Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 202 : Dóc xương thịt
Ngày đăng: 16:47 18/04/20
Edit: Thanh Lê
Beta: Sakura
“Đại tẩu, bà nội đang tìm tẩu và Nữu Nữu.” Liên Mạn Nhi cũng không
nhận lời Tưởng thị mà là cười nói, “Sắp ăn cơm rồi, đại thẩm, Đóa Nhi,
mọi người cũng nhanh vào trong phòng đi.”
“Các con về trước đi.” Cổ thị liếc mắt nhìn Tưởng thị .
Trong hậu viện hơi tối, gió lớn dày đặc, đợi thời gian dài cũng sẽ chịu không nổi, hơn nữa còn có một Nữu Nữu.
Tưởng thị ôm Nữu Nữu lôi kéo Liên Đóa Nhi vào phòng. Vừa vào nhà,
nàng liền buông Liên Đóa Nhi ra, ngược lại kéo tay Liên Mạn Nhi.
Chu thị đang từ trong nhà đi tới xem Trương thị xào rau, nhìn thấy các nàng cũng không nói gì.
Tưởng thị vội vàng đi đến trước mặt Chu thị, lại để cho Nữu Nữu gọi
Chu thị là “Thái”. thổ Đây là thổ ngữ của Tam Thập Lý doanh tử, bà cố
được gọi là thái gia.
Chu thị đối với Tưởng thị cùng Nữu Nữu từ trước nay đều là yêu thương, liền cười cười.
“Trúng gió lạnh đấy, cháu mang theo Nữu Nữu thì đừng chạy khắp nơi,
vào trong phòng ngồi đi thôi, một lát nữa sẽ ăn cơm ngay.” Chu thị lên
tiếng.
“Cô cô đâu ạ, cháu để cho Nữu Nữu chơi cùng cô cô, cháu giúp tứ thẩm làm đồ ăn.” Tưởng thị lên tiếng.
“Đồ ăn đều làm xong rồi, không phải làm nữa, cháu trông Nữu Nữu cho tốt là được.” Chu thị nói.
Hôm nay mổ heo, Nữu Nữu còn nhỏ tuổi, sợ bé bị sợ hãi nên Chu thị
không để cho Tưởng thị làm việc mà để cho nàng trông coi Nữu Nữu trong
phòng.
“Làm thế sao được.” Tưởng thị nói chuyện, cầm lấy tay Liên Mạn Nhi có chút dùng sức, thỉnh thoảng vụng trộm cho Liên Mạn Nhi một cái ánh mắt
khẩn cầu.
Liên Mạn Nhi cười hì hì trêu chọc Nữu Nữu, tựa hồ không phát hiện điều gì.
“Mạn Nhi, con với tỷ con đi soạn bát đũa đi.” Trương thị xào xong món cuối cùng, nâng người lên nói.
Liên Mạn Nhi đáp ứng một tiếng, giãy giụa thoát khỏi tay Tưởng thị đi làm việc.
Tưởng thị lộ ra vẻ mặt thất vọng, nhưng cái gì cũng không nói.
Đương nhiên, Liên Mạn Nhi nhìn thấy. Muốn nói thất vọng, nàng chẳng
“Để cho nàng ta mang, cháu ăn cơm đang ngon, ăn nhiều một chút. Cái
thân của cháu, để béo chút nữa thì tốt.” Chu thị nói, béo chút mới mắn
đẻ, Chu thị nghĩ vậy.
“Lão dâu cả, ta xem con không thích ăn đồ ăn này lắm, con mang theo
Nữu Nữu, một lát nữa muốn ăn liền ăn chút, không muốn ăn cũng đừng ăn.”
Chu thị lại đối với Cổ thị nói.
Cổ thị theo trong ngực Tưởng thị ôm Nữu Nữu, lui qua một bên.
Cuối cùng còn lại Cổ thị trong bàn cơm, mới lấy súp ăn hết nửa bát cơm.
… …
Lúc ăn xong đã gần chạng vạng tối. Cơm tối đương nhiên là không cần
ăn hết, đây cũng là thói quen mổ heo của hộ nông dân. Đợi khách nhân đều đi rồi, chỉ còn lại Liên gia người một nhà, Liên lão gia tử để cho tất
cả mọi người đừng vội đi, hắn có chuyện nói.
“Ngày hai mươi, Nhị Lang cưới vợ, việc này ta thương lượng một chút.” Liên lão gia tử nói.
Nói là thương lượng, kỳ thật nhiều sự tình đã sắp đặt xong, mọi người đều biết rõ.
Cỗ cưới của Liên Hoa Nhi là mười sáu bàn, nam tôn Liên gia cưới vợ càng không thể khó coi, liền cũng định mười sáu bàn.
“Xử lý phong phú chút, cũng đuổi đi cái xui.” Liên lão gia tử dập đầu thuốc, nói ra, “Nhà mình đã có thịt heo nên có thể bớt đi một khoản
tiền lớn, những thứ khác còn phải chuẩn bị cái gì, mọi người cùng giúp
đỡ ngẫm lại.”
“Còn thiếu rau giá, cái này nên định ra sớm chút, ta đi đâu đặt?” Hà
thị mở miệng nói, một bên dùng khóe mắt nghiêng nhìn Trương thị.
“Mẹ bọn trẻ bán rau giá, còn phải đi đặt người khác sao?” Liên Thủ Tín thành thành thật thật nói.
“Ai má ơi, có những lời này của lão Tứ là được rồi, nếu không ta thật đúng là vì chuyện này mà lo lắng.” Hà thị miệng cười toe toét nói.
“Lão Nhị, các con làm gì mà bày đặt xã giao. Lão Tứ sớm cùng ta nói,
muốn rau giá, trong nhà mình làm.” Liên lão gia tử nói, “Một hồi tính
tính toán toán, muốn dùng bao nhiêu cân rau giá, đem đậu cho lão Tứ ủ.
Lần này ta thỉnh đầu bếp nào?”
“Ông nội.” Nhị Lang đang một mực im lặng bỗng ngẩng đầu lên tiếng,
“Lão Triệu gia nói, tiệc rượu… muốn xử lý tại quán rượu trên thị trấn.”