Trọng Lai Nhất Thứ
Chương 13 : Khai giảng
Ngày đăng: 11:20 18/04/20
Khi Trầm Thiệu bị người khác tám chuyện hơn nửa đường đến được căn phòng mình thuê đã khoảng bốn năm giờ chiều, bất quá bên trong căn phòng cũng rất sạch sẽ, nên cậu chỉ cần dọn dẹp sơ qua một lần, đổi drap giường mới, sau đó cất những đồ vật mang theo, có thể yên tâm nghỉ ngơi.
Ngủ một giấc ngon lành, sáng hôm sau tỉnh dậy, liền thay quần áo thể thao tràn đầy nguyên khí chạy vài vòng quanh tiểu khu, sau đó ra ngoài mua thức ăn sáng và nguyên liệu nấu ăn, khi trở về còn thuận tay giúp một cụ già xách đồ ăn lên lầu, trở về nhà ăn sáng xong, bắt đầu chuẩn bị bài vở. Đây gần như là việc mỗi ngày phải làm, chẳng qua có đôi lúc sẽ giúp vài cụ mang đồ vật lên lầu, có khi là đi tay không.
Vì nội dung sách giáo khoa của lớp mười là nghiêng về phần cơ bản, nên Trầm Thiệu mất vài ngày, đã chuẩn bị được phần nào nội dung của mấy môn chính.
Bất quá sau khi nghe nói gần đó mở một quá lẩu, trong bụng cũng hơi thèm, cũng không đọc sách nữa, trực tiếp mang ví tiền đi ra cửa.
Công tác xanh hóa ở thành phố Phù Dung rất tốt, cây cối hai bên đường xanh tốt, làm người đi đường có cảm giác bừng bừng sức sống. Mặc dù hiện tại trời nắng chói mắt, trên lối đi bộ, người qua đường cũng không cảm thấy như đang phơi nắng.
Trầm Thiệu không nhanh không chậm đi đến cửa quán lẩu, vì thói quen nghề nghiệp của đời trước, nên cẩn thận đánh giá phần trang trí trong quán một chút, bên trong mang một chút phong cách dân tộc, sáng sủa sạch sẽ, người phục vụ đều mặc đồng phục màu trắng, làm mọi người khi đến ăn đều không thấy lo lắng về vấn đề vệ sinh.
Bước vào trong, tìm một cái bàn hai người ngồi xuống, chọn một cái lẩu uyên ương, lại chọn thêm mấy món mình thích. Vì thời gian ngồi chờ món lẩu được dọn ra có hơi nhàm chán, vị trí Trầm Thiệu ngồi lại ngay sát cửa sổ, nên cậu bắt đâu quan sát xung quanh.
Sát bên có mấy tòa cao ốc văn phòng, nhân viên làm việc thuộc thành phần tri thức lãnh đạo không ít, cách đó không xa còn có quảng trường văn hóa, ngày thường cũng có nhiều tản bộ vui chơi, nên chọn mở quán ăn ở chỗ này cũng không tệ, ít ra lượng khách cũng dồi dào.
Ăn xong cái lẩu thơm ngào ngạt, Trầm Thiệu vươn người ra khỏi điếm, đi được chưa bao xa, tại chỗ rẽ bị một người đàn ông mặc tây trang màu đen đụng trúng.
"Xin lỗi." Người đàn ông mặc tây trang bước qua một bên, tư thế như nhường lối, tỏ ý nói Trầm Thiệu đi trước.
Trầm Thiệu không để ý cười với anh, đi được vài bước chợt quay đầu lại nhìn, bên cạnh người đàn ông mặc tây trang còn có ba người khác cũng mặc cùng lại trang phục, chính giữa bốn người có một thiếu niên mười mấy tuổi, tuy rằng chỉ thấy được bóng lưng, nhưng toàn thân vị thiếu niên kia đều tỏa ra khí tức của thiếu gia nhà giàu, cũng chính là quý khí trong truyền thuyết.
Phát sách vở xong, mọi người có thể về nhà, Trầm Thiệu vừa mới ra khỏi phòng học, vai đã bị người khác đập một cái, quay đầu lại nhìn, không ngoài dự đoán người kia chính là Chu Trạch Vũ.
"Cậu bạn, hai người chúng ta thật có duyên, vậy mà được phân vào cùng lớp." Chu Trạch Vũ một tay ôm mấy quyển sách giáo khoa đem về nhà chuẩn bị bài, một tay khoát lên vai Trầm Thiệu, "Cậu trọ ở trường hay ở ngoài?"
Trầm Thiệu nói tên tiểu khi mình ở, đã thấy Lương Thành đi cạnh cậu có chút kích động nói: "Trầm Thiệu, tôi với cậu ở cùng tiểu khu, sau này có thể cùng đi đến trường."
Chu Trạch Vũ nhìn Lương Thành gầy nhom, cười a cười: "Tôi ở cạnh tiểu khu các cậu, sau này hẹn nhau cùng đến trường, thế nào?"
Lương Thành gật đầu thật mạnh.
Trầm Thiệu nhìn hai người, rốt cục hiểu được đời trước trên mạng có người viết "Hẹn cùng đi học", "Hẹn nhau đi vệ sinh" là thế nào, tuy rằng cảm thấy hành động này có hơi ấu trĩ, bất quả cảm giác vẫn rất không tồi.
"Được a, sáu giờ năm mươi phút sáng có mặt trước cổng tiểu khu của tôi," Trầm Thiệu vỗ vỗ vai Lương Thành và Chu Trạch Vũ, "Nếu ai đến trễ, phải mời hai người còn lại uống nước."
"Không thành vấn đề!" Chu Trạch Vũ thở hắt trong bụng, vừa đi học đã quen được hai người bạn, coi như có khởi đầu tốt.
Vì thế, cuộc sống học sinh trung học vui vẻ, ngay ở lời hẹn với bạn cùng nhau tiến lên đã bắt đầu.
~oOo~