Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 191 : Giao phong

Ngày đăng: 16:47 18/04/20


Edit: Huyền Phạm

Beta: Sakura

Chẳng qua là hơn thời gian hai tháng, dường như Liên Hoa Nhi thay

đổi thành một người khác. Bây giờ ăn mặc toàn thân đều là lụa là, đầu

đầy châu ngọc, bộ dáng không giống như trước kia. Dung mạo vẫn không

khác trước, nhưng khí chất lại khác,thậm chí tư thế đi đứng cũng không

giống với tư thế đi đứng ở trong quá khứ.



Liên Mạn Nhi nghĩ đến một câu: “Người đẹp vì lụa.” Từ thiếu nữ trở

thành phu nhân, từ con gái tú tài ở nông thôn trở thành thiếu phu nhân

giàu sang, Liên Hoa Nhi càng trở nên được chiều chuộng rồi.



Xem nàng dựa vào hai cái nha đầu bên người, nhẹ nhàng di chuyển bước

chân, Liên Hoa Nhi thật đúng như tên của nàng, thật sự phảng phất như

hoa, diễm lệ cùng mảnh mai.



Mật một thời gian, Liên Hoa Nhi đã đi tới rồi, quỳ gối hướng Trầm lão phu nhân, vén áo thi lễ.



“Xin thỉnh an mẫu thân.” Thanh âm so với quá khứ cũng uyển chuyển nhu hòa hơn.



Liên Mạn Nhi nhớ tới Tống Hải Long lần kia đi tới Tam Thập lý doanh

tử, nàng nghe lén Liên Hoa Nhi cùng Tống Hải Long nói chuyện, lúc đó,

thanh âm cùng ngữ điệu của Liên Hoa Nhi chính là như vậy.



Có lẽ Liên Hoa Nhi cũng không có cải biến, tại trước mặt người của

Tống gia, cùng với tại trước mặt người của Liên gia trước đây, vốn dĩ là hai mặt khác nhau của nàng.



“Ừ.” Trầm lão phu nhân gật gật đầu, lại để cho Liên Hoa Nhi miễn lễ,

lại phân phó hai cái nha đầu vịn Liên Hoa Nhi tới bái kiến Liên Thủ Tín.



Liên Hoa Nhi rất là nhu thuận, đi tới, hướng về phía Liên Thủ Tín có chút quỳ gối, hoàn bội đinh đương*(ngọc bội kêu leng keng).



“Tứ thúc, ngài đã tới.”



Ánh mắt Liên Mạn Nhi rơi vào bờ eo của Liên Hoa Nhi, nàng không nhìn

nhầm, bờ eo của Liên Hoa Nhi có đeo một khối ngọc bội, đúng là “Ngọc

bội gia truyền” của Tống gia. Vừa rồi, khi Liên Hoa Nhi vào cửa, nàng đã nhìn thấy, còn cho rằng mình đã nhìn nhầm rồi.



Liên Hoa Nhi thật to gan, lại đem cái ngọc bội sáng loáng như vậy mà đi ra, lại để cho mọi người cùng nhìn thấy.



Ánh mắt Liên Mạn Nhi lại một lần nữa di chuyển qua mặt của Liên Hoa

Nhi. Theo Liên Hoa Nhi xuất hiện tại cửa ra vào, Liên Mạn Nhi vẫn chú ý

nhất cử nhất động của nàng, cùng với bất kì biểu lộ biến hóa nào ở trên

mặt của nàng. Liên Mạn Nhi có chút kì quái, Liên Hoa Nhi thấy các nàng ở chỗ này, cũng không lộ ra bất kì một chút nào kinh ngạc. Cái này cũng

có thể rồi, hơn hai tháng tại Tống phủ làm Thiếu phu nhân, dùng thủ đoạn của Liên Hoa Nhi, sau khi bọn nàng vào cửa, có lẽ đã có tin tức truyền đến rồi.



