Trọng Nham

Chương 67 : Phòng của người đó

Ngày đăng: 21:11 19/04/20


Tần Đông An bị một câu kỳ thị của Trọng Nham kích thích, quyết định rèn sắt khi còn nóng, vì anh hai đáng thương bị sung quân tới nông thôn lao động cải tạo mà làm chút chuyện. Vì thế, đến thứ sáu, sau tiết tự học, cậu sống chết lôi kéo Trọng Nham về nhà mình cho bằng được, mà trước khi vào cửa còn cố ý dặn dò Trọng Nham, vô luận sau khi vào nhà cậu có nói gì kỳ quái, Trọng Nham cũng phải vô điều kiện phối hợp với cậu.



Trọng Nham cảm thấy yêu cầu của thằng bạn có chút phi lý, nhưng huynh đệ yêu cầu hỗ trợ, đương nhiên cậu sẽ gật đầu vô điều kiện. vì thế, Trọng hồ ly liền ngốc hồ đồ bị Tần tiểu thỏ lừa về nhà như thế đó.



Hai người vừa vào sân đã ngửi thấy mùi bơ thơm nồng thu hút sự chú ý, không cần phải nói cũng biết Đường di đang làm điểm tâm ngọt. Trọng Nham thèm nhỏ dãi liếc nhìn về hướng phòng bếp trong nhà Tần Đông An, hâm mộ nuốt nước miếng: “Tiểu An, ông thật hạnh phúc.”



Tần Đông An thầm nói trong lòng: việc gì ông phải ghen tị, chỉ cần ông chấp nhận lão Tần Tam cực kỳ phiền phức nhà tôi thì ông cũng sẽ được hạnh phúc như tôi thôi, thật đó.



Ông Tần không ở nhà, Đường di và dì giúp việc đang loay hoay trong phòng bếp, phòng khách im ắng không có ai. Tần Đông An ném cặp sách xuống ghế sa lông rống to cổ họng: “Mẹ! Mẹ! Con đã về!”



Đường di ở trong phòng bếp nói vọng ra: “Nghỉ ngơi một chút, bữa tối nay có hoành thánh, sắp xong rồi.”



Tần Đông An nói tiếp: “Con dẫn cả Trọng Nham về, lát nữa bọn con học nhóm.”



Trọng Nham cũng lên tiếng: “Con chào dì.”



Trong phòng bếp vang lên một tiếng động lớn, không biết là vật gì rơi xuống đất, khiến hai cậu nhóc ở ngoài phòng khách cũng phải giật mình. Sau một lát mới nghe thấy Đường di lắp bắp nói: “Không có gì, không có gì, cái đĩa bị rơi…trong này có nhiều mảnh vụn thủy tinh, các con đừng vào. Ừm, hai đứa đi rửa tay trước đi…”



Trọng Nham cảm thấy phản ứng của Đường di tựa hồ có chút kỳ quái, không giống có khách tới mà giống như có lão hổ vào cửa vậy.



Tần Đông An nháy mắt ra hiệu với cậu, rồi kéo Trọng Nham trực tiếp đi lên phòng mình. Sau khi vào cửa, thuận tay chỉ cửa phòng đóng chặt ở đối diện nói: “Đó là phòng anh hai. Tối nay ông ngủ ở phòng anh ấy đi, đừng về nữa, dù sao sáng mai ông cũng qua cửa hàng, từ nhà tôi qua đó gần hơn.”



Trọng Nham nghĩ nghĩ, từ đây tới cửa hàng hoa quả thật sự gần hơn nhiều, liền gật đầu. Cậu có về nhà hay không cũng chỉ ở một mình, ngủ một đêm mà thôi, nằm ở đâu cũng vậy, không khác gì mấy.



Một lát sau, Đường di gõ cửa tiến vào, khi thấy Trọng Nham, biểu tình thoáng có chút phức tạp: “Trọng Nham, đã lâu không thấy con tới, là bận học quá sao?”



Tần Đông An đứng ở bên cạnh cướp lời: “Mẹ, mẹ không biết đấy thôi, Trọng Nham hiện tại đang mải theo đuổi bạn gái đó. Chính là hoa khôi giảng đường học lớp Văn trường bọn con ấy. Hôm nay cậu ấy còn tính sau khi tan học sẽ mời người ta đi xem phim, nhưng bị con cứng rắn kéo về nhà mình. Thầy giáo ra một tập đề cương, nếu không làm xong thầy sẽ phạt chép lại toàn bộ bài.”




Tần Đông An thành khẩn gật đầu.



Trọng Nham đang định nói chuyện, chỉ thấy nhân viên cửa hàng chạy tới, gọi í ới: “Lão bản, tiểu lão bản, có chuyện rồi.”



Trọng Nham tim nhảy dựng: “Chuyện gì?”



Nhân viên cửa hàng nói: “Ở cửa hàng 2 có người gây chuyện, muốn trả hàng, nói chúng ta bán cây cảnh có vấn đề.”



Trọng Nham nghe thấy ngạc nhiên vô cùng: “Cây cảnh có vấn đề gì?”



“Hình như nói cây cảnh của chúng ta có phun thuốc trừ sâu kịch độc.”



“Nói hươu nói vượn.” Trọng Nham khinh thường: “Gọi điện kêu nhân viên kỹ thuật qua giải thích cho họ.”



Trọng Nham cảm thấy đây không phải vấn đề gì lớn, cử nhân viên kỹ thuật ra giải thích cho khách hàng là OK. Cậu không nghĩ tới chính là, mọi chuyện lại bị xé ra to.



Một giờ sau, nhân viên kỹ thuật Trọng Nham cử đi gọi điện về, nói hàng bị trả lại không phải là sản phẩm của Ba Mươi Sáu Quận, nhưng người khách muốn trả hàng lại có hóa đơn mua hàng của chúng ta. Bởi vì không phải sản phẩm của mình nên nhân viên cửa hàng từ chối không chấp nhận việc trả hàng.



Hai ngày sau, lục tục có người mang cây cảnh chạy tới yêu cầu giải thích hoặc trả hàng.



Sáng thứ ba, một số người tự xưng là khách hàng mua hoa của Ba Mươi Sáu Quận tụ tập ở trước cửa hàng số 2, cầm theo biểu ngữ, yêu cầu công ty giải thích rõ ràng, vây xem có rất nhiều người còn có cả phóng viên.



Sự tình, rốt cuộc nháo lớn.



Hết