Trọng Sinh Chi Trang Thiển

Chương 65 : Khiêu khích

Ngày đăng: 10:32 18/04/20


Dọn dẹp xong xuôi, tiểu đội Mặc Huyền cũng không cùng quân bộ quay trở về khu an toàn, bọn họ leo lên trực thăng rời đi trước một bước.



Trên trực thăng, máy liên lạc bên hông Tiểu Vương đột ngột vang lên.



“Thứ lỗi.” Cậu khoát tay rồi chui đến một bên nhỏ giọng nghe nhiệm vụ mới, thỉnh thoảng tranh cãi vài câu. Tuy tiếng Tiểu Vương cũng đủ thấp rồi, nhưng nhĩ lực đám người Trang Thiển rất tốt, hình như cấp trên yêu cầu Tiểu Vương tức khắc điều khiển trực thăng đi tiếp nhận nhiệm vụ mới, mười phần vội vàng.



Sau khi cắt đứt liên lạc, biểu tình Tiểu Vương có chút xấu hổ, dường như không biết mở miệng thế nào. Sau khi nhiệm vụ kết thúc, cậu hoàn toàn không có cách nào xem thường những người này, thậm chí còn mang theo tia kính sợ, dù sao ở loại thời điểm này, thực lực tuyệt đối luôn khiến người ta sinh tâm hướng tới.



Trang Thiển ước chừng một chút về đoạn đường, thản nhiên mở miệng: “Tới phía trước thì để bọn tôi xuống, cách khu an toàn chỉ khoảng hai giờ đi xe, chúng tôi tự về.”



Tiểu Vương ngẩn người, theo bản năng về phía bộ đàm, trong lòng khiếp sợ với nội dung đối thoại vừa tiết lộ. Bất quá cậu nhanh chóng phản ứng lại, cảm kích tạ ơn, gọi chuyên viên lái bay tới trước đến một góc khá an toàn ngừng lại.



Rất nhanh, trực thăng liền rền vang bay đi, Trang Thiển từ giới chỉ lấy ra một chiếc xe phòng loại lớn: “Đi chung?”



Những người khác chẳng ai ý kiến, những vị trí quanh khu an toàn B thị đều được diệt sạch hết mấy lần, cơ hội gặp nguy hiểm là cực kỳ nhỏ, bọn họ đều cần nghỉ ngơi mà không phải đề phòng trong phạm vi lớn.



Một đường yên ổn, thẳng đến cửa khu an toàn, bọn họ bị chặn lại.



“Mau lên, các cô cậu tưởng có thể nuốt riêng vật tư hả, bên quân đội sớm đã truyền tin tức cho bọn tôi, phần lớn tư liệu nhiệm vụ đều ở trong tay bọn cậu, đều là tư liệu của chính phủ.” Người đàn ông trung niên đẩy kính mắt, giọng điệu không khỏi mang theo vài phần lo lắng.



Đám người Trang Thiển sau khi vào phòng vốn là phải gặp nhân viên tiếp tân, sau đó nhận kiểm tra, giao ra một lượng vật tư, là có thể rời đi. Thế nhưng vừa vào cửa, liền có một người đàn ông trung niên ăn mặc gọn gàng, phía sau là một hàng quân nhân, đoan chính ngồi chờ bọn họ, mở miệng là lập tức muốn đoạt vũ khí cùng tư liệu nhiệm vụ lần này.
Cố Hoàn dặn dò lần cuối một phen, mới vội vã rời khỏi.



Giây tiếp theo, Cố Thần cùng Trang Thiển xuất hiện trong Mặc Huyền điện.



“Tu luyện?” Trang Thiển nhướn mày.



Cố Thần hôn hôn lên trán cậu: “Cùng nhau?”



Hai người nhìn nhau cười, chuyển dời qua phòng tắm, đợi đến khi dùng xong linh nhũ, chuyện tình cũng đến một phen.



Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Thần tỉnh dậy nhìn Trang Thiển được hắn ôm siết trong lòng, ánh mắt hắn ngừng lại trên vết hôn nơi xương quai xanh của cậu, ánh mắt cũng ám trầm, tiểu Cố Thần cũng bắt đầu có phản ứng buổi sớm. Hai người đang trong thời điểm mật ngọt nhất, trừ tiến tới bước cuối cùng, gì cần làm cũng đã làm ráo rồi.



Lông mi dán nơi lồng ngực Cố Thần thoáng run run, mở mắt ra, con người màu hổ phách trong trẻo mờ mịt, như phủ một tầng sương, khiến tiểu Cố Thần ngọ ngoạy muốn động. Trang Thiển trừng mắt nhìn, tỉnh táo hẳn, tai cũng đỏ ửng. Cậu trầm mặc một hồi, sau đó ngẩng đầu cười toe với Cố Thần, tay nắm lấy tiểu Cố Thần.



Cố Thần bị sờ soạn thì cực thoải mái, ánh mắt cũng tối lại, hắn hôn dính lấy môi Trang Thiển, nhẹ nhàng gặm cọ hai cánh môi mềm mại… Ngay vào khoảnh khắc tiểu Cố Thần sắp leo tới đỉnh, Trang Thiển nâng chân đạp Cố Thần văng khỏi giường gỗ khắc hoa.



Trang Thiểm quấn chăn lụa, từ trên cao nhìn xuống còn liếm liếm đôi môi bị cắn đến đỏ âu, ánh mắt trêu chọc: “Không còn sớm, nên rời giường.” Dứt lời quấn tấm chăn vòng qua bình phong bắt đầu mặc quần áo.



Cố Thần bất đắc dĩ gãi mũi, liếc xuống nhìn tiểu Cố Thần một tý, đi vào phòng tắm, quả nhiên Mộc Mộc đang trả thù chuyện tối qua…