Trọng Sinh Chi Trang Thiển

Chương 66 : Khiêu Khích (Hạ)

Ngày đăng: 10:32 18/04/20


Bởi vì mới hoàn thành xong một nhiệm vụ lớn, nên hai ngày này mọi người đều tự do hoạt động, Trang Thiển và Cố Thần tới công hội mạo hiểm giả dạo một vòng, xử lý vài chuyện rồi tùy tiện nhận một nhiệm vụ nhỏ.



Nhiệm vụ này là đến một làng nhỏ nằm ngoài B thị săn giết tang thi, ấn theo đầu tính thù lao. Số vật tư đó hiển nhiên là chẳng lọt mắt Trang Thiển với Cố Thần, chủ yếu là hoạt động gân cốt, thuận tiện hẹ hò.



Lái ô tô đến thôn nhỏ, thông không lớn, đập vào mắt là mấy mảnh đất vườn và mấy toàn nhà nhỏ hai tầng, không người, ngay cả tang thi cũng không nốt, trên mặt đất có thi thể của mấy con tang thi, đầu đều bị nở hoa.



“Chẳng nhẽ hai ta đến chậm rồi?” Cố Thần cũng không để ý, bọn họ đâu phải vì nhiệm vụ mới ra ngoài.



Trang Thiển nhìn làm da thối rữa nứt nẻ của đám thi thể tang thi còn đọng máu, bộ dáng thoạt nhìn cũng chưa lộ ngoài không khí quá lâu, trên mặt đất có vết bánh xe còn mới: “Hẳn là đi chưa lâu.”



Nếu đã không có tang thi, Trang Thiển và Cố Thần càng rảnh tợn, bảo trì đề phòng thiết yếu, bắt đầu tùy tiện tham quan thôn nhỏ. Mạt thế là địa ngục của nhân loại, nhưng là thiên đường của những loài biến dị, năng lượng tràn ngập trong trời đất giảm bớt ô nhiễm, hoàn cảnh cũng càng ngày càng tốt hơn, từ thôn làng nho nhỏ này có thể thấy loáng thoáng đốm báo.



Cỏ dại xanh mượt mọc khắp đất vườn, những thực vật dây leo bám víu trên vách phòng, trong các lùm tán cây rậm rạp đã bắt đầu có tiếng ve kêu. Trang Thiển cùng Cố Thần đi đến vách tường sụp đổ hết nửa, một con gà mái dắt theo đám gà con líu ríu né khỏi góc tường.



Đi vòng quanh thôn làng vài vòng, còn tiến vào trung tâm thôn, dọc theo đường đi chẳng có bóng dáng một con tang thi nào.



Trang Thiển nắm tay Cố Thần, thoáng dùng lực, Cố Thần nghiêng mặt nhìn cậu, hai người đọc được tin tức trong mắt đối phương, buông tay ra, bắt đầu vai kề vai đi dạo.



Trong một ngôi nhà nhỏ ba tầng, Trương Nhã Tiệp bấu chặt bệ cửa sổ, sắc mặt dữ tợn.



Cô ta luôn nghĩ rằng Trang Thiển là bạn thân của Cố Thần, thế nên cô luôn bày ra nét mặt nhã nhặn với cậu nhằm khiến Cố Thần có ấn tượng tốt về mình, nào ngờ đâu… Nhìn hai người vừa dạo vừa đưa tình nhìn nhau, Trương Nhã Tiệp thiệt tức muốn nổ phổi, cô cảm thấy tình hình bắt buộc không có người cạnh tranh cần phải tháo xuống rồi, cô ta tuyệt đối không chịu nổi nữa. 




Một lúc sau, những người khác cũng lục tục rời đi, chỉ còn lại Lý Sơn Viễn, Lý Kế Nghiệp cùng Tạ Tình. Tạ Tình cũng đứng lên, lễ phép cúi người: “Vậy ông nội, con xin đi trước.”



“Ừ.” Biểu tình Lý Viễn Xa cũng coi như hòa ái dễ gần gật đầu, ông khá vừa lòng về người vợ của cháu mình.



“Khốn khiếp!” Đồ sứ tinh xảo trong tay Lý Sơn Viễn rơi xuống đất tan tành thành từng mảnh nhỏ, “Ai cho mày quyền lợi ra mặt Lý gia hỗ trợ Trương gia?!”



Lý Kế Nghiệp sợ hãi cúi đầu, cung kính mở miệng: “Ông nội, con chỉ là…”



“Chỉ là cái gì, Trương gia hiện giờ có thế cục nào, Trương Nhã Tiệp là người thừa thãi trong nhà đó, là thứ không leo lên được nơi thanh nhã, mày còn trông cậy độc mỗi Trương gia có thể nắm được quyền to trong tay hay sao.” Lý Sơn Viễn tức giận dữ dội, có câu nói không lựa lời, ông không ngờ cháu mình không thốt tiếng nào mà đã tặng cho mình một phiền toái lớn đến thế.



“Thực xin lỗi, ông nội.” Lý Kế Nghiệp vẫn cung kính cúi đầu như trước, trong lòng lại cuồn cuộn, tuy gã bị mẹ thuyết phục, nhưng cũng có chính kiến của bản thân. Vốn gã muốn nhờ việc này đục nước béo cò, ngư ông đắc lợi, chỉ không ngờ rằng thế lực của Trương gia lại không lọt nổi vào mắt của ông nội và cả bên phe của Cố gia.



Lý Sơn Viễn bình tĩnh lại, cháu nội của ông vẫn là không tệ, khẩu khí của ông cũng mềm xuống không ít, bắt đầu phân tích tình thế cho Lý Kế Nghiệp.



Cuối cùng, Lý Kế Nghiệp lại khiếp sợ cúi đầu, trong đầu lại hiện lên bộ dáng của Cố Thần, có chút không cam tâm: “Nhưng mà, mẹ nói…”



“Mẹ của con thì biết quái gì hả?” Lý Sơn Viễn hơi bất mãn, có năng lực làm chuyện gì chứ, nhưng vừa nhìn ánh mắt của Lý Kế Nghiệp liền biết tâm gã lớn, “Con họ Lý hay là họ Trương, nếu con còn muốn xen vào chuyện này, thì mai ta sẽ đánh tiếng, con chính là trưởng nam của Trương gia!”



Lời nói ra đầy chấn động, Lý Kế Nghiệp sợ hãi nâng đầu lên…