Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 159 : Tiệm tạp hóa
Ngày đăng: 16:46 18/04/20
Edit: Sakurahương
Beta: Sakura
Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất mua đồ xong liền từ trấn Thanh Dương đi ra
ngoài theo đường lớn trở về Tam thập lý doanh tử. Đường lớn của trấn
Thanh Dương, xuyên qua Tam thập lý doanh tử sau đó đi về phía Nam, cách
dưới chân Nam Sơn nửa dặm đường, cùng một con đường khác phía đông tạo
thành giao lộ chữ T.
Đường lớn từ trấn Thanh Dương đi về Tam thập lý doanh tử có một chỗ
tương đối trống trải, cũng là chỗ bình thường rất nhiều người trong thôn tụ tập. Đường bên sườn đông, là một cái miếu thổ địa, do mọi người
trong thôn góp vốn xây lên. Miếu này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng
không nhỏ. Một bên cửa miếu là phòng lớn, một bên khác là ba gian phòng
của người gác cổng, vào cửa miếu đầu tiên là đi vào đại điện. Hai bên
sương phòng đều thờ phụng tượng phật. Đi xa hơn vào trong thứ hai là
thiện phòng tăng nhân, phía sau thiện phòng là một khối đất trồng rau.
Nghiêng đối diện miếu thổ địa, phía tây đường lớn còn có một nhà bán
tạp hóa, cũng là hàng tạp hóa duy nhất trong Tam thập lý doanh tử. Cửa
hàng mặc dù không lớn, nhưng mà chim sẻ con tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều
đủ, ví như dầu muối tương dấm kim chỉ …… đồ dùng trong nhà cũng đủ.
Liên Mạn Nhi nhớ trong lòng là muốn mua nước tương giùm Chu thị, vì vậy trước khi vào thôn thì ghé vào trong hàng tạp hóa trước.
Trước hàng tạp hóa có buộc một con ngựa cao lớn nên Liên Mạn Nhi nhìn nhiều một chút. Loại ngựa này ở chỗ bọn họ cũng không thường gặp, nghe
nói ngựa là vật bị quản chế chỉ có những người có quyền thế mới có. Nơi
này thường nói là xe ngựa nhưng phần lớn chính là do con la kéo.
Đẩy ra cửa hàng tạp hòa, đối diện là cái quầyy cao, sau quầy là giá
để hàng, phía trên để các loại hàng hóa chỉnh tề, trước quầy chỗ trống
thì để ba cái ghế dài, từ đông đến hè luôn có dăm ba người ngồi trên đó
nói chuyện trên trời dưới đất.
Hôm nay vẫn như thế. Chẳng qua là lúc này mọi người lại không nói chuyện phiếm mà chỉ nhìn một người đàn ông đứng trước quầy.
Nhìn trang phục của người đàn ông này cũng không phải là người địa
phương. Hắn mua một vò rượu lớn, mua hơi nhiều chút điểm tâm và đậu
phộng ngũ vị hương, cuối cùng cầm một thỏi bạc tới tính tiền.
Liên Mạn Nhi nghe thấy tiếng hút khí của người bán tạp hóa. Chưởng
quầy Khương Tam Liên còn khoa trương run rẩy nhận bạc xong lấy răng cắn
thử.
Liên Mạn Nhi ngồi trên giường gạch đem chuyện ở trấn trên gặp Ngô Ngọc Quý và chuyện xây miếu bên Thẩm gia đều nói ra.
“ Đó là chuyện tốt.”
Liên Thủ Tín nói một câu như vậy liền không nói gì nữa,hiển nhiên là
thấy chuyện này không liên quan gì tời cuộc sống của bọn họ nên cũng
không quan tâm.
“ Qua vài ngày nữa, dưa chua từng nhà cũng xong, ta hẹn vời Vu chưởng quỹ, cũng nên đến kỳ rồi xưởng dưa chua phải ngừng.” Trương thị vừa
nhào bột mì vừa nói.
“ Vậy cũng đúng, buôn bán những ngày qua được chút tiền cũng đủ rồi.” Liên Thủ Tín nói.
Trương thị tựa hồ có chút không cam, nhưng cũng gật gật đầu. Hai vợ
chồng này còn có một điểm giống nhau chính là không tham lam, dễ dàng
thỏa mãn.
“ Tiền kiếm được những ngày qua cũng đủ để chúng ta xài đến sang năm. Năm trước lúc chưa ra ở riêng, một đại gia đình, không tính lớn như của các ca ca bên kia, cũng xài không hơn số tiền này.” Liên Thủ Tín nói.
“ Ta biết, ta chính là nghĩ tới lúc đó lại rảnh rỗi thì ta lại không quen.” Trương thị nói.
“ Mẹ, nếu không, chúng ta làm mầm đậu đi bán đi.” Liên Mạn Nhi nói.
“ Mầm đậu?” Trương thị suy nghĩ một chút “ Dưa chua của chúng ta thì
không nhiều nhưng mà mầm đậu trấn trên bán cũng không thiếu, ngày nào
cũng đều bán.”
“ Mẹ, người nói đúng nhưng vẫn có người mua mầm đậu mà.” Liên Mạn Nhi nói “ Giống trong thôn chúng ta, mấy trăm gia đình,mỗi ngày cũng có
khoảng mười cân đem bán.”
“ Vậy cũng được.” Trương thị đồng ý nói.
Trên đường từ trấn trên trở lại, Liên Mạn Nhi đã đem tiền vốn và tiền lời của việc bán mầm đậu tính toán kỹ.
Mầm đậu ba văn tiền một cân, đậu tương tại trấn trên giá lại là chín
văn tiền. Một cân đậu tương thượng hạng bằng năm đến tám cân mầm đậu, dĩ nhiên cũng liên quan đến kỹ thuật trồng mầm đậu nữa. Trong tình hình
chung trồng mầm đậu thì cần từ sáu đến bảy ngày.
“Mẹ, mẹ trồng mầm đậu tay nghề rất tốt, chúng ta trồng bảy cân đi, một cân đậu tương chúng ta có thể kiếm mười hai văn tiền.”