Trời Sinh Một Đôi
Chương 170 : Mua dây buộc mình
Ngày đăng: 14:03 30/04/20
“Cái gì?” Điền thị đứng dậy đột ngột: “Ngươi lặp lại lần nữa?”
Biểu tình của Điền thị dữ tợn khiến Vân Yến giật mình, không tự chủ được lùi về sau một bước.
Điền thị đi tới trước mặt Vân Yến, khó nén lửa giận: “Ngươi nói Đại nãi nãi đè Điền ma ma? Điền ma ma rốt cuộc thế nào?”
Vân Yến sợ đến mức sắp phát khóc.
Thảo nào Vân Liễu sống chết cũng không chịu đến đây, thì ra Nhị phu nhân bình thường nhìn rất ôn hòa lại hung dữ như vậy!
“Điền ma ma……vẫn hôn mê trên mặt đất, nhưng Nhị phu nhân yên tâm, Đại nãi nãi nhà chúng ta đã phái người đi mời đại phu….”
Điền thị sắp tức đến ngất xỉu.
Bà yên tâm cái rắm ấy, Chân thị có phải con quỷ đòi mạng không vậy, thế nào lại không ngã chết nàng ta lại đè bà vú!
Tiểu chân, nhất định là khắc tinh của bà!
Sự căm hận lóe lên trong mắt Điền thị rồi biến mất, Vân Yến thấy vậy thầm sợ run cả người.
Nhị phu nhân thật đáng sợ, nàng phải về Thanh Phong đường!
Nhưng có lẽ là quan tâm quá mức, Điền ma ma là bà vú của Nhị phu nhân.
Điền thị lo lắng cho thương thế của Điền ma ma, cố tự trấn định, dẫn người đến Thanh Phong đường.
Vừa vặn gặp đại cô nương La Tri Nhã đi ra ngoài, có chút kỳ quái: “Mẹ, làm sao vậy, mẹ đi đâu.”
Sắc mặt Điền thị hòa hoãn một chút: “Đi Thanh Phong đường.”
Nghe ba chữ này, tim La Tri Nhã nảy lên, ẩn hàm mong chờ hỏi: “Mẹ đến Thanh Phong đường có chuyện gì?”
Điền thị trầm mặt: “Chân thị đánh đu trong sân bị ngã.”
“A, Đại tẩu không sao chứ?” Mắt La Tri Nhã lóe lóe.
Điền thị cắn răng, nhưng lại sợ Vân Yến nhìn ra bà ghét Chân Diệu sẽ lan truyền ra ngoài, chỉ đành gắt gao nhịn xuống, chậm rãi nói: “Không việc gì.”
La Tri Nhã buông mi, che khuất tâm tình khác thường, bên môi lại cười nói: “Không việc gì là tốt rồi.”
“Chân thị ngã lên người Điền ma ma, ta qua nhìn tình huống một chút.”
La Tri Nhã kinh ngạc, quên che giấu tâm tình: “Làm sao có thể?”
Sao lại trùng hợp như vậy?
“Lão phu nhân, trong phủ xảy ra loại chuyện này, nhất định phải tra rõ ràng!” Điền thị cả giận nói.
Thân mình La Tri Nhã run lên.
Lão phu nhân nhìn Điền thị đầy thâm ý, thấy thần sắc bà ta không giống giả bộ, thầm nghĩ mình nghĩ nhiều rồi.
Điền thị còn trẻ, là con dâu còn muốn đề phòng không bị đoạt quyền, đối với cháu dâu như vậy cũng xem như không tệ.
Đem nghi ngờ tạm đặt sang một bên, gật đầu nói: “Không sai, Điền thị, vợ đại lang bị thương ở chân, hành động không tiện, từ mai con lại tiếp tục quản gia. Chuyện xích đu giao cho con điều tra.”
“Vâng, con dâu biết rồi.”
Quyền quản gia rốt cuộc về tay, Điền thị lại không vui vẻ như vậy.
Vừa nhận lại quyền lại phải tra loại chuyện này, vẫn không thể tùy tiện có lệ, thật là bực bội!
“Được rồi, vợ đại lang, cháu nghỉ ngơi cho tốt, giải tán đi.” Lão phu nhân đứng lên.
La Tri Nhã theo Điền thị đi Hinh Viên, cho hạ nhân lui xuống rồi nói chuyện này ra.
Điền thị trừng mắt há miệng: “Nguyên Nương, sao con lại làm chuyện này!”
La Tri Nhã buồn phiền: “Mẹ, con thực rất giận đại tẩu từ khi gả vào liền chèn ép mẹ khắp noi, lẽ nào mẹ không phát giác sao, ngay cả Đại ca cũng không thân cận với mẹ và phụ thân như trước, đối với con cũng xa cách.”
Điền thị nghe xong gật đầu.
Đúng vậy, Đại lang quả thực xa cách với nhà bà.
Chẳng lẽ hắn phát giác gì sao?
La Tri Nhã cố tự nói: “Điều này không phải nữ nhi nhất thời xúc động, là vận khí Đại tẩu quá tốt mà thôi. Nếu lúc đó Đại tẩu bị thương nha hoàn này hoảng loạn ai còn chú ý đến xích đu đây, thần không biết quỷ không hay mài mài sợi dây một chút, còn ai có thể nhìn ra xích đu bị người động tay chân. Không ngờ Đại tẩu lại không hề việc gì, nha hoàn này báo tin, còn có người mời đại phu, người trông coi Điền ma ma, còn nhớ kiểm tra xích đu, mẹ nói đây không phải thiên ý sao!”
“Nguyên Nương, con cho người khác ra tay?”
La Tri Nhã thì thầm hai câu bên tai Điền thị.
Buổi chiều, Thanh Phong đường không thấy bóng dáng một nha hoàn nào, một canh giờ sau, một thi thể được tìm thấy.
La Thiên Trình vừa từ nha môn trở về, vào trong phủ thấy bầu không khí trong hậu viện có chút lạ.
Ngăn một nha hoàn đang đi vội vã lại hỏi, nha hoàn kia chòa hỏi một cái sau đó chần chờ nói: “Bẩm Thế tử gia, sáng nay đại nãi nãi đu xích đu bị ngã……”
Còn chưa nói xong đã chỉ thấy Thế tử gia luốn tỉnh táo chạy về phía Thanh Phong đường.