Chỉ là, Liên Hoa Nhi cũng không có một chút chột dạ, sợ hãi, cái này
“Ông nội bị bệnh, Hoa Nhi cháu phải biết chuyện đó là quan trọng

chứ.” Liên Thủ Tín thấy Liên Mạn Nhi một mực không nói chuyện, hắn nhìn

thấy bộ dạng khí định thanh nhàn của Liên Hoa Nhi, trong lòng tức giận,

bật thốt ra lời nói.



“Ông cháu tức giận mà bị bệnh, là bởi vì sao?” Liên Hoa Nhi nâng một

tay lên che, làm bộ dáng kinh ngạc cùng lo lắng, “Tứ thúc, thúc có thể

hảo hảo nói.”



Đối với da mặt dày của cháu gái mình như vậy, trán Liên Thủ Tín nổi đầy gân xanh.



Trầm lão phu nhân híp mắt, tựa hồ căn bản không nghe thấy đối thoại

của chú cháu, nhóm nha đầu trong phòng lén lút dựng lên lỗ tai.



“Đại tỷ, tiện thể cô cô để cho ta nhắn với tỷ, cô cô rất nhớ tỷ.”

Liên Mạn Nhi cười nói, nàng mở miệng trễ một chút, chỉ sợ Liên Thủ Tín

nói đến chuyện ngọc bội, “Cô cô lại để cho ta hỏi tỷ, vết thương phía

trên chân tỷ vừa vặn đã tốt rồi hả?”



Liên Hoa Nhi đang chờ Liên Thủ Tín nói chuyện, đột nhiên bị Liên Mạn

Nhi chuyển hướng chủ đề, liền sững sờ, không phải là đến đòi nợ đấy sao, như thế nào không nói thẳng nợ nần cùng ngọc bội có quan hệ, lại nói

đến chuyện cái chân bị tổn thương kia. Nàng lợi dụng Liên Diệp Nhi, quy

tội vết bỏng trên đùi với Tống Hải Long, Liên gia chưa từng có người

nào đề cập qua. Liền là Liên Mạn Nhi mang theo Liên Diệp Nhi hướng nàng

đòi công đạo cái lần kia, nói cũng không quá đáng, là nàng giá họa Liên

Diệp Nhi.



Liên Hoa Nhi vẫn cho rằng, nàng Thất Khiếu Linh Lung tâm tư, như Liên Mạn Nhi cùng Liên Diệp Nhi là nha đầu ở nông thôn sẽ không hiểu đấy.

Nhưng là hôm nay Liên Mạn Nhi đột nhiên hỏi một câu như vậy, trong lòng

nàng đột nhiên thấy không ổn.



Liên Mạn Nhi đem biểu lộ biến hóa của Liên Hoa Nhi để vào trong mắt,

trong lòng tự nhủ, chuyện ngọc bội ngươi không sợ, nhưng là chân tướng

cái chân bị tổn thương kia? Liên Hoa Nhi tuyệt đối sẽ không muốn để cho

Trầm lão phu nhân cùng Tống Hải Long biết đến. Ngọc bội mặc dù có giá

trị liên thành nhưng cũng chỉ là vật chết, mà lừa gạt cảm tình, đem tiền của Tống Hải Long coi như rác, nhưng lại có thể khiến Trầm lão phu

nhân cùng Tống Hải Long đối với Liên Hoa Nhi sinh ra hiềm khích, từ nay

về sau ghét Liên Hoa Nhi.



Đây là một cái nam tôn cũng không cứu được.



“Cô cô cùng bà nội nói, hai người có đến một năm không tới huyện

thành. Các nàng muốn đến xem.” Liên Mạn Nhi nói đến đây liền chuyển

hướng Trầm lão phu nhân, “Lão phu nhân, thị trấn có Đức Tín Đường, không biết ngài có biết hay không? Bà nội cháu và cô cô nghe nói rất có tên

tuổi đấy, nhưng là chưa từng đi qua.”