẻ mặt Bạch Trì Đình đầy vạch đen, kẻ thù?



Cái từ này thiệt thòi cho Khả Khả nghĩ ra, nhưng cũng coi như rất chuẩn xác.



Năm đó quả thật là mình có lỗi với cô ấy, lần này trở về vốn định tìm cơ hội nói rõ ràng với cô ấy, kết quả... Dường như càng ầm ĩ hiểu lầm càng lớn.



Ài...



“Đi thôi!”



“Anh Đình, anh sẽ không nhớ mãi không quên với bạn gái trước chứ?”



“Trẻ con biết cái gì?”



“Hừ! Em là con gái đương nhiên biết rõ.”



“...”



****



Sau khi đi xa, Tần Lạc kéo bạn tốt lại, lo lắng nói: “Tử Ninh, cậu không sao chứ?”



Lúc này bước chân Bùi Tử Ninh mới máy móc dừng lại: “Không sao.”



Tần Lạc cầm tay bạn tốt: “Có chuyện gì không cần cậy mạnh, tình cảm vốn là một môn học vấn rất sâu, ai cũng không có một công thức trước.”



Bùi Tử Ninh tìm chỗ ghế đá ngồi xuống: “Trước không gặp anh ta, mình cho rằng đã hoàn toàn buông xuống, nhưng lại gặp được, mình sẽ không tự chủ được mà bị anh ta ảnh hưởng.”



Dừng một chút: “Lạc Lạc, cậu nói mình có bị coi thường không?”



Tần Lạc lắc đầu: “Không chỉ là cậu, bất kỳ người phụ nữ nào gặp vấn đề tình cảm đều không làm dứt khoát như thế, sở dĩ cậu vẫn canh cánh trong lòng chỉ vì Bạch Trì Đình đã từng không từ mà biệt.”




Cô đột nhiên hoảng sợ, chẳng lẽ là bờ biển?



Những người này dẫn cô đến bờ biển để làm gì? Làm sao mà bọn họ biết mình dừng ở ga Cao Thiết?



Đột nhiên, xe ngừng lại, cửa mở xe, ngay sau đó một bàn tay bắt lấy cánh tay của cô, cô liều mạng vùng vẫy, nhưng vô dụng, vẫn bị kéo ra ngoài, bởi vì mắt bị che, không nhìn thấy đường, đầu khó tránh khỏi bị đụng.



“Cẩn thận một chút, đỡ cô ta, đừng làm bị thương.”



Tần Lạc nghĩ đầu năm nay bọn cướp văn minh như vậy sao?



Kết quả liền nghe anh ta lại phun ra một câu: “Cô ta bị thương, thì không có cách nào ăn nói.”



Trong lòng Tần Lạc sợ hãi dâng lên, ăn nói với người nào?



Lời này có nghĩa là không bắt cóc nhầm, nhưng mình từ lúc nào thì đắc tội với người khác!



Tần Lạc bị kéo một đường đi về phía trước, trong lòng cô càng lo lắng không yên, một nỗi sợ hãi không biết khiến cho cô giống như chim sợ cung bắn.



Sau khi bị mang đến một nơi, tiếng bước chân của những người đó dần dần đi xa, như là rời đi.



Yên tĩnh vài giây, có người đi về phía cô.



Bốn phía rất an tĩnh, ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng sóng biển vỗ vào bờ cát.



Nhưng giờ phút này, Tần Lạc không có một chút tâm tình thưởng thức phong cảnh, mắt, miệng với tay đều bị trói chặt, chỉ có thể dựa vào lỗ tai để nghe âm thanh.



Cô cảm thấy bất lực, bàng hoàng...



Liều mạng muốn tránh thoát, cũng không dùng sức được.



Không bao lâu, cô bị mang đến trên một con thuyền, sở dĩ xác định là trên thuyền, là vì lúc bước trên nó cô cảm giác được đong đưa...



Ngay sau đó, tiếng bước chân đám người kia dần dần đi xa.



Lại có một người qua đây, mặc dù bên tai tất cả đều là tiếng sóng biển, mắt bị bịt kín nhưng cô vẫn có thể cảm giác được có người đến gần.



Người nọ bỗng nhiên sờ lên mặt cô, nhẹ nhàng vuốt ve, hơi mờ ám.



Tần Lạc rất sợ hãi, cô đã đầy bi thương, chẳng lẽ còn bị người lấy phương thức biến thái này làm bẩn?



Bỗng dưng, vải bịt miệng bị anh ta lấy ra.



Nhưng tiếp theo là ngón tay xâm phạm cô, lòng ngón tay vuốt ve môi hồng của cô, hơi thở đàn ông cũng càng ngày càng gần.



Bỗng nhiên, cô cảm thấy có chút quen thuộc.