Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 203 : Iên Mạn Nhi khuyên bảo

Ngày đăng: 16:47 18/04/20


Edit: Thanh Lê

Beta: Sakura

“Cái gì?” Nghe xong lời Nhị Lang nói, Liên lão gia tử lắp bắp kinh

hãi. Xử lý tiệc rượu tại quán rượu trên thị trấn so với nhà mình tự xử

lý tiệc rượu tốn nhiều hơn nhiều.



“Ông nội.” Nhị Lang trước sau như một đều ít nói, đột nhiên bắt đầu

biết ăn nói, “Đầu bếp ở quán rượu so với đầu bếp ta tự tìm tốt hơn, bàn

ghế bát đũa gì gì cũng đều có sẵn, còn không cần ta chính mình dọn dẹp

tẩy rửa cái. Tiệc rượu xử lý thể diện, người ta trong thôn nhìn cũng

thấy đẹp mắt, kỳ thật so với nhà mình tự xử lý cũng không nhiều hơn bao

nhiêu tiền, thịt heo cùng rau giá của chúng ta, còn có dưa chua cái gì

cũng đều có thể dùng tới, không cần mua…”



Liên lão gia tử nhìn chằm chằm vào Nhị Lang một hồi, lại nhìn Liên Thủ Nghĩa cùng Hà thị.



“Việc này hai con cũng biết?”



“Không, không biết.” Liên Thủ Nghĩa cùng Hà thị đều nói.



“Nhị Lang, lời này là ai trong nhà lão Triệu nói với cháu, nói lúc nào?” Liên lão gia tử liền lại hỏi Nhị Lang.



“Mới ngày hôm qua, là đại thúc nhà lão Triệu nói.” Nhị Lang nói.

Truyền thống của Tam Thập Lý doanh tử bên này là nam nữ trước khi kết

hôn đều gọi phụ mẫu đối phương là đại thúc, đại thẩm. Nếu có thân thích

quanh co lòng vòng thì gọi dì cả, dì cả phu.



“Nhị Lang, cháu không hiểu a. Mở tiệc tại quán rượu, tiền cũng không

phải là dùng nhiều một chút nửa chút. Ta chính mình thỉnh cái đầu bếp,

hắn biết rõ cách làm tiết kiệm cho ngươi, đầu bếp trong tửu lâu hắn làm

sao chịu lấy đồ nguyên vật liệu của chúng ta. Làm ra đồ ăn cũng chỉ là

đẹp mắt mặt ngoài, không có như nhà mình tự xử lý tiệc rượu có lợi ích

thực tế.” Liên lão gia tử nghĩ nghĩ, lại nói với Nhị Lang, “Mười dặm tám thôn quanh đây cưới vợ cũng không ai xử lý tiệc rượu tại quán rượu

đâu.”



Liên lão gia tử nói như vậy tức là không đồng ý.



“Ông nội!” Nhị Lang có chút sốt ruột, “Ngày hôm qua nói chuyện, cháu đã đáp ứng rồi. Ông nội! Chúng ta hiện tại cũng không phải là không có

số tiền này. Chúng ta bán đi một ngụm heo, còn có vài ngày trước đó, cái kia, tiền bán rượu nho không phải có ba mươi lượng. Còn chưa dùng đấy

thôi?”



“Nhị Lang a.” Chu thị mở miệng, “Chúng ta không chỉ có mỗi mình cháu, còn có Tam Lang, Tứ Lang. Bọn hắn về sau không cưới vợ hả? Tiền phải để tích lũy! Tứ Lang có thể đợi hai năm nữa, nhưng chuyện của Tam Lang lập tức cũng phải thu xếp rồi. Chúng ta không có chuyện khác dùng tiền hả?”



Chu thị cũng bất đồng ý.



Những người khác đều không nói lời nào, Liên Thủ Nghĩa cùng Hà thị liếc nhau một cái. Cũng giữ vững trầm mặc.


Ví dụ như có một cái hố bùn nhất định phải có một người ở trong đó.

Cổ thị lỡ may rơi vào bò không ra, có người đi kéo nàng. Lúc đó, khả

năng việc làm đầu tiên của Cổ thị là đem người này kéo vào trong hố, lại dẫm lấy người này từ trong hố leo ra.



Liên Mạn Nhi không muốn làm cho Trương thị đi làm cái người này.



Thế nhưng Trương thị tay chân thật sự quá chịu khó, tâm địa quá mềm yếu, đối với việc ác của người khác lại nhanh quên.



“Mẹ, mẹ cũng không thể thay đại thẩm nói chuyện, cũng không thể giúp

thẩm ấy làm việc.” Liên Mạn Nhi nói với Trương thị, vì thuyết phục

Trương thị, Liên Mạn Nhi lấy Triệu thị ra.”Mẹ, mẹ cũng nên nhìn ra a.

Tính tình kia của bà nôi con là cần phải giày vò ai đó. Nếu mẹ giúp đại

thẩm, vậy thì lại đến phiên Tam thẩm bị xui xẻo. Mẹ, mẹ có đành lòng

nhìn Tam thẩm bị xui xẻo không?”



Liên Mạn Nhi mắt to long lanh lấp lánh nhìn vào Trương thị.



“Chúng ta đều ở riêng rồi, mỗi ngày đều vội vàng làm việc trong cửa

hàng còn bận không qua nổi, mẹ nào có công phu đi giúp đại thẩm.” Trương thị rất ngiêm túc mà suy nghĩ một hồi, mới nói, “Mạn Nhi, mẹ không hồ

đồ. Mẹ giúp Tam thẩm là vì Tam thẩm là người thành thật, chuyện xấu gì

đều chưa làm qua. Đại thẩm không giống với, trong lòng mẹ rất rõ ràng.”



“Mẹ nghĩ được như vậy là con an tâm rồi.” Liên Mạn Nhi nói. Nàng lo

lắng chính là Cổ thị lợi dụng lòng đồng tình của Trương thị, hiện tại

biết rõ Trương thị nghĩ thông suốt như vậy nàng cũng không cần phải lo

lắng.



… …



Ngày hôm sau ăn qua điểm tâm, Liên lão gia tử liền mang theo Liên Thủ Nghĩa hướng lên trấn, gần trưa mới trở về.



“Đem đậu qua cho nhà lão Tứ đi, để cho vợ lão Tứ nhanh chóng đem rau

giá mọc lên.” Liên lão gia tử vừa về đến liền đã vội vàng phân công,

“Nhị Lang, ăn qua cơm trưa, cháu hãy đi tây thôn ước định thời gian với

Hà đầu bếp.”



“Vâng.” Nhị Lang thống khoái đáp ứng, không che dấu được vui vẻ trên mặt.



Kết quả buổi nói chuyện của Liên lão gia tử cùng Triệu gia là việc

hôn nhân của Nhị Lang với Triệu Tú Nga vẫn như cũ, Triệu gia buông tha

cho việc yêu cầu tổ chức tiệc ở quán rượu trên thị trấn. Bất quá…



“Tiệc rượu sẽ xửa lý ở nhà trên thị trấn, dù sao cách trong thôn cũng không đến vài bước đường.”