Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 255 : Thúc mầm

Ngày đăng: 16:48 18/04/20


Edit: Coraline



Beta: Ly Ly



(*)Thúc mầm: thúc đẩy cho hạt giống nảy mầm nhanh hơn.



Mặt trời cao cao, gió thổi ấm áp, vừa

mới trãi qua một mùa đông dài, khí trời này khiến cho mọi người cảm thấy toàn thân đều vô cùng thoải mái.



Liên Mạn Nhi ở ngoài phòng lắc lắc tay,

đá đá chân, trải qua tiết thanh minh, Trương thị cuối cùng cũng đã đồng ý cho nàng cởi xuống quần áo bông thật dày, đổi thành áo quần kép (áo hai lớp) bông vải mỏng. Sức nặng của quần áo đột nhiên giảm bớt khiến Liên Mạn Nhi cảm giác tay chân mình linh hoạt, mạnh mẽ hơn hẳn.



Chu thị mang một gáo trấu từ chính phòng đi ra, định đến chuồng gà cho gà ăn, vừa nhấc mắt liền nhìn thấy Liên

Mạn Nhi tủm tỉm cười, bộ dáng sôi nổi, lập tức cảm thấy như có gai đâm

vào mắt mình.



Liên Mạn Nhi cũng nhìn thấy Chu thị,

nàng thấy Chu thị trầm mặt, trong lòng cười thầm một tiếng, không đợi

Chu thị mở miệng nói chuyện, liền nhanh tay nhanh chân trở về tây sương

phòng.



Ở Tây Sương phòng, đầu giường được đặt

gần lò sưởi, phía trên là một dãy dùng để đựng bát nước lớn với đĩa,

từng cái bát nước lớn với đĩa đều được che đậy cực kỳ cẩn thận bằng vải

thưa ẩm ướt.



Thời tiết ấm lên, đến lúc trồng rau

rồi. Vì để nâng cao sản lượng của rau quả, người dân đều tiến hành thúc mầm đôí với các hạt giống rau quả, sau đó mới tiến hành gieo hạt. Ví dụ như dưa chuột, bí đỏ, hạt hướng dương, đậu cô ve… Còn có một ít hạt

giống rau quả không thích hợp tiến hành thúc mầm, ví dụ như cà tím, cải

trắng … đến thời điểm gieo giống, rải trực tiếp xuống đất là được rồi.



Phương thức thúc mầm của nông dân rất

đơn giản, trước tiên là chọn hạt giống no đủ nhất, bỏ vào chén lớn hoặc

đĩa, sau đó vẩy nước lên, dùng vải thưa ẩm che kín lại rồi đem đặt ở nơi ấm áp, mỗi ngày đều vẩy nước để đảm bảo độ ẩm cho hạt.



Liên Mạn Nhi đem chén đĩa chứa hạt

giống đặt ở đầu giường gần lò sưởi để giữ ấm, mặt trời buổi trưa ánh

nắng nhiều nhất, nàng sẽ đem những chén đĩa này đặt trên bệ cửa sổ để

phơi nắng, như vậy có thể làm cho hạt giống rau quả nẩy mầm nhanh hơn.



“Tỷ, hạt giống nảy mầm chưa?” Liên Mạn

Nhi vừa vào nhà. Đã nhìn thấy Liên Chi Nhi đang vạch vải thưa ra, xem

tình trạng hạt giống nẩy mầm.



“Cũng sắp rồi. Tỷ thấy chắc khoảng hai ngày nưa là có thể đem đi trồng rồi.” Liên Chi Nhi nói.
biệt tốt, điều đã truyền ra. Có lợi ích thực tế thịt heo hầm cách thủy

chờ ở phía trước, mọi người lại càng thêm nhiệt tình.



Liên Mạn Nhi cười thầm, nàng biết Liên

Thủ Tín cố ý nói như vậy. Chiêu này dùng để ủng hộ tinh thần của mọi

người, thật sự là trăm phát trăm trúng.



… …



Ăn cơm trưa xong, Liên Thủ Tín lại mang

người đi đến cửa hàng mới. Liên Mạn Nhi cùng Trương thị ở lại thương

lượng chuyện bắt đầu trồng rau.



“Mẹ, hôm nay chúng ta làm hàng rào đi.”

Liên Mạn Nhi kiến nghị. Các loại mầm cây giống phát triển rất tốt, còn

phải đợi khoảng một hai ngày. Mảnh đất các nàng mua xung quanh không có

tường rào, cho nên bây giờ phải làm hàng rào ở xung quanh vườn rau để

tránh gà vịt vào phá hoại rau xanh.



“Được.” Trương thị gật đầu.



Triệu thị cùng Liên Diệp Nhi đều ở cửa

hàng ăn cơm trưa, sau đó cũng không vội vã trở về nhà, hôm nay không có

quần áo cần giặt gấp, hai người bọn họ nói muốn ở lại giúp đỡ. Thạch oa

tử cũng nói muốn tới giúp đỡ.



“Mẹ, con với Tiểu Thất đi cày ruộng,

trước khi đến trường, có thể cày được một đường mương, tránh cho mọi

người đỡ phải tốn công đào.” Ngũ Lang nói xong, liền đi về với Tiểu Thất để dắt trâu đi cày.



Tiểu Thất dắt trâu, Ngũ Lang ở phía sau

đỡ cày, dọc theo bốn phía vườn rau cày một đường mương sâu khoảng nửa

thước, mấy người Liên Mạn Nhi dựng hàng rào xung quanh đó. Hàng rào là

dùng thân cây đã tuốt sạch lá cấm xuống đất, sau đó lấy đất lấp lại,

dùng chân giẫm lên. Để cho hàng rào được chắc chắn, người ta còn dùng

cây rào ngang ở phía trên, sau đó dùng lá của hoa Mã Lan buột chặt lại.



Có trâu và lưỡi cày cho nên trong quá trình làm việc tiết kiệm được rất nhiều sức lực cùng thời gian.



Liên Mạn Nhi dựng xong hàng rào liền trở lại cửa hàng để sửa sang lại sổ sách, đang làm thì nghe thấy có tiếng

bước chân vang lên bên ngoài.



“Chao ôi, Lỗ tiên sinh đến rồi!”