Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 214 : Lễ mừng năm mới

Ngày đăng: 16:47 18/04/20


Người một nhà đẩy xe đi thật lâu cũng không có người lên tiếng.



Ngũ Lang không đi theo vào cửa hàng nên không biết chuyện gì xảy ra,

hắn phát hiện không khí có chút quái dị, liền nhỏ giọng hỏi Liên Mạn

Nhi.



Liên Mạn Nhi liền đem sự tình từ đầu chí cuối nói lại một lần.



Ngũ Lang thở dài một tiếng.



“Dù sao đường này cất để dành được. Chúng ta ăn hết cũng phải mua

tiếp mà.” Liên Thủ Tín nói, ngữ khí nói chuyện lại không giống với bình

thường, làm như có ý an ủi.



Trương thị không nói gì, bất quá biểu lộ có chút xoắn xuýt.



Đôi vợ chồng Liên Thủ Tín cùng Trương thị là người trung thực, nhưng

cũng không phải đồ ngốc. Triệu Văn Tài “nhiệt tình” làm cho bọn hắn có

cảm giác rất không thoải mái, rất không được tự nhiên.



Thương gia muốn thành công đều phải chú ý đối xử nhiệt tình với mọi

người, nhưng cũng phải biết mức độ để sự nhiệt tình đó làm cho người ta

thoải mái. Chứ không phải như Triệu Văn Tài vừa rồi đem lại cho bọn hắn

cái loại cảm giác này. Mà ban nãy trong cửa hàng, Liên Mạn Nhi rõ ràng

nhìn thấy, đối đãi khách nhân khác, thì Triệu Văn Tài cùng Triệu Phú Quý biểu hiện đều rất bình thường.



Muốn mời chào khách hàng, người làm ăn bình thường sẽ cho thêm chút

đồ, hoặc thêm vào chút ít vật khác, hoặc là thu ít đi mấy đồng tiền.

Đừng nhìn một chút như vậy thôi nhưng rất có lợi, làm cho người ta cao

hứng lại vui vẻ tiếp nhận.



Liên Thủ Tín cùng Triệu Văn Tài là ngang hàng, sao có thể không duyên cớ muốn cho hai cân đường. Triệu Văn Tài không thể không hiểu đạo lý

này.



Khôn khéo có dư, phúc hậu lại không đủ. Đây là ấn tượng lần này của Liên Mạn Nhi đối với phụ tử Triệu gia.



Ví dụ như lần Ngô Ngọc Xương mở một bàn cỗ cho một mình chị dâu Triệu Tú Nga, bởi vì Triệu gia là tân thân nên đặc biệt nể tình. Các nàng lần này mua nhiều hơn hai cân đường, nhưng lần sau thì sao. Triệu gia đã tự tiêu hao thể diện tân thân cùng nhân tình với Liên gia sao? Triệu Văn

Tài làm như vậy, thật sự thông minh sao? Chẳng lẽ hắn nghĩ người khác là người ngu. Hắn còn trông cậy bọn họ sẽ lại đến cửa hàng của hắn mua đồ

nữa sao?



“Xem ra, chúng ta về sau vẫn là đừng đến đó mua đồ nữa.” Liên Mạn Nhi nghiêm túc nói. “Coi như là thân thích cũng không thể khiến người ta

không kiếm được tiền a, đừng để người ta chịu thiệt a.”


lớn, rắc muối vào. Chuẩn bị xong thịt thì bỏ vào nồi chưng chín là được.



Vợ chồng Liên Thủ Lễ với Triệu thị đều đến thượng phòng làm việc nên

cho Trương thị mượn nồi và bếp. Năm nay phải chuẩn bị nhiều đồ ăn, nếu

có hai cái nồi cùng nấu sẽ nhanh hơn.



Một cái nồi chưng thịt, cái nồi khác bắt đầu đổ dầu rán thịt vin.



Rán thịt viên cần dùng dầu đậu nành. Dầu đậu nành thời này đều dùng

phương pháp thô sơ nghiền ép ra, bên trong khó tránh khỏi có chút bột

phấn. Đun nóng dầu, lúc rán thịt viên nếu không cẩn thận có thể bị váng

dầu bắn ra rất dễ bị phỏng. Bởi vậy, Trương thị chỉ để cho Liên Chi Nhi

với Liên Mạn Nhi hầm cách thủy đồ ăn, nàng cùng Liên Thủ Tín bao trọn

việc rán thịt viên.



Trương thị không cho mấy hài tử tới gần, Liên Mạn Nhi chỉ có thể ở

bên cạnh nhìn xem. Động tác Trương thị rán thịt viên phi thường trôi

chảy. Một đám thịt viên đều đều tròn trĩnh liên tục từ tay nàng xuất

hiện, rơi vào trong chảo, ở bên trong lăn lộn quay cuồng. Mùi thơm hấp

dẫn phiêu tán ra mọi nơi. Đợi thịt viên đổi màu nổi lên trên mặt dầu thì có thể gắp ra.



Thịt viên rán tốt rồi, Trương thị liền đem dầu trong chảo múc ra một

ít, tiếp tục rán xương sườn, rán cá. Đây là bước đầu tiên để làm sườn

xào chua ngọt, thịt kho cá.



“Nếm thử xem thịt viên năm nay thế nào.” Trương thị một bên rán cá,

một bên gắp một bán thịt viên cho Liên Mạn Nhi và mọi người nếm thử.



Không đợi Trương thị nói hết lời, tiểu Thất đã đem chén bưng đi ra.



“Ai ôi!!! Tứ ca, huynh năm nay rán nhiều đồ vậy!” Liên Tú Nhi bưng cái chén, không biết đã đứng ở cửa ra vào từ lúc nào.



“Mạn Nhi, hai ta mỗi người mua một đôi ngân Đinh Hương a.” Liên Chi Nhi thương lượng với Liên Mạn Nhi.



Một đôi ngân Đinh Hương nhỏ nhất, kiểu dáng đơn giản nhất, rẻ nhất, bất quá mới bốn mươi văn tiền.



Liên Mạn Nhi không có cùng cách nhìn, vàng bạc đều là tài sản quan

trọng, mua tốt một chút, bình thường có thể làm trang trí, lúc có việc

còn có thể ứng phó nhu cầu bức thiết.



“Tỷ, chúng ta mỗi người mua một đôi Đinh Hương, bất quá đừng mua bạc, ta mua vàng đi.” Liên Mạn Nhi nói.