Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 200 : Cuối năm giết heo
Ngày đăng: 16:47 18/04/20
Edit: Huyền Phạm
Beta: Sakura
“Sáng mai ở nhà mổ heo, các con trở về sớm một chút.” Liên lão gia tử nói.
Bình thường ở gia đình nông dân, trừ khi có khách nhân đến nhà, nếu
không cũng không nỡ dùng tiền mua thịt ăn. Nhưng trong mỗi gia đình đều
nuôi hai hoặc ba con heo, nuôi một năm, đợi thời điểm năm mới đến liền
giết thịt. Đại bộ phận thịt heo đều bán đi, đổi lấy bạc, mua sắm đồ vật
làm lễ mừng năm mới. Thậm chí một ít tiền bán heo dùng để mua dầu muối
tương dấm chua các loại dùng cho cả năm sau, có nhà còn tích góp toàn bộ số tiền này, từng ít từng ít một, để dành cho con trai cưới vợ.
Bất quá trong nhà giết heo, bất kể là người lớn hay trẻ nhỏ đều muốn
ăn một bữa thật ngon, có ít thịt, lễ mừng năm mới cũng sung túc hơn một
chút.
Bọn hắn ở đây gọi cái này là giết heo cuối năm.
Thời điểm ra ở riêng, Liên lão gia tử có nói, heo trong chuồng không
chia ra, mổ heo ở lễ mừng năm mới, thì nhà Liên Thủ Tín cũng được chia
thịt.
“Được, ngày mai chúng ta sẽ về sớm.” Liên Thủ Tín đáp ứng.
Ngày hôm sau, cửa hàng mở cửa sớm như thường lệ.
“Đợi khách nhân ít đi, ta không nấu cơm, trực tiếp trở về.” Trương Thị nói, như vậy cũng kịp trở về nhà hỗ trợ.
Khi khách nhân dần dần bớt đi, Triệu Thị đã bắt đầu thất thần, Trương Thị đã nhìn ra.
“Được rồi, đợi lát nữa ta cùng cha các con thu thập, các con trở về
trước đi.” Trương thị đối với mấy đứa con nói, “Nếu có việc gì, các con
giúp một tay làm việc a.”
Giết heo vào cuối năm đại biểu cho việc sắp sang năm mới rồi, đại
biểu cho giàu có , đại biểu cho có thể ăn no một chầu thịt heo thơm
phưng phức rồi. Trong mắt bọn trẻ con, giết heo đại biểu cho việc sắp
đến lễ mừng năm mới rồi, đây là ngày lễ sung sướng nhất trong năm.
Tiểu Thất đang nghĩ ngợi về việc về nhà xem giết heo, ước gì Trương Thị nói như vậy.
Liên Mạn Nhi, Tiểu Thất, Ngũ Lang, còn có Liên Diệp Nhi đều dời cửa hàng sớm một chút, hướng đi về nhà.
Tiến vào sân, đã nhìn thấy Liên lão gia tử, Liên Thủ Nhân, Liên Thủ
Nghĩa, Liên Kế Tổ, Nhị Lang còn có Trương đồ tể đứng ở cửa chuồng heo,
heo.
Sau đó lấy ra một bộ nội tạng heo, rồi đem con heo đã được cạo trơn
láng, để xuống án. Trương đồ tể lại lấy con dao bầu ở trong túi ra, đem
phân heo hủy đi.
Một con heo, Trương đồ tề đến đây đã hoàn thành công việc. Liên Thủ
Nghĩa, Liên Thủ Tín, Liên Thủ Lễ, Nhị Lang, Tam Lang lại đem con heo kia để lên giá, Trương đồ tể lại dùng đến dao mổ trong tay.
Xử lý máu heo, nội tạng, những việc linh tinh này là việc của người Liên gia làm rồi.
Hai con heo, xử lý qua được bốn chậu máu heo. Chu Thị lại cầm cái chậu nhỏ, chia cho họ hàng, hàng xóm, thân bằng hảo hữu.
“Cái bồn này cho bà dì cả , cái bồn kia để ở nhà chính….” Chu Thị phân công từng người.
Nội tạng heo xử lý rất đơn giản, ngoại trừ cái dạ dày. Dạ dày
rất bẩn, bắt đầu xử lý rất là phiền toái. Ánh mắt Chu Thị quét trên
người mấy con dâu.
“Ta mang máu heo cho nhà Xuân Trụ.” Trương Thị ôm theo chậu máu heo, bước nhanh đi ra ngoài.
Liên Mạn Nhi quay đầu cười trộm. Trương Thị làm việc chịu khó, cũng
không chọn nhẹ sợ nặng. Thế nhưng mà nàng lại không làm được dạ dày,
cũng không ăn dạ dày, lại cũng không cho cha con Liên Thủ Tín ăn dạ dày.
Những năm qua giết heo, việc tẩy rửa dạ dày, Chu Thị đều phân công cho con dâu mà nàng “Chú ý” nhất.
Hà Thị cùng Triệu Thị đều đã trải qua, nếu phân công cho Trương Thị, đều là Liên Thủ Tín đỡ đòn, thay Trương Thị làm.
Năm nay Trương Thị đã ra ngoài ở riêng, đã nắm chắc, liền lẻn trước. Vậy việc này sẽ rơi xuống tay ai?
Heo giết xong liền ăn thịt, Hà Thị sợ bỏ sót cái gì, hôm nay đều
không có ý định đi ra ngoài. Triệu Thị thành thành thật thật, Chu Thị
phân phó cái gì liền làm cái đo, Cổ Thị…
Chu Thị quay đầu nhìn thấy Cổ Thị đang nhóm lửa ở gian ngoài.
“Vợ lão Tam, con đi thay chị dâu cả con nhóm lửa.” Chu Thị nói, “Con dâu cả, con đi ra đem ruột heo rửa sạch sẽ đi.”
Triệu Thị thuận theo mà đi vào nhóm lửa. Cổ Thị mặt tươi cười đi ra,
trông thấy một chậu đầy chồng chất ruột heo, còn có cả dạ dày, sắc mặt
trắng bệch, mắt liền trợn trắng, vươn cổ ra phía trước bắt đầu nôn ọe.