Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 123 : Tam phòng cũng muốn ra ở riêng

Ngày đăng: 16:46 18/04/20


Edit: Rabit dễ thương

Beta: Sakura

“Cái này ta hiểu được.” Không đợi Liên Mạn Nhi suy nghĩ rõ ràng, trong phòng Tống Hải Long đã cười gật đầu nói.



Liên Mạn Nhi lại nghe một hồi, thấy trong phòng bất quá chỉ nói

chuyện phiếm, lại không có chủ đề khác quan trọng hơn, nàng không có

nghe tiếp. Từ trên nóc nhà xuống, Liên Mạn Nhi trong lòng đã hiểu. Liên

Hoa Nhi lần này là cố ý bị thương, làm như vậy để cho sẹo trên đùi của

mình được công khai trước mặt Tống Hải Long. Nàng vì cứu Tống Hải Long

mà bị thương, rồi lại cố ý đưa ra ý định từ hôn, bất quá là lấy lui làm

tiến, củng cố việc hôn nhân này, đồng thời làm cho Tống Hải Long đối với nàng sinh ra cảm kích cùng áy náy, không thể ghét bỏ vết sẹo trên đùi

nàng.



Bàn tính này thật là thông minh a, nhưng lại làm cho Liên Diệp nhi bị oan. Vừa rồi ở trong phòng, Chu thị chỉ sợ đã đoán ra chân tướng sự

viêch, bởi vậy mới có thể căn dặn vợ chồng Liên Thủ Lễ, không cho Liên

Diệp nhi “Nói lung tung.”



Cổ thị và Liên Hoa Nhi có lẽ đã sớm ngờ tới Chu thị có thể làm như vậy, bởi vậy không có sợ hãi.



Bất quá lần trước Liên Hoa Nhi bị phỏng đi trấn trên trị liệu, Tống

Hải Long không phải nên biết sao? Như vậy Liên Hoa Nhi làm những việc

này còn có ý nghĩa gì, đúng rồi, đúng rồi, vừa rồi Cổ thị nói không rõ

ràng, rồi Tống Hải Long lại nhắc tới Liên Tú Nhi. Chẳng lẽ Liên Hoa Nhi

lúc ấy đi trấn trên, là lấy tên Liên Tú Nhi? Điều này sao có thể?



“Cũng không phải là không được, Liên Hoa Nhi chỉ cần che mặt, không

nói lời nào, ai có thể nhận ra nàng là ai?” Liên Mạn Nhi tự nhủ.



“Mạn Nhi, con lầm bầm cái gì đó?”



Liên Mạn Nhi đi đến cửa Tây Sương phòng, thì gặp Trương thị từ phòng trên đi tới.



“Con không có nói cái gì.” Liên Mạn Nhi nói.



“Mẹ con mình đi xem Tam thẩm và Diệp nhi đi.” Trương thị nói.



“Dạ.” Liên Mạn Nhi một bên đáp ứng, ánh mắt lại nhịn không được nhìn qua phòng trên.



“Nói thuốc trị thương cho Hoa Nhi, không có gì quan trọng hơn. Ta vừa giúp hâm nóng đồ ăn, hiện tại bọn họ nên ăn được rồi.” Trương thị cho


“Tam thẩm và tam bá, Diệp nhi đều có tay có chân, sợ cái gì?” Liên Mạn Nhi nói.



“Mẹ, chúng ta cũng học Tứ thúc, tứ thẩm bọn họ a.” Liên Diệp nhi nói.



Nếu như bọn họ cũng ra ở riêng, sẽ không cần lại nhìn sắc mặt của Chu thị cùng phòng lớn, phòng hai rồi.



“Đó là một ý kiến hay.” Liên Mạn Nhi gật đầu khen ngợi nói, nàng đã

sớm có ý nghĩ này, khuyên bọn người Liên Thủ Lễ tách ra. Thế nhưng Liên

Thủ Tín và Trương thị lại phi thường không đồng ý.



“Chúng ta phân ra thì đã ra ở riêng, lại đi khích lệ người khác ở

riêng, cái này là thành cái gì.” Liên Thủ Tín nói, hắn cho rằng đây là

việc vô cùng bất hiếu.



Liên Mạn Nhi đành phải bỏ đi ý nghĩ này, bất quá nói bóng nói gió,

mong đợi bọn người Liên Thủ Lễ nói ra. Hiện tại Liên Diệp nhi nói ra,

Liên Mạn Nhi sẽ không có cố kỵ, tự nhiên là vô cùng đồng ý.



“Cái này, cái này làm sao có thể?” Liên Thủ Lễ càng hoảng sợ.



“Thế nào không thể.” Liên Diệp nhi nói.



Liên Diệp nhi kiên trì nói muốn ở riêng, Liên Mạn Nhi ở bên cạnh hát

đệm, Liên Thủ Lễ và Triệu thị bởi vì Liên Diệp nhi bị ủy khuất lớn, đối

với con gái rất áy náy, mà Liên Mạn Nhi nói ở riêng đối với mội người

đều có lợi, ở riêng không có nghĩa là bất hiếu với Liên lão gia tử cùng

Chu thị, hai vợ chồng thời gian dần qua cũng bị dao động.



“Cha, khách nhân đều đi rồi, cha bây giờ đi nói… .Con không bao giờ … nhắc tới chuyện ngày hôm nay nữa.” Liên Diệp nhi vội nói.



“Vậy, cha đây đi nói thử xem.” Liên Thủ Lễ chần chờ nói.



Liên Thủ Lễ được cổ động đi phòng trên, Liên Mạn Nhi và Liên Diệp nhi cũng cùng đi qua. Các nàng so với Liên Thủ Lễ đi qua chậm hơi một chút, đợi các nàng đi vào phòng trên, đã nhìn thấy Chu thị tát lên mặt Liên

Thủ Lễ một cái.



“Muốn ở riêng, con trước hết giết bà già này đi!”