Trời Sinh Một Đôi

Chương 351 : Đây mới gọi là uy hiếp

Ngày đăng: 14:06 30/04/20


Edit: Trần Phương

Beta: Sakura



“Đều câm miệng!” Chân Nghiên và Chân Diệu vội vàng chạy tới, Chân Nghiên quát một tiếng.



Hai tỷ muội nàng đều được gả tốt, hạ nhân đều mắt cao hơn mũi, nào có thể không biết, lập tức yên lặng.



Chân Nghiên quyết định dứt khoát: “Đều theo ta đi!”



Chân Diệu lặng lẽ nhắc nhở: “Chuyện này vẫn nên nói thẳng cho Đại bá nương đi, không cần nói với tổ mẫu.”



Chân Nghiên vui vẻ gật đầu, rốt cuộc muội muội đã hiểu chuyện, ngày vui mừng như thế này, nếu tổ mẫu biết loại chuyện phiền lòng này không tức muốn ngất mới là lạ.



Minh Hoa uyển, lá cây ngô đồng đã ngả vàng, bị gió thổi tung phủ lên đường đá, bước lên nghe lạo xạo, an tĩnh trầm trọng, giống như tâm tình giờ khắc này.



Tưởng thị nhìn người quỳ dưới đất, sắc mặt tái xanh.



“Đại bá nương, ngài yên tâm, người đều ở đây, không có ai khác thấy.” Chân Nghiên ngồi dưới nói.



Loại chuyện này ở nhà mẹ đẻ lại bị cô nãi nãi bắt gặp, thật không phải chuyện vinh quang gì.



“Trước đỡ Kiều gia cô nương sang phòng bên chỉnh lý lại một chút.” Tưởng thị nói đến đây dừng một chút, dặn nha hoàn bên cạnh: “Mời Nhị phu nhân đến.”



Kiều gia cô nương này là thứ nữ của tỷ tỷ bên nhà mẹ đẻ của Lý thị, Lý gia trước giờ đối xử không lạnh không nhạt với Lý thị, nhưng từ lúc Nhị thúc vào kinh, nhậm chức tả thông chính, hai bên dần dần qua lại nhiều hơn.



“Đây rốt cuộc là chuyện gì?” Tưởng thị mở miệng hỏi nha hoàn quỳ trên mặt đất.



Nha hoàn kia hoa dung thất sắc, quỳ trên đất lạnh run, ngay cả giọng nói cũng run rẩy: “Mấy cô nương cùng nhau chơi tửu lệnh, cô nương thua vài lần, tửu lượng có hạn, uống nhiều rồi. Bảo nô tỳ đỡ đi nghỉ, sau lại dần dần đi xa, cô nương có chút khó chịu không đi được. Để nô tỳ quay lại gọi người đến, ai ngờ nô tỳ mang người trở về, liền thấy……”



Nàng quỳ trên đất, cả người run lên, không dám nói tiếp.



Tiểu tử đó tuy chưa làm được gì, nhưng hắn đã ngồi xuống, tay chạm vào người cô nương, nếu truyền ra ngoài, danh tiếng cô nương xong rồi!



Nàng là nha hoàn thiếp thân của cô nương, nếu cô nương bị hủy, nàng có thể có kết quả gì tốt!


Bà không định gặp thứ muội này, chỉ tiếc nhân tình qua lại, không phải tùy theo ý thích.



Lý phu nhân đột nhiên trở mặt, Lý thị giật mình.



Có cơ hội tốt như vậy, tam tỷ này của bà vậy mà không cần? Chỉ là một thứ nữ, danh tiếng ngại gì, có thể kết thân với giải nguyên tiền đồ vô lượng, đằng sau còn có Nam Hoài Tưởng gia và An bá phủ, cái này chẳng lẽ không có lời sao?



“Tưởng phu nhân, ta trước đưa tiểu nữ về.”



Tưởng thị bảo nha hoàn mời Kiều cô nương đi ra.



Vừa thấy Lý phu nhân, Kiều cô nương run rẩy cả người, thấy bà nghiêm mặt muốn đưa nàng ta đi, lập tức ngây ngốc, khóc lóc nhìn Lý thị: “Dì, dì phải làm chủ cho cháu!”



“Làm chủ cái gì cho cháu?”



Kiều cô nương cắn môi hạ quyết tâm: “Mẫu thân, dì nói không sai, lúc đó ở cùng gã sai vặt còn có Tưởng công tử, chỉ là thấy nữ nhi giãy dụa, gã sai vặt sợ chủ tử gặp phiền phức mới nhanh chóng khuyên Tưởng công tử rời đi!”



Lúc đó nàng khẽ mở mắt cũng thấy Tưởng giải nguyên, bộ dáng kia của hắn rõ ràng là say, sợ rằng không chút ký ức, thực sự bị dính vào chính hắn sợ rằng cũng không xác định.



Nha hoàn kia vốn là tâm phúc của nàng, tự nhiên nói giống nàng, về phần gã sai vặt, dù có phản bác, có lời này của nàng, cũng chỉ có thể là thay chủ tử giải vây, có dì ở đây, không sợ việc này không thành.



Thấy Kiều cô nương ăn nói bừa bãi, Tưởng thị cố nén giận nói: “Đưa những người đó vào.”



Không ngờ Chân Diệu đã mở miệng: “Đại bá nương, những hạ nhân kia còn chưa nhất thiết phải đưa vào, đây không phải lúc giảng đạo lý.”



Ngươi giảng đạo lý với nàng, nàng đùa giỡn lưu manh a!



Việc này không giải quyết nhanh, một ngày lan truyền ra, ba người thành hổ, bảo sao hay vậy, thế nào cũng là một loại tổn thương với Tưởng biểu ca, nói không chừng thật đúng bị người nhân cơ hội dựa vào cũng không chừng.



Chân Diệu đi tới trước mặt Kiều cô nương, tát một cái.



Mọi người nháy mắt sợ ngây người.



Nàng lại không nhanh không chậm hỏi: “Kiều cô nương, có hai lựa chọn, một là gã sai vặt thấy ngươi ngủ ở đó, qua nhìn một chút, một là gã sai vặt thấy ngươi ngủ, nhân cơ hội phi lễ, trùng hợp bị ta và tỷ tỷ thấy được. Trước khi ra khỏi phòng này ngươi lựa chọn đi, như vậy ta và tỷ tỷ sau khi rời khỏi đây còn biết phải nói thế nào.”